Toàn Thuộc Tính Võ Đạo

Chương 71: Yêu Liên độc thể.

Chương 71: Yêu Liên độc thể.

Vương Đằng đột nhiên nhớ lại, kiếp trước hình như từng nghe nói Lâm Sơ Hàm có một người cha bại liệt nằm trên giường, không ngờ tới kiếp này vẫn là như thế. Chỉ có điều ở kiếp này, cha Lâm Sơ Hàm là một võ giả, bị người ta gài bẫy mới biến thành như vậy.
“Đúng rồi, đồng đội của cha ngươi đâu? Chẳng lẽ bọn họ không biết tình cảnh nhà các ngươi sao?” Vương Đằng hỏi.
“Trước kia bọn họ cũng giúp đỡ rất nhiều, nhưng phần lớn thời gian, bọn họ đều ở dị giới, có đôi khi hơn mấy tháng cũng không nhất định trở về được, lần này đã nửa năm không trở lại rồi.”
“Mà nửa tháng trước, bệnh của em gái ta đột nhiên phát tác, mẹ ta không có cách nào khác, chỉ có thể đi vay số tiền kia chữa bệnh cho em gái ta qua sự giới thiệu của người khác.” Lâm Sơ Hàm nói.
“Ngươi còn có em gái? Mắc bệnh gì?” Vương Đằng phát hiện, mình thực sự hoàn toàn không biết gì về gia đình Lâm Sơ Hàm cả.
“Ta vẫn luôn có em gái, nhưng ngươi không biết mà thôi, bệnh nàng… Ai, nếu là biết bệnh gì thì tốt rồi, sẽ không đến mức khiến cho tất cả chúng ta đều phải bó tay.” Lâm Sơ Hàm thở dài.
Nói xong, nàng dẫn Vương Đằng đến bên ngoài một căn phòng, gõ cửa một cái: “Sơ Hạ, chị dẫn một người bạn đến, có thể vào không?”
“Vào ~ đi ~”
Bên trong truyền ra giọng một thiếu nữ yếu ớt. Cách nàng nói chuyện vô cùng kỳ quái, từng chữ, từng chữ, nhưng lại không cách nhau quá xa, lộ vẻ hữu khí vô lực.
Nếu vào ban đêm, trong hoàn cảnh tối đen như mực đột nhiên toát ra một âm thanh như vậy, đại khái sẽ doạ người ta tiểu trong quần.
Vương Đằng cảm thấy trên người mình nổi lên một lớp da gà.
Lâm Sơ Hàm nở nụ cười: “Ngươi đừng để ý, em gái ta vẫn luôn thế này.”
Đẩy cửa ra ——
Két ~
Cửa gỗ truyền ra tiếng ma sát chói tai, trong phòng rất tối, tất cả màn cửa đều bị kéo lại, không có chút tia sáng nào chiếu vào.
Ánh mắt Vương Đằng đảo qua trong phòng, ngẩn ra khi không nhìn thấy nửa bóng người.
Thế nhưng ——
Lại thấy được… bong bóng đầy đất!
“Đây là?”
Vương Đằng sững người trong phút chốc.
Cả phòng bay đầy bong bóng thuộc tính, trên mặt đất, trên mặt bàn, trên ghế, trên giường, trước ngăn tủ…
Mỗi chỗ đều có, to to nhỏ nhỏ, lít nha lít nhít.
Vương Đằng nuốt nước một ngụm miếng, không nhịn được đi vào trong phòng.
“Đừng!” Lâm Sơ Hàm vội vàng ngăn lại hắn, sau đó nhắc nhở: “Ngươi cứ đi theo sau ta, nhớ kỹ, lát nữa tuyệt đối đừng tiếp xúc quá gần.”
“Vì sao?” Vương Đằng hơi buồn bực.
“Đợi lát nữa sẽ nói cho ngươi biết.” Lâm Sơ Hàm nhỏ giọng nói một câu.
Sau đó dẫn đầu đi vào trong phòng, nói về phía góc nơi giao giữa chân giường và vách tường: “Sơ Hạ, chị vào rồi nè!”
Vương Đằng thuận theo ánh mắt của nàng, ánh mắt mới từ góc chết ở góc giường nhìn thấy một thiếu nữ đang vùi đầu, ôm hai đầu gối, mái tóc dài đen óng, mềm mại buông xuống ——
Đen, dài, lại còn thẳng!
Nhìn qua Lâm Sơ Hàm, ừm ~ bình thường, bình thường!
Ngay sau đó lực chú ý của hắn liền rơi vào trên bong bóng thuộc tính xung quanh, đã có chút không thể chờ đợi được nữa.
Những bong bóng này rốt cuộc có thuộc tính gì?
Lần đầu tiên, hắn mới nhìn thấy một người bình thường mà lại rơi xuống nhiều bong bóng thuộc tính như vậy, hơn nữa hoàn toàn là rơi xuống tự nhiên, việc này thực sự rất không võ đạo mà!
Chẳng lẽ có liên quan đến chứng bệnh lạ của em gái Lâm Sơ Hàm?
Vương Đằng âm thầm suy đoán, sau đó đụng nhẹ vào bong bóng bên cạnh ——
Nhặt!
‘Nguyên lực hệ Độc x 2’
‘Nguyên lực hệ Độc x 1’
‘Yêu Liên độc thể x 1’
Trong nháy mắt, Vương Đằng cảm giác mình cơ thể đã xảy ra biến hóa nào đó, có thể cảm ứng được một loại nguyên lực vô cùng kỳ lạ lại thưa thớt trong trời đất.
Nguyên lực hệ Độc!!
“Lại còn có nguyên lực loại này?” Vương Đằng vô cùng kinh ngạc.
Sau đó, nguyên hệ lực Độc tiến vào cơ thể Vương Đằng, nhưng vì hắn chưa từng tu luyện công pháp nguyên lực hệ Độc, nguyên lực hệ Độc lập tức bạo động, tán loạn trong cơ thể hắn.
“Hỏng rồi!” Vương Đằng hoảng sợ.
Lúc này, nếu có người quan sát cơ thể, làn da và khuôn mặt hắn thì sẽ phát hiện, phía trên đang lộ ra màu đỏ tím.
Hoàn toàn giống như bị trúng độc nặng.
Nhưng một luồng lực lượng kỳ lạ lập tức dẹp yên nguyên lực hệ Độc lại, sau đó đưa toàn bộ về bên trong nguyên hạch, hình thành cân bằng với ba loại nguyên lực khác.
Dị thường bên ngoài cơ thể Vương Đằng lập tức rút đi như thủy triều.
“Ngươi làm sao vậy?” Lâm Sơ Hàm quay đầu lại hỏi.
“À, không sao!” Vương Đằng lấy lại tinh thần, cười nói.
Cùng lúc đó, thiếu nữ ngồi xổm trong góc dường như cảm ứng được cái gì đó, đột nhiên ngẩng đầu, nghi ngờ nhìn về phía Vương Đằng.
Vương Đằng cũng nhìn thấy dáng vẻ của thiếu nữ, trong lòng chợt nhảy lên.
Hình dáng khuôn mặt nàng giống Lâm Sơ Hàm đến bảy, tám phần mười, vốn lẽ là một cô bé cực kì xinh đẹp.
Nhưng trên hai bên khuôn mặt nàng đều che kín vết bớt độc màu đỏ tím, gần như bao phủ hơn nửa khuôn mặt.
Vết bớt độc kia mấp mô, thoạt nhìn cực kỳ buồn nôn, phá hủy tất cả mỹ cảm trên khuôn mặt, có vẻ hơi dữ tợn kinh khủng, khiến người ta không cách nào nhìn thẳng.
Ánh mắt Vương Đằng đối mặt thiếu nữ, mặc dù trong lòng bị doạ hết hồn, nhưng lại không có bất cứ ghét bỏ gì.
Chỉ cảm thấy cô bé này có chút đáng thương, độ tuổi đẹp thế này mà lại chỉ có thể giấu mình trong phòng tối, không thể sống cuộc sống như người bình thường.
Thậm chí không dám bước ra cửa chính nửa bước. Vương Đằng hoàn toàn có thể tưởng tượng được, nàng đã từng phải chịu đựng bao nhiêu khinh thường và chế giễu.
Hơn nữa, bệnh lạ Lâm Sơ Hàm nói tới chắc hẳn là thứ này rồi.
Yêu Liên độc thể!
Đây có thể là một loại thể chất cực kỳ hiếm thấy. Nếu không thì cha Lâm Sơ Hàm thân là võ giả, đã sớm giải quyết thứ kia, không thể để đến bây giờ mà còn phải bó tay được.
Loại thể chất này, đến cả võ giả cũng không có cách nào, huống chi là y học hiện đại.
Dù sao thời đại võ đạo và thời đại khoa học kỹ thuật cũng là hai loại hệ thống, trước khi võ đạo chưa xuất hiện, loại thể chất này cũng chưa từng xuất hiện qua.
Trên y học không có bất cứ án lệ trị liệu thành công nào.
Có thể biện pháp giải quyết, vẫn còn phải tìm kiếm từ dị giới.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất