Thần Cấp Đại Điếm Trưởng

Chương 76: Cơ Vô Hối đến

Chương 76: Cơ Vô Hối đến

Toàn bộ thực khách đều hưng phấn căng mắt chờ xem.
Nhị hoàng tử lại dám cãi tay đôi với Bạch lão luôn, cảnh tượng thật là hấp dẫn!
Bạch lão đã tức giận đến nỗi môi cũng run lên, không nói nổi một lời.
Ông ta thân là cao thủ siêu cấp có thực lực Vấn Đạo bát phẩm, bất kể ở trong thế lực nào cũng có thể được coi là thượng khách rồi.
Lựa chọn ở lại bên Thiên Tinh Đại Đế chủ yếu là để đền ơn cũ.
Mấy chục năm trước, Thiên Tinh Đại Đế từng vô tình cứu được Bạch lão đang bị trọng thương.
Thọ mệnh của người tu luyện dài hơn rất nhiều so với người thường, cho nên món nợ này, ông ta đã hoàn trả suốt mấy chục năm nay.
Nhưng thực lực của Thiên Tinh Đại Đế và Bạch lão chênh nhau không nhiều, hơn nữa, Bạch lão lại không phải con dân của Thiên Tinh đế quốc, vậy nên, quan hệ giữa hai người tương đối bình đẳng, không phải là loại chủ tớ của nhau.
Những lời vừa rồi của Cơ Thiên Hạo hệt như một cái tát vang dội đánh vào mặt Bạch lão.
Bạch lão ở lại Cơ gia, tự coi đó là đền ơn.
Nhưng đối với đám người trẻ tuổi nhà họ Cơ như Cơ Thiên Hạo này, thì ông ta chẳng khác gì một người hầu cả.
Bạch lão hít sâu một hơi, đè nén lửa giận trong lòng xuống, cuối cùng, lí trí vẫn chiếm thế mạnh.
"Tiền bối, tính tình nhị hoàng tử không được tốt, nếu ngài có yêu cầu bồi thường thế nào, Thiên Tinh đế quốc nhất định sẽ dốc toàn lực để thực hiện! Chỉ cầu xin ngài tha cho y một mạng."
Cho tới giờ, Bạch lão vẫn còn nhớ tới chuyện Cơ Vô Hối đã giao cho mình, ông ta cầu xin Lạc Xuyên, đồng thời đá một cước vào đầu gối Cơ Thiên Hạo.
Rầm một tiếng, Cơ Thiên Hạo quỳ phịch xuống đất.
Xem ra Bạch lão cũng đang bực bội ghê lắm, cho nên Cơ Thiên Hạo lập tức lại gào thảm một tiếng.
Không cần nhìn làm gì, chắc chắn đầu gối đi đời rồi.
Lạc Xuyên vẫn bình thản như cũ, không nói một lời.
Yêu Tử Yên cũng lẳng lặng ngồi bên cạnh hắn.
Các vị thực khách quanh đó không ai dám phát ra một tiếng động nào, nhưng trong mắt họ đều toát lên vẻ kinh hãi, ánh mắt nhìn về phía Lạc Xuyên tràn đầy ngỡ ngàng, không dám tin.
Bọn họ vừa nghe thấy gì đó?
Tiền bối?
Bạch lão gọi thanh niên này là tiền bối?
Vậy chẳng phải là, thực lực của người này đã vượt qua cảnh giới Vấn Đạo rồi sao?
Hơn nữa, Bạch lão còn phải khiêm tốn đến mức khúm núm thế kia, vậy thì thực lực của người trẻ tuổi này phải đáng sợ cỡ nào?
Đám thực khách không dám phát ra một tiếng động nào, cố gắng triệt tiêu cảm giác tồn tại của mình, để tránh Lạc Xuyên để ý tới bọn họ.
Cơ Thiên Hạo không phải kẻ ngu, cơn đau kịch liệt từ đầu gối truyền đến não bộ, kịp thời kích thích thần kinh y, khiến y phát giác tình thế có vẻ không được bình thường.
Hình như, sự việc không hề thay đổi gì dù y đã tung ra thân phận hoàng tử của mình.
Y ngậm miệng, nuốt nước bọt đánh ực, bất chợt cảm thấy, có vẻ mình đã chọc phải chuyện lớn rồi.
Lạc Xuyên không nói lời nào, Bạch lão cũng không dám có động tác khác.
Mọi người có mặt ở đây đều run rẩy mà trầm mặc.
Thơi gian thong thả trôi đi, cuối cùng, Lạc Xuyên cũng chịu lên tiếng, giọng lạnh nhạt bảo: "Gọi Cơ Vô Hối đến đây."
"Vâng!"
Bạch lão vội đáp ngay, sau đó bóp nát một miếng ngọc phù.
Ngay lập tức, một tia thần niệm lao vút về phía hoàng thành.
Chỉ một câu đã khiến cao thủ Vấn Đạo cúi đầu thưa dạ, cường giả tuyệt thế cũng chỉ đến thế mà thôi!
Hoàng thành, khi Cơ Vô Hối cảm nhận được tin tức mà tia thần niệm kia đưa tới, sắc mặt hắn ta lập tức biến đổi.
Trong thần niệm, Bạch lão đã thông báo nguyên do mọi chuyện.
Cơ Vô Hối đã biết, hắn ta không còn lựa chọn nào khác.
Hắn ta hít sâu một hơi, bay vút đi.
Cơ Vô Hối tuyệt đối không muốn làm mất lòng vị cao thủ thần bí mới tới thành Cửu Diệu mở cửa tiệm kia.
Sở Dương Bình của Ngân Nguyệt phủ trước đó chính là tấm gương tày liếp*!
*Tấm gương tày liếp: gương lớn về thất bại, sai lầm, nêu ra để thấy mà tránh.
Hơn chục hơi thở sau, môt bóng người lăng không bay tới, rơi xuống trước Phượng Tiên lâu.
Người vừa tới mặc long bào, dáng dấp quá quen thuộc, khiến người ta dễ dàng nhận ra ngay.
“Xin ra mắt bệ hạ!"
Đám quần chúng quanh đó đều khom lưng hành lễ, hô vang.
Ở Thiên Tinh đế quốc, không có lễ quỳ lạy vua, chỉ có quỳ lạy đất trời, thần linh, cha mẹ.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất