Tỏ Tình Em Từ Chối, Anh Thay Lòng Đổi Dạ Em Khóc Cái Gì?

Chương 81: Trách oan Giang Chu! (2)

Chương 81: Trách oan Giang Chu! (2)


Lúc này, trong thao trường đã chật kín.
Hơn nữa, dường như tâm trạng của tất cả mọi người đều rất kích động.
Trung tâm của đám người, có một tên con trai cao khoảng 1m6, trong tay còn ôm một bó hoa tươi, mặt mũi tràn đầy vẻ hướng tới hạnh phúc.
“Xem kìa, Giang Chu vừa mới đăng bài xin lỗi thanh minh kìa!”
“Chắc chắn là do trường học muốn đuổi học, cho nên tên này mới xin lỗi!”
“Đây mà gọi là xin lỗi à, rắm chó không kêu thì có.”
“Người này lại chơi trò thông minh vặt, không có câu nào là thật cả, thật ghê tởm!”
“Đừng đề ý, chờ xem là được!”
“Ừm, nhưng mà hình như người anh hùng này cũng không đẹp trai lắm nhỉ?”
“Đúng thế, còn hơi xấu mới đúng!”
“Có điều, nếu so với loại người có nội tâm xấu xa như Giang Chu, thì Phương Thiên Tài này đã là Nam Thần rồi!”
Cùng lúc đó, phía sau khán đài của thao trường.
Giang Chu lấy điện thoại di động ra, gọi một cuộc cho Nghiêm Vi Dân.
“Chủ nhiệm, em đã tìm được người rồi, thầy giúp em bác bỏ tin đồn đi!”
“Cứ thông báo ở trên diễn đàn và trang web của trường học là được!”
“Rôi lại đăng danh sách tiết mục bữa tiệc tối đón sinh viên mới lên đi!”
“Sau đó, cũng gửi cả bằng chứng em đã tài trợ cho tiệc tối đón sinh viên mới luôn!”
“Còn cả những tấm ảnh mà mấy người Hàn Nhu tập luyện vất vả nữ, đăng lên hết đi.”
“Cuối cùng thì công bố một tin, em không phải công tử nhà giàu, trang web kia là do em làm ra.”
“Nhất định phải viết rõ, em chỉ là một thiếu niên vĩ đại, một ngôi sao mới đang nỗ lực khởi nghiệp mà thôi!”
“Cái gì? Trên website trường không cho dùng từ vĩ đại á? Không thích hợp?”
“Ồ, vậy thì. . .dùng từ đẹp trai đi!”
Thời gian dần dần trôi qua.
Thời gian hẹn cũng đã đến.
Mọi người đang vắt chân chờ đợi cũng từ từ trở nên nghi ngờ và mờ mịt.
Một người tỏ tình cảm động như thế.
Một anh hùng cứu mỹ nhân xúc động lòng người như thế.
Tại sao nữ nhân vật chính lại mãi không xuất hiện chứ?
Chẳng lẽ chị Hàn Nhu bỗng nhiên thay đổi ý định, không muốn tiếp nhận lời tỏ tình?
Không . . . không thể nào!
Một người dùng tất cả mọi thứ để bảo vệ và che chở bạn, lại cầm hoa tươi để hứa hẹn cả đời với bạn trước mặt tất cả mọi người.
Có cô gái nào có thể chịu được sự lãng mạn này chứ?
Ngoại trừ việc này không đẹp trai như những gì mình đã nói, còn những thứ còn lại cũng không có vấn đề gì.
Chẳng lẽ bởi vì thời gian quá ngắn, cho nên chị Hàn Nhu vẫn chưa đọc được?
Cùng lúc đó, Phương Thiên Tài cũng bắt đầu lo lắng.
Việc anh ta làm đã được toàn trường ủng hộ và hoan hô, thậm chí cả người bên ngoài trường cũng cổ vũ và ủng hộ anh ta.
Tại thời điểm này, anh ta cảm thấy, mình chính là Nam Thần hấp dẫn nhất đại học Thượng Kinh này.
Dù cho Hàn Nhu là hội trưởng hội học sinh, là Nữ Thần cao ngạo và lạnh lùng trong mắt người khác.
Nhưng đối mặt với quang hoàn Nam Thần của anh ta, thì cũng không thể nào chống đỡ được.
Hàn Nhu không đến sớm để chờ anh ta đã là rất quá đáng rồi.
Tại sao lại còn đến muộn như vậy chứ?
Nhưng đúng lúc này, đúng thời khắc yên lặng như tờ này, lại có một người bỗng nhiên kêu lên một câu.
“Nhìn kìa, là Giang Chu và chị Hàn?!”
Lời này vừa nói ra, đám người đều dồn dập quay đầu lại, trong mắt ít nhiều cũng có vài phần kinh ngạc.
Chẳng lẽ nữ nhân vật chính đã đến từ lâu rồi sao?
Là bởi vì bọn họ vây quá chật, cho nên mới không chen vào được?
Nhưng vì sao Giang Chu cũng ở đây?
Tên này không phải đang trốn trong ký túc xá, không dám lộ diện sao?
“Hình như chúng ta chạy đến đây để xem tỏ tình đúng không? Tại sao giờ tôi lại thấy hơi khó hiểu nhỉ!”
“Không biết, dường như hai cô gái ở trong ảnh cũng có mặt ở đây!”
“Bọn họ đến làm gì? Là muốn bắt Giang Chu tạ tội sao?”
“Đệch, hôm nay có trò hay để xem rồi!”
Trong tiếng nghị luận, Giang Chu và ba cô gái đi vào thao trường.
Lúc này, Phương Thiên Tài vẫn đang ôm bó hoa tươi, biểu cảm hết sức kích động.
Trong tầm mắt của anh ta, hoàn toàn không có Giang Chu đang đi đằng trước.
Dù sao, đối với anh ta mà nói, thì Giang Chu chỉ là một tên bại tướng không đáng nhắc đến mà thôi.
Trong mắt anh ta bây giờ, chỉ có một mình Hàn Nhu mà thôi.
Phương Thiên Tài sải bước đi qua, quỳ một chân trên đất, lại giơ bó hoa tươi lên.
“Hàn Nhu, hẹn hò với anh đi!”
“Sau này anh sẽ bảo vệ em, bất cứ ai cũng không thể tổn thương em.”
Hàn Nhu tiếp nhận bó hoa, lại yên lặng một lúc lâu.
Sau đó, nàng lại cười nhạt một tiếng, rồi bỗng nhiên buông tay, để bó hoa rơi xuống đất.
Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này thì đều ồ lên.
Ngay cả Phương Thiên Tài cũng vô cùng khiếp sợ, anh ta không thể tin được những gì trước mắt mình.
“Hàn Nhu, sao em không cẩn thận như vậy, bó hoa này anh phải mua với giá 300 đồng đấy!”
Hàn Nhu nhìn Phương Thiên Tài, nói: “Anh đã nói trên topic diễn đàn là, anh đã âm thầm theo dõi tôi mấy năm nay?”
Phương Thiên Tài lập tức lắc đầu: “Anh là đang bảo vệ em, anh sợ em bị người khác tổn thương!”
“Bảo vệ tôi mà còn cần máy ảnh chuyên nghiệp à? Anh là kẻ chuyên môn đi chụp trộm gì gì đó mới đúng!”
“Không phải, những tấm ảnh kia là do anh chụp từ điện thoại di động!”
“Nikon 7500, ống kính 5.8, ngay cả mấy thông số của máy ảnh mà anh cũng không xóa, thế mà đã dám đăng lên rồi?”
Trong khi mấy người đang nói chuyện, bốn phía chung quanh cũng bắt đầu ồn ào.
Hình như kịch bản này không đúng rồi, không phải là sẽ tỏ tình thành công, rồi người cùng một nhà sao?
Tại sao bây giờ lại biến thành giằng co trên công đường rồi?
Ngoài ra, những tấm ảnh kia là do máy ảnh chuyên nghiệp chụp sao? Bọn họ còn tưởng rằng là chụp từ điện thoại di động chứ.
Nhưng mà, coi như là máy ảnh chuyên nghiệp thì sao? Không thể trùng hợp hay tình cờ gì đó sao?
Hơn nữa, dù cho là máy ảnh chuyên nghiệp, thì Giang Chu sẽ không phải là cặn bã nam một đêm hẹn ba cô gái sao?
Dù sao đi nữa, thì Phương Thiên Tài cũng giúp Hàn Nhu nhìn rõ bộ mặt thật của Giang Chu mà.
Coi như không tiếp nhận lời tỏ tình, thì cũng không cần nhục nhã người ta như vậy chứ.
Lúc này, đã có không ít người trong đám người, đã bắt đầu chỉ trỏ về phía Hàn Nhu.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất