Thần Cấp Đại Điếm Trưởng

Chương 88: Hệ thống kế thừa nơi nào

Chương 88: Hệ thống kế thừa nơi nào

Chế độ Sàn đấu, giống hệt với tên nó, chính là nơi để các người chơi có thể chiến đấu với nhau.
Đương nhiên, tiến hành đối chiến cũng cần phải nộp linh tinh.
Cảnh giới khác nhau, số lượng linh tinh yêu cầu cũng không giống nhau...
Ở trong này, hai bên đối chiến có thể tự lựa chọn vũ khí của mình.
Hơn nữa không chỉ có chế độ chiến đấu một chọi một, còn có nhiều chế độ như cận chiến, hỗn chiến, vân vân.
Ngoài ra còn có hệ thống xếp hạng điểm chiến thắng, có thể nhận được phần thưởng tương ứng dựa vào xếp hạng, phần thưởng trước mắt chỉ có thời gian sử dụng Tháp Thí Luyện mà thôi.
Tuy nhiên dường như bởi vì người chơi quá ít, cho nên không thể mở ra hệ thống xếp hạng điểm chiến thắng.
Lạc xuyên hơi trầm mặc.
Hắn phát hiện, phương pháp kiếm linh tinh của hệ thống hình như là có phần quen thuộc.
Chẳng lẽ, lại kế thừa một thầy giáo Mã, thầy giáo G nào đó hay sao...
"Ai, thời gian quả thực trôi nhanh quá!"
Bộ Ly Ca tháo mũ chơi game xuống, không nhịn được cảm thán một câu.
Bộ Thi Y và Giang Thánh Quân cũng tháo mũ chơi game xuống gần như cùng lúc.
Thời gian ba người bọn họ ở trong Tháp Thí Luyện ngày hôm nay đã đạt đến ba giờ.
Nhìn thấy khung cảnh quen thuộc trong cửa hàng, bọn họ cảm giác hơi hoảng hốt.
"Đi, uống một chai Coca Cola nào! Ta mời!" Bộ Ly Ca vung bàn tay to lên.
Tính tình của kẻ có tiền, chính là hào sảng như vậy!
Không lâu sau, lập tức có tiếng mở chai Coca Cola vang lên.
"À... Sảng khoái!"
Coca Cola vào trong bụng mát lạnh, ngay lập tức cảm thấy tinh thần sảng khoái, Giang Thánh Quân và Bộ Ly Ca cùng cảm thán nói.
Bộ Thi Ý có vẻ rụt rè hơn bọn họ rất nhiều, ít nhất cũng không nói ra những điều như vậy.
“Bạch lão cũng đang đánh trong Tháp Thí Luyện đấy!" Bộ Ly Ca hơi kinh ngạc nói.
"Đi, nhìn xem Bạch lão đánh tới tiến độ nào rồi." Trên khuôn mặt của Giang Thánh Quân xuất hiện vẻ tò mò.
Ba người đi đến phía sau Bạch lão, xem hình ảnh hiện lên hiện lên trên màn hình.
Bạch lão đang cầm một thanh trường thương, chiến đấu với hơn mười con Kim Quan Xà ở xung quanh.
Kim Quan Xà, là yêu thú của tầng thứ hai trong Tháp Thí Luyện.
“Lúc này mới được bao lâu mà Bạch lão cũng đã đánh tới tầng thứ hai?" Giang Thánh Quân hơi kinh ngạc nói.
Hôm nay cũng là lần đầu tiên hắn ta chơi Tháp Thí Luyện, trải qua ba giờ chiến đấu hăng hái, cũng chỉ mới vượt qua chế độ đơn giản của tầng thứ nhất mà thôi.
Sau khi vượt qua chế độ đơn giản của tầng thứ nhất, mới có thể mở ra chế độ bình thường.
Sau khi vượt qua, mới có thể tiến vào chế độ bình thường của tầng thứ hai trong Tháp Thí Luyện.
Đương nhiên, lúc này chế độ đơn giản của tầng thứ hai cũng sẽ mở ra.
"Không được, ta đã bị đả kích nghiêm trọng!"
Giang Thánh Quân ôm ngực, khuôn mặt lộ vẻ cuộc sống không có gì phải luyến tiếc.
Hai tỷ đệ Bộ Thi Ý nhìn màn biểu diễn của Giang Thánh Quân, có phần cạn lời.
Hai người phát hiện, dường như Giang Thánh Quân càng ngày càng tiến xa hơn trên con đường tấu hài chọc cười người khác...
Ba người lần lượt rời khỏi cửa hàng, ba giờ chơi trò chơi của Bạch lão cũng nhanh chóng chấm dứt.
Bất tri bất giác, đã đến giữa trưa.
"Đã đạt tới điểm này chưa?"
Sau khi Bạch lão rời khỏi trò chơi, nhìn thấy mặt trời đang treo cao ở phía trên, có chút kinh ngạc.
Ông ta cảm thấy thời gian mới trôi qua một lúc mà thôi.
"Trầm mê ở trong Tháp Thí Luyện, có thể khiến cho người ta xem nhẹ thời gian trôi qua." Lạc xuyên nói.
Bạch lão gật gật đầu tán thành, sau đó chào tạm biệt với Lạc Xuyên và Yêu Tử Yên.
Ông ta còn muốn quay về phục mệnh với Cơ Vô Hối.
"Hôm nay vẫn đi Phượng Tiên lâu ăn cơm đi." Lạc xuyên đưa ra quyết định.
Dù sao Cơ Vô Hối đã nói rồi, hai người ăn cơm ở trong Phượng Tiên lâu được miễn phí vĩnh viễn, ngu sao mà không đi!
Đi vào trong Phượng Tiên lâu, Lạc Xuyên và Yêu Tử Yên nhận được sự nghênh đón vô cùng nhiệt liệt.
Thậm chí ngay cả lâu chủ của Phượng Tiên lâu, một người mập mạp trông nặng khoảng chừng một hai trăm cân ra nghênh đón hai người.
Thời điểm mập mạp đến gần, Lạc Xuyên thậm chí cảm giác được mặt đất cũng đang rung nhè nhẹ.
Yêu Tử Yên ở bên cạnh cũng trừng lớn đôi mắt, trên khuôn mặt xuất hiện biểu cảm kinh ngạc hiếm thấy.
Lần này, Lạc Xuyên muốn một phòng riêng.
Ăn một bữa cơm còn bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, hắn cảm giác hơi là lạ.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất