Trở Về Từ Địa Ngục (Bản dịch)

Chương 16 Mùi

Chương 16: Mùi

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Tiểu Vương thấy Tần Đào quen thuộc với Lương Xuyên như thế, không đúng, thực tế mà nói thì Tần Đào có chút chủ động tiếp cận Lương Xuyên, trong lòng hắn chua chua nhưng không nói gì.

- Cô có ngửi thấy mùi gì không?

Lương Xuyên chỉ vào mũi mình.

- Mùi?

Tần Đào hít một hơi, sau đó lắc lắc đầu nói:

- Hình như không có mùi gì cả?

- Mùi thịt heo.

Tiểu Vương chỉ về phòng bếp phía bên kia:

- Tôi vừa nhìn thấy, trong phòng bếp còn có đồ ăn thừa chưa dọn dẹp và chén bát bẩn chưa được rửa, ha ha, vợ chồng son này đồ ăn cũng không tệ lắm.

Nhìn vẻ mặt thoải mái của hai cảnh sát , bố của Lưu Vĩ Minh cũng hơi buông lỏng, ông ta cũng cảm thấy là tự mình hù dọa mình thôi, hai người bọn họ lớn như thế, đi ra ngoài chơi một hai ngày không muốn bị người khác quấy rầy cũng không phải là chuyện gì ghê gớm lắm, lúc này, ông ta chủ động mở miệng nói:

- Con trai tôi là đầu bếp nên trong nhà, con trai của tôi hay nấu cơm.

- Không phải mùi rau xào hay thịt heo, mà là mùi hải sản.

Lương Xuyên hơi vẫy vẫy tay.

- Mùi hải sản rất nặng.

- Ừm?

Tần Đào cẩn thận ngửi lại một chút:

- Hình như là mùi hải sản thật, mùi hải sản thối.

- Có lẽ bọn họ ăn hải sản?

Tiểu Vương nói.

- Vậy tại sao trong phòng ngủ mùi hải sản lại nặng nhất?

Lương Xuyên cười hỏi;

- Ngược lại trong phòng bếp lại không có? Chẳng lẽ vợ chồng bọn họ ăn hải sản ở trên giường?

- Thì... ...

Tiểu Vương không biết trả lời như thế nào.

- Lương cố vấn, rốt cuộc ngươi có ý gì?

Tần Đào có chút nóng nảy hỏi thăm.

- Ngoại trừ hải sản, còn có thứ gì có thể tỏa ra mùi hải sản hôi thối?

Lương Xuyên nói một mình, Tần Đào không hiểu.

Tiểu Vương ngược lại lại nghĩ rằng , Lương Xuyên có chút không đứng đắn, cố ý không nói ra để đùa giỡn với nữ đồng nghiệp của mình.

- Đây là phòng ngủ của bọn họ, có gì không bình thường chứ?

Lương Xuyên nhìn Tiểu Vương, cười cười, nói thẳng, cứnhư đã nghĩ tới điều gì, Lương Xuyên chủ động đi tới bên giường đưa tay nắm lấy ga giường, sau đó trực tiếp xốc lên.

"Soạt."

Ga giường bị xốc lên, vũng máu được che giấu dưới ga giường hiện ra, nhìn thấy mà giật mình!

….

Cảnh sát đã được phái đi, Ngô Đại Hải xuất hiện trước mặt Lương Xuyên với đôi mắt gấu trúc và mái tóc rối bù, hình tượng này so với trước đây của hắn không hợp tí nào, người nào không biết còn tưởng rằng hắn mất ăn mất ngủ vì công việc, nhưng thực chất là do đêm qua phải quay chương trình với người của đài truyền hình, còn chưa kịp nghỉ ngơi đã nhận được điện thoại khẩn vội vã chạy tới hiện trường.

- Xuyên, anh cũng đã tới rồi à.

Ngô Đại Hải vỗ bả vai Lương Xuyên:

- Anh ở đây thì tôi yên tâm rồi, tôi buồn ngủ quá.

Vừa nói hắn vừa ngáp một cái nhưng hắn đã kịp lấy tay che miệng lại, xung quanh có không ít quần chúng vây xem, thân là đội trưởng đội cảnh sát hình sự hắn tôi không thể để lộ ra bộ mặt không nghiêm túc trước mặt mọi người như vậy được.

Đôi mắt của quần chúng rất sắc bén, tại thời điểm này phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, dù cảnh sát không phát hiện thi thể nhưng lại phát hiện được vết máu trên ga trải giường, quần chúng xung quang giống như đàn cá mập phát hiện ra mùi múi tanh, nhanh chóng tụ tập lại nghe ngóng.

- Kiểm tra xong rồi sao? Bản giám định vết máu đâu?

Ngô Đại Hải lấy lại tinh thần hỏi.

- Đội trưởng Ngô, đã có báo cáo giám định vết máu, đó chính là máu của Tôn Ái Bình.

Pháp y Giản Hồng tới hiện trường sớm hơn Ngô Đại Hải một chút, đang làm công việc của mình.

Ngô Đại Hải đi vào phòng ngủ, nơi xảy ra vụ án, bên trong còn có cảnh sát đang chụp lại hiện trường làm để làm công tác thu thập vật chứng.

- Ngần này máu không đủ để chết người đúng không?

Ngô Đại Hải chỉ vào vết máu trên giường hỏi.

- Đúng vậy, lượng máu trên giường không nhiều lắm, thậm chí còn ít hơn so với máu mũi nếu như có người không cẩn thận lưu lại. Nhìn vào sự phân bố của vết máu đi.

Lương Xuyên biết trạng thái tinh thần của Ngô Đại Hải bây giờ không được tốt lắm. Dĩ nhiên rồi, nếu trạng thái tinh thần của hắn tốt thì trình độ trinh sát cũng chỉ như vậy:

- Máu phân bố lộn xộn, có nghĩa là lúc Tôn Ái Bình đổ máu đã xảy ra giằng co ở trên giường.

Lương Xuyên không trực tiếp dùng hai chữ nạn nhân với trường hợp của Tôn Ái Bình, vì thứ nhất hắn không tìm được chứng cứ chứng minh đây là một vụ án giết người, thứ hai, trong nội tâm của hắn không thể chấp nhận được việc người vừa mới đưa cho hắn hai quả cà chua hôm qua cứ vậy mà chết.

- Ừm.

Ngô Đại Hải gật đầu, cảm thấy Lương Xuyên nói rất có lý, lượng máu không nhiều, nhưng có thể thấy rằng Tôn Ái Bình chắc chắn đã giãy dụa rất kịch liệt.

- Đội trưởng ngô, chúng tôi cần lấy ga giường về tiến hành xét nghiệm, cố vấn Lương nói trên ga giường hẳn là có tinh dịch lưu lại.

- Cái gì cơ?

Ngô Đại Hải đang cúi xuống ngửi ngửi ga giường, sau đó lộ ra vẻ mặt buồn nôn, lúc này mới hiểu được mọi chuyện, nói:

- Chia làm hai bước, Giản Hồng, người phụ trách đem chứng cứ có thể mang về mang đến cục cảnh sát, Tôn Kiến Quốc dẫn người đi thăm dò xung quanh, xem hai vợ chồng họ có quan hệ đặc thù với người nào khác hay không, mặt khác, sắp xếp thêm người đi xem xét xung quanh xem có nơi nào thích hợp để...

Ngô Đại Hải nhìn thấy ba của Tôn Ái Bình đang đi tới thì nuốt hai chữ vứt xác trở lại nhưng Tôn Kiến Quốc cũng đã hiểu ý của Ngô Đại Hải.

- Tôi có một đề nghị nữa, không phải lần trước chúng tôi dã được gặp vị giám đốc điều tra an ninh mạng hay sao, không bằng chúng tôi nhờ hắn hỗ trợ điều tra lịch sử điện thoại và tài vụ trong 24h.

- Ừm, chuyện này tôi đã biết, chờ một lúc nữa tôi sẽ tự mình gọi cho hắn.

Trong mắt của Ngô Đại Hải toàn là tơ máu, hiện tại hắn sắp không chịu nổi nữa, nhanh chóng sắp xếp lại công việc cho mọi người, lấy lý do đi thăm hỏi người xung quanh rồi kéo theo cả Lương Xuyên lên xe cảnh sát đi gần đến cửa hàng của Lương Xuyên.

- Người anh em, tôi không chịu nổi nữa rồi, mượn chỗ anh chợp mắt một chút, điện thoại tôi để ở đây, nếu có tin tức hay phát hiện mới gì thì anh cứ nghe giúp sau đó thông báo lại cho ta.

Nói xong, Ngô Đại Hải trực tiếp dựa vào trên chiếc ghế sau quầy hàng của Lương Xuyên, đúng là làm khó hắn nhưng không thể nói Ngô Đại Hải không làm tròn trách nhiệm của mình được, bởi vì trong thực tế, loại người như hắn rất thích hợp để làm lãnh đạo, vì hắn biết được mình chỉ cần phải làm gì mà không cần biết phải làm như thế nào, bởi vì những việc còn lại là việc làm của thuộc hạ.

Trong chốc lát, tiếng ngáy của Ngô Đại Hải truyền tới, Lương Xuyên khe khẽ lắc đầu, lấy một cái áo khoác của mình đắp lên người hắn.

Khoảng hơn bốn giờ chiều, điện thoại của Ngô Đại Hải mới vang lên, Lương Xuyên đang dọn dẹp của hàng nhận điện thoại.

- Ngô đội trưởng, đã có kết quả kiểm nghiệm, chúng tôi phát hiện trên ga giường có tinh dịch của ba người.

- Có thể tiến hành so sánh ADN được không?

Lương Xuyên hỏi.

Giản Hồng bên kia điện thoại phát hiện người trả lời là Lương Xuyên thì hơi ngạc nhiên nhưng cũng nhanh chóng trả lời:

- Kho lưu trữ ADN của nước tôi vẫn còn chưa hoàn thiện, chỗ của tôi cũng không có ghi chép nào để đối chiếu cả, nhưng lại thu được mấy mẫu vân tay có tại hiện trường, ngoại trừ hai người bị hại còn phát hiện của những người khác.

-------

Mã giảm 5% khi mua từ 1 chương: 11320639

Mỗi 20 KP tặng mã giảm 10%

Mỗi 35 KP tặng mã giảm 20%

🧡🧡🧡🧡

Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất