Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 94: Vô Cực Môn (2)

Chương 94: Vô Cực Môn (2)
Hảo hữu chợt như nhớ tới cái gì.
“Đúng rồi, ta hỏi ngươi một chuyện cuối cùng. Nghe đồn Huyết Sát Các còn chém giết ba vị Tiên sư đại nhân đến từ Bách Lý Tông, không biết là thật hay giả?” Hảo hữu nuốt khan một ngụm bọt, tò mò hỏi.
Tráng hán nghe vậy chỉ gật đầu không nói.
Hảo hữu hít sâu một hơi khí lạnh.
Huyết Sát Các này to gan vậy sao? Lại dám đắc tội cả thế lực lục phẩm lừng danh Thiên Nguyên Châu!
“Chẳng qua nếu tin tức này đều bị truyền ra thì chắc chắn Bách Lý Tông bên kia không có khả năng không biết, chắc không...”
Hảo hữu nói đến một nửa.
Phập
Tráng hán ngồi đối diện chỉ thấy trước mắt lóe ánh đỏ, hắn sững sờ ngây ra, vô thức vươn tay phải sờ chất lỏng nóng bỏng dính trên mặt, cúi đầu nhìn lại...
Chất lỏng nóng hổi này đỏ tươi, hình như là... Đồng tử hắn ta co rụt lại.
Hảo hữu vừa rồi còn nói cười đối diện lúc này nằm sấp tại mặt bàn, trên đầu có một lỗ hổng thật lớn, máu chảy như suối, chốc lát đã nhiễm đỏ cả cái bàn...
“Chết, chết người rồi!” Một tiếng kêu gào vang dội cả tửu quán.
Ngoài tửu quán.
“Lục... Lục sư huynh. Trưởng lão muốn chúng ta làm việc cẩn trọng, ngươi như vậy không khỏi...” Tần Mộc mặc hắc bào che giấu, truyền âm nói.
“Làm sao? Ngươi nghi ngờ ta?” Lục Vật Thành quay đầu hỏi lại.
Tần Mộc lập tức lắc đầu như trống bỏi, cười giả lả: “Không không, sư đệ không dám.”
Lục Vật Thành lạnh băng nhìn về phía trong tửu quán.
“Từ khi nào mà ngay cả phàm phu tục tử cũng dám nghị luận Bách Lý Tông ta? Đúng là không biết sống chết!”
Dứt lời, hắn nhìn về phía sư đệ sau lưng mình.
“Mà ngươi sợ cái gì? Dù hành động bại lộ bị phát hiện, Huyết Sát Các cũng không dám làm gì chúng ta cơ mà. Chúng ta chính là đệ tử chân truyền của tông môn, được tông môn trông đợi bước chân vào Động Phủ Cảnh. Chỉ cần Huyết Sát Các kia không ngốc cũng không dám đụng đến một sợi lông của chúng ta.”
“Nói không chừng bọn họ còn muốn mượn sức, cầu xin chúng ta, dựa vào chúng ta hỗ trợ chữa trị quan hệ giữa Huyết Sát Các và tông môn ấy chứ.” Lục Vật thành nói năng đầy lý lẽ, tựa như mọi chuyện đều nắm trong lòng bàn tay vậy.
Kết quả hai người đi chưa được vài bước đã đồng loạt ngừng chân.
“Lục, Lục, Lục sư huynh...”
Môi Tần Mộc tái nhợt, run rẩy lắp bắp.
Lục Vật Thành vốn tự tin tràn đầy cũng tái mặt, còn không nhịn được lẩm bẩm: “Đáng chết! Rốt cuộc là thế nào? Sao bọn họ phát hiện chúng ta nhanh như vậy?”
“Lục sư huynh, chúng ta có cần chạy trốn không?”
Tần Mộc có vẻ nhận ra tu vi mạnh mẽ của người truy tung, nuốt khan nước bọt nói.
“Mẹ nó, đối phương ít nhất là Dưỡng Thần Cảnh, không trốn chờ chết à? Đi mau!” Lục Vật Thành bật thốt.
Khoảng nửa khắc sau, trong một khu rừng hoang vắng Yên Vũ quận...
“Chạy xa như vậy, lại còn có gương đồng bát quái giúp che giấu hơi thở nữa, Dưỡng Thần Cảnh kia chắc không phát hiện chúng ta đâu.”
Lục Vật Thành thở hồng hộc lấy một chiếc gương bát quái ra.
Đây chính là gương đồng bát quái họ vừa nhắc tới, là một pháp bảo Huyền giai trung phẩm.
“Lục... Lục sư huynh. Không phải huynh đã nói Huyết Sát Các không dám làm gì chúng ta à? Sao... sao còn phải trốn chứ?”
Tần Mộc theo tới, hổn hển hấp thu không khí mới mẻ.
Mặt Lục Vật Thành cứng đờ.
Hắn ta đâu thể nói mình phát hiện đối phương là Dưỡng Thần Cảnh, đánh không lại nên mới trốn được chứ?
“Khụ khụ. Ta không thể xác định đối phương có phải người của Huyết Sát Các hay không, chẳng may người ta là thế lực thuộc Bách Lý Tông ta thì hai chúng ta xong đời!”
Lục Vận Thành tùy tiện bịa một lý do, mà vừa dứt lời chợt nghe một giọng nói châm chọc vang lên giữa khu rừng yên tĩnh.
“Là vậy à? Vậy xin hỏi sao ngươi có thể xác định Huyết Sát Các ta không dám giết ngươi?”
“Ai!”
Toàn thân Lục Vật Thành run lên, nhìn khắp bốn phương tám hướng. Đáng tiếc, không thấy gì cả.
“Tìm ta à?”
Lục Vật Thành cảm thấy có người thổi khí lạnh ngay sát bên tai, vội quay phắt người lại.
Một người thần bí đeo mặt nạ mặt cười đứng ngay bên cạnh, Lục Vật Thành bị dọa lui về sau mấy bước.
Vất vả lắm mới khôi phục tinh thần, lại chú ý tới bên hông người kia đeo một khối lệnh bài sát thủ.
Lại liên tưởng đến câu nói vừa rồi là có thể đoán ra thân phận đối phương.
“Ngươi... ngươi là sát thủ Huyết Sát Các?” Lục Vật Thành thốt lên.
“Đoán xem?” Người đeo mặt nạ cười đáp.
Lục Vật Thành đoán được đối phương có lẽ chính là Dưỡng Thần Cảnh truy tung sau bọn họ, mồ hôi lạnh của Lục Vật Thành chảy ròng ròng.
Nếu không phải vì muốn kiếm chút công tích, tranh thủ chức vị Tông chủ đời tiếp theo thì hắn còn lâu mới mạo hiểm xin đến đây điều tra tình huống. Mà không phải đã nói Huyết Sát Các có sáu vị Dưỡng Thần Cảnh à?
Thế Dưỡng Thần Cảnh chưa từng xuất hiện trên tình báo này là sao?
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất