Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 86: Tin dữ không ngừng truyền đến. (2)

Chương 86: Tin dữ không ngừng truyền đến. (2)
Tu vi Dưỡng Thần Cảnh nhị trọng thiên thoáng chốc bùng nổ.
Từng sợi Long Khí hội tụ quấn quanh bàn tay, hắn ta lập tức tập kích về hướng Khô Huyền
Một chưởng ẩn chứa sát cơ khủng bố cứ như vậy đánh lên người Khô Huyền.
Rầm!
Khô Huyền thản nhiên để một chưởng này đánh vào lồng ngực, vẻ mặt giễu cợt nói với Lý Phiên: “Còn gì nữa không? Hoàng đế Thiên Bình Vương Triều chỉ có chừng này bản lĩnh thôi à?”
“Tại sao lại có thể như vậy chứ? Cho dù ngươi có là Dưỡng Thần cửu trọng thiên, cũng không thể dựa vào thân thể mà đỡ được một kích hội tụ khí vận của vương triều này mới đúng!”
Khuôn mặt Lý Phiên khắc đầy hai chữ ‘sợ hãi’.
“Không có gì là không thể, nếu như có thì chẳng qua là do ngươi quá yếu mà thôi.” Hai mắt Khô Huyền phóng ra sát ý.
Thấy vậy, Lý Phiên bị này luồng sát khí này dọa sợ đến mức đặt mông ngồi liệt trên mặt đất.
“Chờ đã, trẫm...”
Phốc phốc.
“Ngươi quá nhiều lời nhảm nhí.” Khô Huyền nhìn Lý Phiên bị một kiếm làm nổ tung đầu, coi thường nói.
Giải quyết xong mục tiêu, hắn ta nhìn quanh bốn phía một lượt, thân hình chợt biến mất.
...
Từ mấy ngàn năm trước cho tới tận bây giờ.
Quốc lực của Yên Thủy Vương Triều luôn ở vị trí ổn định nhất trong bốn vương triều. Hơn nữa, nó cũng là vương triều sở hữu nhiều cường giả Dưỡng Thần Cảnh nhất.
Nhưng vào hôm nay.
Là vương triều mạnh nhất trong số bốn vương triều, cuối cùng nó cũng phải nghênh đón thời khắc hủy diệt của chính mình.
Mà huỷ diệt nó không phải ai khác, chính là một thế lực nhỏ bị bọn họ đánh giá là không đáng được nhắc đến, Huyết Sát Các.
Kinh đô Yên Thủy Vương Triều, Ngô Dương.
Tiếng chém giết nối liền không dứt, không ngừng vang vọng khắp toàn bộ Ngô Dương.
Chỉ trước đây không lâu, sau khi nhận được mệnh lệnh, từng tên từng tên sát thủ Huyết Sát Các đã ẩn nấp tại kinh đô từ lâu bắt đầu thực hiện nhiệm vụ ám sát của bọn họ.
Chỉ trong vòng một khắc đồng hồ ngắn ngủi.
Những vương quyền phú quý bị liệt vào danh sách mục tiêu ám sát ở trong kinh đô, thoáng cái đã tử thương quá nửa.
Ngô Dương, nơi bình thường vẫn được ca ngợi là chốn phồn hoa nhất vương triều, bây giờ có thể nói là y như một mảnh luyện ngục.
Nhưng đây chỉ là cách nói với đám quan to hiển quý mà thôi, ngược lại, bá tánh bình dân lại không có ai bị sát hại.
Tình cảnh này khiến không ít lão đại nằm vùng, âm thầm xem trò vui nảy sinh nghi ngờ.
Chẳng qua điểm nóng khiến bọn họ chú ý không phải là việc này, mà là ở trên một sự kiện khác.
Bọn họ vừa mới biết được.
Lại có sát thủ của Huyết Sát Các hung hãn giết vào tận vương cung.
Nhìn điệu bộ này, hình như là chuẩn bị hành thích vua!
Trong vương cung.
Sắc mặt Phúc Mộc Chu tràn ngập phẫn nộ, siết thật chặt hai nắm tay.
“Huyết Sát Các này đúng là đã ăn gan hùm tim báo, hết lần này đến lần khác, thật sự cho là trẫm không còn cách nào khác à?” Phúc Mộc Chu tức giận nói.
Chợt, có bóng người vội vã tiến vào trong vương cung.
Nhìn thấy đối phương, Phúc Mộc Chu mở miệng nói: “Thế nào rồi? Dương khanh đã xử lý hết đám thích khách dám tự ý xông vào ở bên ngoài chưa?”
“Hồi bẩm bệ hạ, Dương... Dương đại nhân đã tử trận cùng tám ngàn cấm vệ quân trong vương cung rồi!”
Người báo tin hoàn toàn quỳ rạp trên mặt đất, nơm nớp lo sợ nói.
Hắn ta vừa dứt lời, toàn bộ bầu không khí trong vương cung giống như đã bị đóng băng mất mấy chục giây.
“Ngươi nói cái gì?” Phúc Mộc Chu đứng bật dậy, căm tức nói.
“Ty, ty chức vừa tận mắt chứng kiến, Dương đại nhân bị hai gã sát thủ của Huyết Sát Các đánh chết trong vòng ba chiêu...”
Người nọ sắc mặt trắng bệch, âm thanh run rẩy.
“Làm sao có thể chứ, ngoài quốc sư, Dương khanh chính là cường giả duy nhất đạt đến cảnh giới Dưỡng Thần bát trọng thiên ở Yên Thủy Vương Triều.
ngay cả lúc đối mặt với trưởng lão Bách Lý Tông cũng có thể luận bàn vài chiêu. Huyết Sát Các có mạnh tới đâu cũng không thể có được sát thủ Dưỡng Thần cửu trọng thiên mới đúng.” Phúc Mộc Chu nhíu mày lẩm bẩm.
Nghe vậy, quan thần đến báo tin lại nhỏ giọng nói: “Ty chức nhìn thấy hai gã sát thủ kia, tu vi đều đã đạt đến Dưỡng Thần bát trọng thiên. Một tên trong đó đã bước một chân vào cảnh giới cửu trọng thiên.”
“Hai gã bát trọng thiên, thật buồn cười! Huyết Sát Các khi nào thì có nhiều cường giả Dưỡng Thần Cảnh như vậy chứ? Ngô khanh, có phải là ngươi nên giải thích với trẫm một chút hay không?” Phúc Mộc Chu đưa mắt nhìn sang một phía.
Ngô đại nhân nhận thấy ánh mắt rơi lên người mình, toàn thân hắn ta run lên bần bật, sắc mặt xám xịt như màu đất, miệng run rẩy: “Bệ, bệ hạ, thần cũng không biết nữa, những tên sát thủ Dưỡng Thần này, đến tận bây giờ cũng chưa từng xuất hiện trong tin tình báo, giống như là đột nhiên xuất hiện, thật sự rất, thật sự rất quỷ dị.”
“Hừ!” Phúc Mộc Chu hừ lạnh, khí tức Dưỡng Thần ngũ trọng thiên trên người hắn ta xao động, tràn ra ngoài.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất