Trò Chơi Đói Khát Cầu Sinh

Chương 75: Thế giới dưới đáy biển 5

Chương 75: Thế giới dưới đáy biển 5


Thẩm Tiêu nghĩ đến ngọc Tị Thủy (ngọc tránh nước) trên người mình, trong lòng có một suy nghĩ.
Vì thế thông qua địa chỉ tuyển dụng ghi trên thông báo, cô đi đến nơi đó, khi cô đến, phát hiện phía trước đã có mười mấy người đến đây. Đoàn người thay phiên xếp hàng điền tư liệu, khi đến lượt Thẩm Tiêu, cô hỏi: “Trước kia tôi chưa làm công việc giống vậy thì có được không?”
Nhân viên thông báo tuyển dụng ngẩng đầu nhìn cô một cái: “Biết bơi không?”
“Biết.” Lúc trước ở hoang đảo, có đôi khi phải xuống nước, thường xuyên qua lại nên biết.
“Biết bơi là được, quần áo lặn xuống nước là đặc chế, chỉ cần cô biết bơi điều khiển hướng thân thể là được. Trước tiên cô làm kiểm tra sức khỏe, thể năng đủ tư cách, đến lúc đó công ty sẽ có huấn luyện.” Người nọ vừa nói, vừa cho cô một tấm thẻ, bảo cô đi vào kiểm tra sức khoẻ.
Thân thể Thẩm Tiêu khỏe mạnh, dưới sự kiểm tra thể năng, cơ bản đủ tư cách. Sau khi trúng tuyển bước đầu, cô và nhưng người thông qua kiểm tra thể năng khác thay đồ lặn xuống nước, bị đưa đến cuối hành lang của tòa kiến trúc.
Cuối hành lang là một cánh cửa thép to, bọn họ vừa đến, cửa thép chậm rãi mở ra, sau khi cửa mở, bên ngoài lại là một không gian vô cùng rộng lớn. Cũng giống vậy, cuối không gian này lại là một cánh cửa lớn.
Đoàn người đi qua tổng cộng sáu cánh cửa lớn, trong tai nghe truyền đến mệnh lệnh mới: “Cài một đầu dây xích bên cạnh lên một đầu trụ sắt ở eo mọi người.”
Đám người Thẩm Tiêu vừa nhìn, trong thùng đựng hàng bên cạnh đúng là đựng dây xích. Mọi người cùng dựa theo lời trong tai nghe mà làm.
Đợi khi bọn họ cài xong, cánh cửa lớn thứ ba trước mắt ầm ầm một tiếng, chậm rãi mở ra, nháy mắt vô số nước biển lập tức tràn vào. Đám người Thẩm Tiêu mặc đồ lặn trên người, đầu tiên là bị nước xộc tới, sau một trận choáng váng đầu hoa mắt mới dần dần thích ứng. Sau khi ổn định, Thẩm Tiêu mới phát hiện bên ngoài cánh cửa này chính là đáy biển rộng u ám.
Lúc này tai nghe trong đồ lặn truyền đến một giọng nói của đàn ông: “Kế tiếp chính là mọi người rửa sạch rong biển và sò hến ở tường ngoài. Có dây xích cài vào, mọi người không cần lo lắng bị mạch nước ngầm kéo trôi đi. Cảm thấy có nguy hiểm, thì lập tức bám dây xích trở về.”
Ban đầu Thẩm Tiêu có chút không quen, cô đi theo mọi người bơi ra bên ngoài cửa. Ra cửa lớn, cô quay đầu nhìn, chỉ thấy trước mắt là đống đồ vật to lớn đen sẫm bao phủ ở trên đỉnh đầu của cô, loáng thoáng có thể nhìn thấy là hình dáng của một tòa lầu hình vuông.
Đây là nơi cư trú hiện tại của loài người.
“Đi, nhanh đi hái rong biển. Bọn họ thu 100 cân rong biển 1 điểm tín dụng, những con sò này cũng là 100 cân 1 điểm tín dụng Chúng đều là tiền, nếu chúng ta làm nhanh, một ngày mười mấy điểm tín dụng không ít đâu.” Người dẫn đầu nói trong bộ đàm.
Đối với thứ như điểm tín dụng, Thẩm Tiêu tạm thời còn chưa có khái niệm. Một tay cô cầm lấy dây xích cài ở bên hông, một mặt tới gần bên ngoài tường.
Bên trên bức tường phía ngoài lộ ra ở trong nước có không ít rong biển và con sò bám lên. Thẩm Tiêu mang theo hai cái lưới to bên người, bên trái là đựng rong biển, bên phải là đựng con sò, dù sao có sức nổi, ngược lại không cần lo lắng vấn đề sức nặng.
Trái lại, bọn họ càng phải chú ý chính là, công việc ở dưới nước hết sức buồn tẻ, đặc biệt là vừa quay đầu, thấy sau lưng là biển sâu tối đen vô tận, con người rất có thể sẽ bị những sự sợ hãi này đánh sập. Thẩm Tiêu cũng có hơi không quá dám nhìn, chỉ có thể vừa hái rong biển và nhặt sò vừa nghĩ những thứ này có thể làm gì ăn, lấy đó giảm bớt sự sợ hãi trong lòng cô.
Lần này thu hoạch kéo dài cả buổi sáng, mãi cho đến khi mọi người nhận được mệnh lệnh bảo bọn họ trở về từ tai nghe, mọi người mới trở về.
Thu hoạch của Thẩm Tiêu là hơn 80 cân rong biển cùng mấy cân sò. Không có cách nào, sức hút của vỏ sò trên vách tường quá lớn, nếu muốn gỡ xuống phí rất nhiều sức. Trước đó sau khi cô thử, phát hiện giá cả thấp hơn, sau đó dứt khoát từ bỏ vỏ sò.
Sau khi kiểm sát viên bảo cân những gì bọn họ thu hoạch, nói: “Thu hoạch vượt qua 80 cân ở lại, còn lại kết toán xong rồi đi đi.”
Những người bị cho nghỉ việc không nghĩ tới còn có ranh giới đạt tiêu chuẩn, một đám bỗng chốc than thở, mà người lưu lại thì may mắn trong lòng. Còn không đợi bọn họ vui mừng xong, thì lại nghe thấy kiểm tra viên nói: “Hiện tại người vượt qua 80 cân thay trang bị, theo tôi vào phòng tâm lý.”
Thì ra hái rong biển không chỉ phải hoàn thành nhiệm vụ, còn phải xem có thể xảy ra vấn đề tâm lý hay không. Nếu có người có vấn đề sợ hãi biển sâu, vậy đương nhiên không thể đảm nhiệm công việc này.
Dưới hai đợt sàng lọc, mười mấy người đến trước đó cuối cùng chỉ còn lại có bảy tám, Thẩm Tiêu là một trong số đó.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất