Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình

Chương 67: Tám loại kết cục

Chương 67: Tám loại kết cục

Mà Bạch Vụ lại nhìn đầu trọc một chút.
[ Chuỗi sức mạnh cấp ba một đoạn. Gã xác thực nghĩ đã nghĩ đến cái chết, nhưng hiện tại, dục vọng muốn sống còn cao hơn hai người khác, cao đến mức có thể làm bất cứ chuyện gì, trạng thái tiêu cực trước mắt: sa đọa. Ngươi tốt nhất phải nhớ kỹ lời ta nói, bởi vì ở cửa ải cuối cùng, ngươi sẽ phải đưa ra lựa chọn.]
Lại là đề mục lựa chọn?
Bạch Vụ còn không biết là đề mục lựa chọn gì, liền nhìn về phía người thứ ba: [ Chuỗi sức mạnh cấp hai hai đoạn, đối tượng trong tưởng tượng đến từ Ai Cập, tóc trắng, lực công kích từ 2800 đến 3500, có thể thông qua chú ngữ đặc thù triệu hoán, chủng tộc yêu cầu là Long tộc. À, bỏ qua những điều trên, y là người nhát gan cũng là người bình thường nhất trong ba người. Trạng thái tiêu cực trước mắt, chậm chạp. Đúng rồi, y có được một cái trình tự thiên phú thú vị, trình tự thiên phú 777: Cò Quay Vui Buồn.]
Ừ, tuy nghe rất biến thái, nhưng người này xa xa không bằng Thương Tiểu Ất, nhiều lắm là chỉ có tưởng tượng kỳ quái về người khác phái.
"Các ngươi có thể gọi ta là Constantin, muốn sống sót, tốt nhất là thu hồi một ít tiểu tâm tư."
Đầu trọc tên là Lương Ngọc, cảm giác mà Constantin tạo ra cho gã, là thường thường không có gì lạ.
Cảm giác cấp ba còn chưa đủ để nắm bắt rõ ràng thực lực của đối phương, nhưng điều này không trọng yếu, con Ác Đọa trước đó đã khiến cho trong nội tâm Lương Ngọc có ám ảnh, có hoài nghi đối với độ chính xác cảm giác của mình.
Thiếu niên được gọi là lão Ngũ tên là Tần Lâm, y nhút nhát e lệ mà hỏi: "Chúng ta...thật sự có thể còn sống sót sao?"
"Không bằng các hạ cho ta mượn dĩa quay, ta sẽ trở về dẫn người đến cứu chúng ta, ta là Dương Chấn, ở trong lính đánh thuê tự do, coi như có chút uy tín, có thể tin được Dương mỗ..."
"Không tin được." Bạch Vụ không nể tình, trực tiếp cắt đứt Dương Chấn.
Trên lý luận mà nói, biện pháp của Dương Chấn là rất đúng. Chỉ là khi Bạch Vụ tập trung ánh mắt về phía xa, thấy được một đoạn ghi chú:
[ Ba người đều phải có mặt ở đây, nếu như có một người rời đi, sẽ có hậu quả rất không tốt. Mặt khác, ba người tương ứng với tám loại kết cục khác nhau. Phần thưởng cho mỗi kết cục là khác nhau: tài phú, danh vọng, tin tức, vật phẩm Ký Linh, hoặc là một trình tự thiên phú, hoặc là ngươi muốn tất cả? Hãy đối xử cẩn thận với mỗi một lựa chọn.]
Ba người, tám loại kết cục?
Có vẻ như nó có liên quan gì đó đến người còn sống, đầu trọc, gã rắn rỏi, thiếu niên trẻ tuổi, ba người xác thực có tổng cộng tám khả năng.
Ba người đều còn sống, hoặc là một người còn sống, hoặc là hai người còn sống, tổng cộng có tám loại khả năng.
Con Ác Đọa ở khu vực này...có phần ý tứ.
"Tại sao? Ta cần một lời giải thích?" Dương Chấn không dám mạo muội động thủ, nhưng gã tự hỏi chính mình, cách làm của mình là thỏa đáng nhất.
Trước mắt chỉ có một mình Constantin có dĩa quay, như vậy phương pháp thoát ly khốn cảnh, chẳng lẽ không phải là một người cực kỳ có danh vọng trong đó trở về, sau đó lợi dụng toạ độ mang người tới nghĩ cách cứu viện sao?
Bạch Vụ nói: "Quái vật có cảm giác rất mạnh, các ngươi có nghĩ tới hay không, nó vì sao không giết các ngươi, mà là hủy diệt dĩa quay của các ngươi?"
"Vì sao?"
"Bởi vì nó đang hưởng thụ sự sợ hãi và tuyệt vọng của các ngươi." Bạch Vụ nhàn nhạt nói.
Ba người chấn kinh, vô cùng kinh hãi khi nghĩ về điều đó.
Chẳng lẽ con Ác Đọa này có trí tuệ?
Nó đang đùa bỡn chúng ta?
"Đối với Ác Đọa mà nói, các ngươi càng sợ hãi, càng tuyệt vọng, trước khi chết có càng nhiều ý niệm tiêu cực trong đầu, nó sẽ cảm thấy càng thơm hơn. Hủy diệt dĩa quay của các ngươi, còn khó hơn xa xa so với giết các ngươi, nó sở dĩ bỏ gần tìm xa, chẳng qua là để cho đồ ăn trở nên ngon hơn mà thôi."
Với giọng điệu hơi đùa cợt của Constantin, câu nói này khiến cả ba người đều sởn tóc gáy.
"Chẳng qua điều này cũng là một chuyện tốt, các ngươi có thể không cần bắt buộc chính mình che lấp sự sợ hãi trong nội tâm. Bởi vì không cần thiết. Nếu như lúc này một con mồi bỏ chạy, ta có thể khẳng định, nó sẽ lập tức phát điên, ăn sống những con mồi còn lại. Hiện tại, ngươi còn muốn lựa chọn gọi viện binh sao?"
"Nhưng nếu nó thực sự...thực sự cảm ứng được ngươi, nó không phải sẽ lo lắng ngươi cứu người đi, ngược lại sẽ ăn tươi chúng ta?"
Bạch Vụ cười cười, mặc dù đã bị mặt nạ che nhìn không ra: "Nó không cảm ứng được ta."
Ý tứ của lời này rất đơn giản, Constantin không có sợ hãi, đối mặt với con Ác Đọa này, không sợ chút nào.
Kết hợp với loại cảm giác nghiền ngẫm trong giọng nói của Bạch Vụ, ba người thậm chí đã có chút tin tưởng.
Phảng phất như người trước mắt này còn có đẳng cấp cao hơn so với Ác Đọa.
"Chúng ta phải làm như thế nào?" Dương Chấn hỏi.
"Nghĩ biện pháp tìm ra bí mật bên trong phiến khu vực này, sau đó giết nó."
"Vẫn còn hai phút rưỡi, chúng ta trước tiên phải tìm địa điểm ẩn thân tiếp theo. Vừa đi vừa nói chuyện." Bạch Vụ bắt đầu dẫn đường.
"Ngươi vì sao lại cho rằng nơi này còn có địa điểm ẩn thân khác?" Có thể tìm được một chỗ hốc cây như vậy, Dương Chấn liền đã cảm thấy rất kỳ quái.
"Ngươi có biết một số kẻ săn mồi biến thái, hy vọng nhất con mồi ở vào loại trạng thái như thế nào không? Thực sự không phải là rơi vào tiêu cực chờ chết, mà là cho rằng còn có hi vọng, không ngừng giãy dụa."
Nếu như tất cả rừng nhiệt đới chỉ có một con Ác Đọa, như vậy ở trong thời gian mấy trăm năm dài dằng dặc, nó vì sao không tiêu huỷ những chỗ ẩn nấp này?
Có lẽ hết thảy đều là do nó cố ý để lại.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất