Trở Về Từ Địa Ngục (Bản dịch)

Chương 18 Lũ Súc Sinh 1

Chương 18: Lữ Súc Sinh 1

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Lương Xuyên đứng trước bếp gas, đổ nước, bật bếp lên, ngọn lửa rất mạnh, liên tục chập chờn biến đổi thành vô số hình dạng, nhiều người hay nhìn chằm chằm vào ngọn lửa trong thời gian dài để suy nghĩ lại, vì vậy mà gợi ra những ảo tưởng khác nhau.

Nước sôi rồi, Lương Xuyên lấy những sợi mì bỏ vào, cầm lấy đôi đũa, nhẹ nhàng khuấy lên.

Lương Xuyên không có hứng thú gì với việc ăn uống nhưng hắn biết mình nhất định phải ăn , nếu không ăn ngày mai hắn sẽ không có sức lực và tinh thần để làm việc.

Có một vị triết học gia vĩ đại đã từng nói: Ăn, là để sống, mà sống, không phải là chỉ để ăn.

Có lẽ, đây là cách giải thích sâu sắc nhất về Lương Xuyên, hắn ăn, thật sự chỉ để sống.

Tắt bếp, mì chín, cho thêm một chút muối, Lương Xuyên bưng một bát mì ngồi xuống phía sau quầy, cầm lấy đũa, bắt đầu ăn mì.

Sợi mì nhạt đến không thể nhạt hơn, không có thêm bất kì gia vị gì, càng không cho thêm rau hay thịt nhưng Lương Xuyên lại cảm thấy càng ăn dạ dày của mình càng co thắt.

Một mùi máu tanh nồng từ trong bát mì bay ra, tất cả đều không có thật, thế nhưng giác quan và ý thức của con người lại rất dễ mắc sai lầm.

Cố gắng ăn được nửa bát mì, Lương Xuyên dùng sức che miệng mình lại để phòng ngừa bị nôn ra.

Phổ Nhị nhảy lên trên quầy, dùng đôi mắt mèo nhìn Lương Xuyên.

Qua một lúc lâu, Lương Xuyên mới từ từ, hít sâu một hơi, ngồi thẳng người lại, đưa tay, ôm Phổ Nhị, đưa tay vuốt ve bộ lông mịn màng của Phổ Nhị, hành động này làmcảm xúc của Lương Xuyên dần khôi phục trở lại.

Lúc này điện thoại vang lên, Phổ Nhị từ trong lồng ngực của Lương Xuyên nhảy xuống, nó không thích tiếp xúc với con người, dù là chủ nhân của nó đi nữa, có lẽ ban nãy nó hạ mình chỉ để giải tỏa một chút áp lực cho chủ nhân của nó mà thôi.

Lương Xuyên cầm điện thoại lên, nghe máy:

- A lô, Xuyên, đã tìm thấy thi thể rồi, phía sau núi than đá đằng sau con phố cũ chỗ ngươi, tôi cho Tiểu Đào tới đón anh rồi.

- Cả hai vợ chồng đều ở đấy?

- Đúng vậy, đều ở nơi này, mẹ kiếp, lũ súc sinh!

Ngô Đại Hải chửi thề một câu, hiển nhiên là do hắn đang bực mình.

Cúp điện thoại, Lương Xuyên đem nửa bát mì còn dư lại tiếp tục ăn tiếp, tốc độ ăn rất nhanh, cũng rất kiên quyết, nửa bát mì sau vốn cũng không nhiều lắm, nhất là đêm nay có khả năng cần phải thức đêm nên chỉ ăn có nửa bát sẽ không đủ.

Ăn mì xong, Lương Xuyên đi vào trong phòng bếp đem bát đũa xoong nồi đi rửa sạch, lau tay cho khô, vừa đi ra khỏi phòng bếp đã nghe tiếng gõ cửa.

- Lương cố vấn, Lương cố vấn.

Là tiếng của Tần Đào.

Lương Xuyên mở cửa, đối phương nhìn hắn, vốn dĩ muốn nói gì đó, kết quả Lương Xuyên chỉ nói một tiếng:

- Đi thôi.

- Được.

Tần Đào giúp Lương Xuyên khóa cửa, còn ân cần giúp Lương Xuyên mở cửa xe cảnh sát, sau khi đợi Lương Xuyên ngồi vào trong cô mới ngồi vào ghế lái xe phía trên khởi động xe.

- Lương cố vấn, tôi nói cho anh nghe một chút về tiến triển mới nhất của vụ án, thi thể được tìm thấy nhờ vào chó nghiệp vụ, hiện trường của vụ án là núi than đá bị bỏ hoang cách đó không xa, ở đó có một hang động, hai thi thể đều nằm ở bên trong.

- Cụ thể một chút. Lương Xuyên nhắc nhở.

- Tôi... Tôi chỉ biết tình trạng thi thể rất thảm, trước khi chết có lẽ đã chịu sự ngược đãi.

Mặt Tần Đào lộ vẻ khó xử, lúc phát hiện ra thi thể cô cũng chỉ nhìn lướt qua cũng không dám nhìn nữa, không phải cô sợ thi thể mà quả thật thi thể bị ngược đãi đến không còn hình dáng nữa nên lúc Ngô Đại Hải bảo cô đi đón Lương Xuyên cô không chờ đợi ai mà đi luôn.

Lương Xuyên cũng không hỏi nữa, rất nhanh xe đã tới phía sau núi than đá, bởi vì mới tám giờ tối, cho nên dân chúng vây xem rất đông.

Có người chỉ đơn thuần là xem náo nhiệt, có người thì cầm điện thoại chụp hình liên tục, đoán chừng là để gởi cho bạn bè hoặc là đăng lên Weibo câu like.

- Nhường đường một chút, nhường một chút, này, các người đang làm gì đấy, mau đưa bọn họ ra ngoài đi, khu vực gần đây chưa thu thập chứng cứ đâu!

Tần Đào một bên thay Lương Xuyên mở đường một bên lo lắng nhắc nhở cảnh sát gần đó.

Thi thể được phát hiện, nhưng khu vực xung quanh lấy thi thể làm trung tâm rất có thể sẽ phát hiện được những manh mối có giá trị, ví dụ như dấu chân, có điều bây giờ nhiều người vây đi tới đi lui như vậy là đang phá hoại trường vụ án.

- Này, không phải nói là phát hiện ra người chết sao, các anh mau đem thi thể ra ngoài cho chúng tôi xem đi.

Một người đàn ông trung niên hói đầu hét lên, bốn phía còn có không ít tiếng phụ họa.

- Anh là người thân của người chết sao?

Tần Đào nhìn thẳng vào hắn.

- Tôi không phải , tôi chỉ tới xem náo nhiệt thôi, đứng lâu hơi mỏi rồi rồi, nhưng còn chưa được thấy người chết.

Người đàn ông trung niên hói đầu cười ha hả nói:

- Mọi người đều đứng lâu như vậy, chỉ muốn xem một chút người chết như thế nào, còn phải trở về đi ngủ nữa.

- Đợi người nhà người chết đến nhận anh có thể xem thỏa thích!

Tần Đào không chút khách khí mắng lại.

Người đàn ông trung niên hói đầu nhìn một chút, không nghĩ tới nữ cảnh sát trẻ tuổi này lại có thể mắng người như vậy, lúc này hắn cũng hùng hổ, hét lên:

- Tôi muốn khiếu nại ngươi, cô đang mắng ai, cô là cảnh sát thì giỏi lắm sao, ghê gớm lắm sao!

- Khiếu nại đi, đây là số hiệu của ta, anh đi khiếu nại đi, khốn khiếp, nếu không phải chị đây đang mặc bộ đồ cảnh sát này thì đã sớm đánh cho anh một trận rồi!

Tần Đào cố ý chỉ số hiệu của mình cho đối phương nhìn một chút, sau đó nắm lấy tay áo của Lương Xuyên tiếp tục đi tới phía trước, một màn uy phong lẫm liệt lúc nãy của cô làm cho đám người xem xung quanh tự giác bắt đầu lùi lại nên đi lên cũng nhẹ hơn rất nhiều.

- Xuyên, nơi này.

Ngô Đại Hải đã sớm chờ đến sốt ruột, cuối cùng nhìn thấy Lương Xuyên đi tới, đương nhiên là vui mừng khôn nguôi, hắn hiện tại giống như là kiến bò trên chảo nóng, lúc trước đã dự đoàn đến tình huống xấu nhất bây giờ đã xảy ra rồi, thi thể hai vợ chồng được phát hiện, đây là tên cướp rất độc ác, đthật sự là một vụ án cướp bóc, có thể nghĩ tới cảnh, vụ án này sẽ tạo nên một làn sóng dữ dội trong xã hội, dù sao, hiện trường phạm tội là trong nhà của cặp vợ chồng trẻ.

Người dân đang ở trong nhà mình mà bị lưu manh xông vào tra tấn lăng nhục sát hại, vậy anh bảo người khác còn có thể có cảm giác an toàn được sao?

Vụ án này nếu như không nhanh chóng phá án bắt được kẻ tình nghi phạm tội, áp lực của dư luận đối cục cảnh sát sẽ càng ngày càng lớn.

Thi thể được di chuyển đến bên trong túp lều vải đơn giản ở bên cạnh, được phủ một tấm vải trắng.

Làm như vậy cũng bởi vì sợ những người xem xung quanh chụp ảnh truyền ra bên ngoài.

Khi Lương Xuyên bước vào trong lều vải nữ pháp y Giản Hồng đã cùng hai trợ lý của mình đang tiến hành kiểm tra sơ bộ thi thể, Giản Hồng nhìn thấy Lương Xuyên đi vào, ngược lại không có hiếu kì và bất mãn như lần đầu tiên, chỉ là khẽ nhíu mày, hơi tức giận nói:

- Giúp đỡ, sớm một chút bắt lấy tên súc sinh kia đi.

-------

Mã giảm 5% khi mua từ 1 chương: 11320639

Mỗi 20 KP tặng mã giảm 10%

Mỗi 35 KP tặng mã giảm 20%

🧡🧡🧡🧡

Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất