Thiên Cơ Điện

Chương 44: Hòe Âm sơn 4

Chương 44: Hòe Âm sơn 4
Có người đến.
Lúc này Ninh Dạ đã không đi kịp - rõ ràng tu vi của người tới rất mạnh, tốc độ cực nhanh, hơn nữa xem dáng vẻ hắn rõ ràng là nhắm vào y.
Ninh Dạ vội vàng tháo mặt nạ Tử Hoòn ra, lùi lại sau mấy gốc cây nhỏ, xuất chưởng đập vào. Những gốc cây kia như được sai khiến, không ngờ lại rút rễ ra đi vào bước rồi lại cắm rễ xuống.
Đây chính là Mộc Luân Giáp Vũ thuật và Ất Mộc trận pháp của Thiên Cơ môn, nhưng bây giờ tu vi của y không đủ, không thể thi triển bản hoàn chỉnh, cũng may còn cs phù.
Ninh Dạ lấy mấy tấm phù ra, dán lên gốc cây bốn phía, trận pháp, Ất Mộc trận đã hoàn thành.
Sau khi làm xong việc này, Ninh Dạ tĩnh tâm chơ fđợi.
Lúc này trận pháp chưa khởi động, khó lòng phát hiện ra. Chỉ cần đối phương không tới gây sự với mình thì không cần lo lắng.
Lúc này một đám người từ xa lao tới.
Không ngờ người cầm đầu lại là một nam tử đeo kiếm, người mặc áo bào tu sĩ của Hắc Bạch thần cung, phía sau còn có bốn người.
Năm người này đều đã luyện tâm pháp đến tầng bốn tầng năm, chính thức bước vào Tàng Tượng trung kỳ.
Lúc này thấy Ninh Dạ, nam tử đeo kiếm cầm đầu vui mừng rồi lại kinh ngạc, chửi thề một tiếng: “Mẹ nó, còn tưởng gặp người giúp đỡ, hóa ra là tên gà mờ.”
Sau khi hắn nói câu này, Ninh Dạ đã chứng kiến phía sau năm người bỗng có yêu ma xuất hiện.
Con yêu ma kia cao khoảng ba trượng, thàn thân phủ đầy lân giáp màu đen, mọc ra bốn tay, chỗ khớp mọc đao xương, dáng vẻ hung ác dữ tợn tới cực điểm.
Nhận Cốt ma!
Ninh Dạ đã nhận ra.
Đây là một con Nhận Cốt ma, thực lực khoảng Tàng Tượng đỉnh phong, chẳng trách năm người này hoảng hốt chạy trốn.
Khi Ninh Dạ chế thuốc có sóng pháp lực, chắc lúc đó bọn họ đã phát hiện, vì vậy chạy tới tìm cứu binh, không ngờ lại thấy một đệ tử Tàng Tượng sơ kỳ.
Nhưng lúc này một người trong đám kêu lên: “Lôi hắn ra làm mồi!”
Năm người vui mừng, đây cũng là một cách, vì vậy cả năm lao thẳng về phía Ninh Dạ.
Ninh Dạ không hề tức giận - từ lâu rồi, y đã biết đám tiên môn này là hạng người thế nào. Ninh Dạ đứng chính giữa Ất Mộc trận, lạnh lùng nhìn bọn họ, gương mặt lạnh lùng mỉm cười.
Năm người lao thẳng tới, một người đã ra tay với Ninh Dạ.
Rõ ràng thấy Ninh Dạ ngay bên cạnh nhưng nhát trảo này lại như chụp vào không khí, không ngờ lại không chộp được cái gì.
Thế này là sao?
Tu sĩ kia kinh ngạc, có kẻ bên cạnh kêu lên: “Đây là Chiết Quang thuật! Đừng nhìn bằng mắt, dùng tâm cảm nhận!”
Năm người đồng thời cảm nhận tồn tại của Ninh Dạ!
Ngay lúc bọn họ phóng thích cảm nhận, Ninh Dạ đã đeo mặt nạ Tử Hồn lên.
Năm người kinh ngạc phát hiện mình không thể cảm nhận được.
Không cảm nhận được Ninh Dạ, ngược lại Nhận Cốt ma đã lao tới.
Năm người kinh hãi, không thể lo bên Ninh Dạ được nữa, vội vàng chạy ra ngoài, nhưng lại phát hiện bốn phía xung quanh đâu đâu cũng có gốc cây lớn ngăn cản, không ngờ năm người lại không thể rời khỏi.
“Trận pháp?” Cả năm kinh ngạc.
Nhận Cốt ma đã lao vào trong trận, đánh về phía năm người.
Năm người cùng chống đỡ, kêu la ầm ĩ: “Chúng ta biết sai rồi, tha cho chúng ta.”
Ninh Dạ không buồn để ý, chỉ đứng ở đằng khác quan sát trận chiến. Chưa nói tới chuyện đám người này muốn giết mình, chỉ riêng việc thấy mặt nạ Tử Hồn, chúng nhất định phải chết.
Còn bây giờ, Ninh Dạ chỉ đang nghĩ mình có thể mượn sức năm người này trừng trị con Nhận Cốt ma hay không.
Nếu dùng phấn Tam Khô hoa, chắc chắn Nhận Cốt ma sẽ chết, nhưng phấn Tam Khô hoa có tác dụng lớn với y, y sẽ không lãng phí như vậy.
Hơn nữa giá trị của Nhận Cốt ma không ở đao xương mà ở ma châu tinh hoa trong cơ thể nó, nếu bị Tam Khô phấn làm ô nhiễm thì không hay.
Lúc này dưới đòn tấn công mãnh liệt của Nhận Cốt ma, năm người dần dần không chống đỡ nổi, thấy có kêu la thế nào Ninh Dạ cũng không để ý, trong lòng cả năm dâng lên ý hận, đang định bỏ qua tất cả giết chết Ninh Dạ thì y đột nhiên nói: “Chiếm lấy khôn vị, đánh hạ bàn.”
Năm người ngơ ngác, một người vô thức làm theo lời y, chiến khôn vị rồi tấn công vào hạ bàn của Nhận Cốt ma. Nhận Cốt ma da dày thịt cứng, phòng ngự mạnh mẽ, nhưng chiêu kiếm này đã khiến chân Nhận Cốt ma thành khập khiễng.
Năm người vui mừng, Ninh Dạ đã nói tiếp: “Tốn vị, đao gió đánh vào ngực.
Một luồng đao gió đã chém lên ngực Nhận Cốt ma, một luồng máu đen bắn ra.
Có Ninh Dạ chỉ điểm, trận chiến giữa năm người và Nhận Cốt ma trở thành có qua có lại, thậm chí năm người dần chiếm thế thượng phong.
[Truyện đã dịch full, rất mong được ủng hộ Kim Phiếu.
Tại hạ có dịch một số bộ khác, mười các đạo hữu đọc thử:
Thiếu Niên Ca Hành (Đã hoàn thành)
Ám Hà Truyện (Có hoạt hình)
Thiếu Niên Bạch Mã Túy Xuân Phong (Đã hoàn thành)
Trạch Nhật Phi Thăng (đang bám sát tác giả)
Kính mong mọi người ủng hộ bộ Trạch Nhật Phi Thăng chút Kim Phiếu. Tại hạ muôn phần cảm kích.]Hòe Âm sơn 5
Con Nhận Cốt ma kia liên tục bị thương, càng lúc càng nóng nảy, có điều nó bị Ất Mộc trận vây khốn, trong thời gian ngắn cũng khó lòng thoát ra. Tuy thực lực nó rất mạnh, có thể cưỡng ép lao ra, nhưng khi nó lao được ra chắc bản thân cũng đã bị đâm chết, cho nên Nhận Cốt ma chỉ có thể cắn răng giao chiến, thương thế trên người càng lúc càng nhiều.
Vì vậy năm người rất cảm kích, nam tử cầm đầu vung kiếm nói: “Đa tạ, chuyện lúc trước là chúng ta không đúng.”
Ninh Dạ cũng không để ý, chỉ nói: “Chấn vị, Nguyệt Hỏa thuật.”
Nguyệt Hỏa thuật?
Năm người ngơ ngác, chúng ta đâu có biết.
Khoảnh khắc này lại là đoạt mạng, Nhận Cốt ma đã gào thét lao tới chiếm lấy chấn vị, một nhát đao xương chém xuống xẻ đôi một người.
Giọng nói của Ninh Dạ vẫn còn tiếp tục: “Ly vị, phong nhận.”
Lần này bọn họ biết, một người vội vàng chiếm ly vị, thi triển phong nhận nhưng lại phát hiện chiêu này hoàn toàn vô ích. Nhận Cốt ma dễ dàng đỡ được, lại vung đao xương, đầu người kia đã bay lên trời.
Chỉ chớp mắt đã chết mất hai người, ba người còn lại hoảng hốt, trợn mắt nhìn Ninh Dạ: “Ngươi!”
Ninh Dạ vẫn tiếp tục: “Càn vị...”
“Mẹ nó, ai thèm nghe lời ngươi nữa!” Ba người cùng hô lên, bọn họ đã nhận ra Ninh Dạ đang giở trò quỷ, cùngt ránh khỏi càn vị.
Nào ngờ Nhận Cốt ma đã xông tới, lao thẳng qua càn vị, một nhát đao xương đâm vào lồng ngực đối phương.
Lúc này giọng nói của Ninh Dạ đã tiếp tục: “Đâm vào yết hầu nó.”
Xoạt!
Kẻ sắp chết kia xuất kiếm đâm vào yết hầu Nhận Cốt ma, không ngờ lại thành công.
Lần này y không nói dối.
Những người khác kinh ngạc nhìn Ninh Dạ.
Tên này, không ngờ y lại tính toán mọi chuyện cực kỳ chính xác, y không chỉ cố ý lợi dụng bọn họ đối phó với Nhận Cốt ma mà ngược lại còn lợi dụng Nhận Cốt ma đối phó với bọn họ, thậm chí đoán được phản ứng của bọn họ, tính toán mỗi bước không hề sai sót.
“Vì sao?” Kẻ sắp chết kia hét lớn.
Rốt cuộc Ninh Dạ cũng ngừng chỉ điểm, lạnh nhạt nói: “Vì các ngươi đều phải chết.”
Xoạt!
Một khắc sau tên tu sĩ sắp chết kia đã bị Nhận Cốt ma chém thành hai nửa.
Hai người còn lại hoảng hốt, ngay thời khắc tuyệt vọng này tên cầm kiếm đột nhiên lấy một lá phù ra, hung hãn trừng mắt với Ninh Dạ: “Ta nhớ ngươi rồi.”
Ngay sau đó thân thể hắn đã hóa thành luồng sáng bay đi.
“Độn Quang phù?” Ninh Dạ ngạc nhiên, chuyện này nằm ngoài dự đoán của y, không ngờ kẻ này còn thủ đoạn như vậy.
Độn Quang phù không phải phù bình thường, rất khó chế tạo, được ghi trong Dương Phù kinh, Ninh Dạ cũng biết về nó nhưng tạm thời chưa thể chế tạo.
Người này sử dụng Độn Quang phù cửu phẩm nhưng giá cả thường còn đắt hơn phù thất phẩm bình thường.
Nhưng Ninh Dạ chỉ hơi ngạc nhiên rồi lập tức thoải mái.
Độn Quang phù cửu phẩm chỉ chạy được một quãng ngắn, sau khi giải quyết vấn đề ở đây rồi đuổi theo cũng không muộn.
Lúc này người cuối cùng đã hoàn toàn tuyệt vọng, hắn bất chấp tất cả lao về phía Ninh Dạ, ánh sáng ngưng tụ trên mũi kiếm, hiển nhiên hắn đã ngưng tụ toàn bộ công lực vào chiêu kiếm này.
Ninh Dạ thở dài, vung nhẹ tay lên, vẫn đứng sừng sững bất động.
Xoạt!
Mũi kiếm đâm vào cơ thể, tu sĩ kia thấy mình đâm trúng Ninh Dạ, vui mừng la lên: “Ha ha, cùng chết với ta nào!”
Nhưng nhìn gương mặt Ninh Dạ lại không hề thay đổi.
Hắn đang kinh ngạc, lại nhìn về phía Ninh Dạ, không ngờ đã biến thành hình Nhận Cốt ma.
Sao lại như vậy?
Hắn kinh ngạc nhìn Nhận Cốt ma, trước lúc Nhận Cốt ma chặt đứt đầu, cuối cùng cũng thốt lên một câu: “Hay cho chiêu Huyễn Hóa thuật.”
Xoạt!
Thi thể ngã xuống đất.
Đồng thời con Nhận Cốt ma cũng lảo đảo, nhìn lưỡi kiếm đâm trên người, sau đó ngã gục xuống đất.
“Trò này không tác dụng gì với ta đâu.” Ninh Dạ lạnh nhạt nói.
“Gào!” Nhận Cốt ma nhảy lên, nhưng ngay khi nó vừa rời khỏi mặt đất, Mộc Luân Giáp Vũ thuật đã phát động!
Tất cả cây cối đồng thời bay lên, lao về phía Nhận Cốt ma, khiến nó rơi xuống đất.
Lần này là chết thật.
Lúc này Ninh Dạ mới đi tới tháo bốn đao xương của Nhận Cốt ma ra, lấy ma châu, tiện thể lật xác bốn người kia.
Không ngờ lại kiếm được chút đồ tốt, bao gồm một số đan dược, linh thạch để tu hành. Do người chết đều là Tàng Tượng trung kỳ, mấy thứ đan dược bình thường của Tàng Tượng trung kỳ này cũng có chút giá trị với Ninh Dạ.
Chuyện khiến Ninh Dạ ngạc nhiên nhất là trên người một kẻ lại có một viên Ngọc Cơ thạch.
Ngọc Cơ thạch là một loại đá có linh tính, rất nhiều tác dụng, giá trị không tháp hơn Tử Linh hòe.
Ninh Dạ thấy rất thỏa mãn, đầu tiên xử lý sạch sẽ thi thể người và dấu tích trận pháp, sau đó lại mở Côn Lôn kính kiểm tra tung tích kẻ vừa bỏ trốn.
Thực lực đối thủ thấp, không thể che giấu khí cơ, Côn Lôn kính nhanh chóng tìm ra hắn, vị trí cách nơi này không xa.THIÊN CƠ ĐIỆN
TÁC GIẢ: DUYÊN PHẬN 0
DỊCH: ATHOX
Quyển 1: Ân đền oán trả
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất