Trở Về Từ Địa Ngục (Bản dịch)

Chương 32 Toilet

Chương 32: Toilet

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Thật ra, người bình thường có chút bệnh sạch sẽ, giấy dùng xong còn dư có thể vứt đi.

Lúc này, Tần Đào bỗng nhiên nhìn thấy ở phía trước dưới buồng cầu mình ngồi có một cái tay đưa ra, trên tay cầm lấy một chồng giấy màu



Tần Đào sửng sốt một chút, lần đầu tiên cô nhìn thấy loại giấy này.

Cầu ngồi ở nhà vệ sinh công cộng thật sự rất bẩn, dù dọn dẹp nhiều lần cũng sẽ làm cho người ta cảm thấy rất bẩn, lại thêm nhà tập thể này, mỗi tuần cục cảnh sát sẽ chi kêu nhân viên dành một chút thời gian tới quét dọn, cũng không sạch sẽ đến đâu. Đặc biệt là buồng cầu ngồi làm bằng xi-măng, đã trải qua bao nhiêu năm cọ rửa, có thể có một vài thứ đều đã thấm vào trong đó.

Vì vậy, khi đối phương đưa giấy từ phía dưới, thật sự khiến Tần Đào có chút không tiếp thu được.

Lúc này, cô vừa mới tỉnh dậy, vẫn còn ở trạng thái ngơ ngác nên Tần Đào mới đưa tay nhận lấy giấy theo quán tính.

Giấy cầm ở trong tay rất thô, một loại thô khác thường, theo trình độ sinh hoạt ngày càng tăng của con người, chẳng hạn như việc sử dụng báo chí để lau sau khi đi vệ sinh như trước càng ngày sẽ càng ít đi, nhiều người đều dùng cuộn giấy cũng không ít người mang theo giấy ăn vào trong phòng vệ sinh để dùng, để bảo vệ cúc hoa của mình thì tiêu tốn một chút tiêu tốn một chút cũng không tính là gì.

Nhưng loại giấy này lại làm cho Tần Đào có cảm giác rất quen thuộc, cảm giác quen thuộc này ở đâu thì nhất thời không nhớ ra được.

Cô trước tiên rút ra hai tờ giấy để giải quyết một chút, có hơi đau, lúc đứng lên, cô đã nghĩ ra, chẳng trách cô cảm thấy nhìn rất quen mắt, chính mình mấy lần đi tới cửa hàng bán vàng mã của Lương cố vấn, bên trong cửa hàng của hắn không phải có rất nhiều loại giấy màu vàng này sao?

Đốt vàng mã, ngoại trừ đốt tiền âm phủ và giấy Nguyên bảo, thật ra còn đốt một loại giấy màu vàng, hơn nữa có nhiều lúc, tiền âm phủ và Nguyên bảo chỉ là phụ trợ, loại giấy màu vàng này mới là loại chính để đốt cho người chết, thường thường lúc thờ cúng sẽ có mấy chồng tiền âm phủ, một túi nhỏ Nguyên bảo, còn loại "Tiền giấy" màu vàng này một đống lớn, chồng rất cao.

Trong tòa nhà tập thể này vẫn còn có người dùng loại giấy này?

Tần Đào có chút khó hiểu.

Có điều có thể là thói quen của họ đi hay là hình thức tiết kiệm, Tần Đào định nói cảm ơn với người đó, thuận tiện làm quen một chút, dù sao người ta cũng coi như là đã giúp đỡ mình.

"Phù phù... ..."

Cũng ngay lúc này, bể ở cuối bồn chứa nước đã đầy nên bắt đầu xả nước, tiếng ào ào ào xả xuống.

Đúng lúc Tần Đào đứng lên, hai chân đặt ở hai bên cầu ngồi, ngay lúc cô đang thắt lại dây quần, ánh mắt mới nhìn xuống phía dưới. Khi nước chảy tới đây, Tần Đào nhìn thấy một số giấy cùng với những thứ cứng cứng chảy qua, phía trước có một cái hố to, những thứ bẩn thỉu này sẽ bị dòng nước cuốn trôi.

Đột nhiên Tần Đào nhìn thấy phía dưới dòng nước trôi tới một đồ vật rất lớn, hình như là quần áo!

Bởi vì đèn trong nhà vệ sinh công cộng là loại đèn màu vàng, ánh sáng không tốt lắm, nên rất nhiều thứ cũng chỉ có thể nhìn đại khái, cơ mà Tần Đào biết mình tuyệt đối không có nhìn lầm.

Là một bộ quần áo, hơn nữa là một bộ đầy đủ!

Đầu tiên là quần, sau đó là áo, sau đó dòng nước bị tắc nghẽn nên tốc độ dội rửa trở nên rất chậm.

Cuối cùng, gương mặt một người trôi tới dưới chân của Tần Đào, gương mặt này được ngâm dưới mấy thứ bẩn thỉu trong dòng nước nên nhìn qua không khác gìà một gương mặt đang lộ ra một nụ cười vô cùng quỷ dị.

- A a a a a a a a a a! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !

Tần Đào được Ngô Đại Hải đưa đến cửa hàng của Lương Xuyên vào lúc hai giờ chiều, có thể thấy rõ được nét mặt của cô rất tiều tụy, vẻ mặt tái nhợt, môi cũng không có bao nhiêu huyết sắc nhưng may mắn thần trí vẫn thanh tỉnh, sau khi được đưa vào cửa hàng, tiểu Đào lập tức trưng ra vẻ mặt cầu xin nhìn cố vấn Lương.

- Đưa cô ấy lên lầu nghỉ ngơi trước đi.

Lương Xuyên nói với Ngô Đại Hải. Ngô Đại Hải cau mày, sao hắn lại có cảm giác mình như ma cô nhỉ!

Sau đó trong đầu hắn tự động xuất hiện những tình tiết trên phim truyền hình, hắn lắc đầu mấy cái, mẹ kiếp, mẹ kiếp, bây giờ là lúc nào rồi mà hắn vẫn còn ngồi đây mà YY (nghĩ bậy).

Khi Ngô Đại Hải đỡ Tần Đào lên lầu, Lương Xuyên vươn tay gõ vào quầy một cái, Phổ Nhị đang lười biếng ngủ trưa rất không tình nguyện ngẩng đầu lên, Lương Xuyên chỉ chỉ ngón tay lên trên.

- Meo.

Phổ Nhị cúi đầu xuống, giả bộ nghe không hiểu.

- Đi đi.

Lương Xuyên nói thêm.

Lúc này Phổ Nhị tức giận đứng dậy, trừng mắt bất mãn nhìn về phía Lương Xuyên, sau đó đi lên lầu.

- Móa, con mèo này đang vội vàng đi đầu thai sao.

Sau khi thu xếp ổn thỏa cho Tần Đào trong phòng ngủ của Lương Xuyên, Ngô Đại Hải đi xuống thì tình cờ bị Phổ Nhị dọa sợ hết hồn.

- Anh có thể thấy nó khi anh đi đầu thai.

Lương Xuyên vừa sắp xếp lại áo liệm trên kệ hàng vừa nói.

Ngô Đại Hải cũng không nghiên cứu kĩ thâm ý trong lời nói của Lương Xuyên, hắn có hơi bất đắc dĩ ngồi xuống chiếc ghế cạnh quầy, nói:

- Xuyên, anh nói xem có đúng thật là bị "dọa " không?

- Vậy sao anh không đến chùa miếu mà hỏi?

Lương Xuyên trêu chọc nói.

- Nếu có tác dụng thì tôi sẽ đi, cùng lắm thì mặc quần áo bình thường là được.

Ngô Đại Hải quả thực rất quan tâm đến cấp dưới Trong phòng ngủ ở lầu hai, Tần Đào đang vui vui buồn buồn thất thường, sau khi nhìn thấy Phổ Nhị xuất hiện thì tâm trí dần ổn định lại, từ từ nhắm mắt ngủ thiếp đi. Phổ Nhị nằm sấp xuống bên cạnh Tần Đào, on mèo này đang tràn đầy oán giận,

Anh không ngủ được, ban đêm tôi ngủ cùng anh coi như xong đi, anh ngủ ngon rồi lại bắt tôi đi ngủ với người khác, làm mèo cũng cần phải có tôn nghiêm chứ?

..................

- Anh là cảnh sát, Tần Đào cũng là cảnh sát, hơn nữa còn là cảnh sát hình sự, người đọc sách không tin chuyện ma quỷ, đạo lý này chắc anh cũng hiểu.

Lương Xuyên vẫn rất bình tĩnh, từ đầu đến cuối hắn không nói nên trị liệu cho Tần Đào như thế nào, ngay cả quá trình cũng không nói.

- Hì hì.

Ngô Đại Hải mỉm cười, hắn nói một lượt về tình trạng của Tần Đào cho Lương Xuyên. Lúc này, lại nói tiếp:

- Tôi đã cố tình đi vào nhà vệ sinh kia nhìn qua nhưng không hề phát hiện ra thứ gì bất thường cũng không có thi thể, đặc biệt cũng không có ai giấu thi thể ở đó cả.

- Ha ha.

Lương Xuyên cười hai tiếng.

- Anh cười cái gì?

- Anh cũng thật là rảnh rỗi.

Lương Xuyên bất lực lắc đầu:

- Vụ án kia thế nào rồi?

- Đều làm theo trình tự, anh yên tâm, mấy tên súc sinh đó vào ngục giam nhất định sẽ không được dễ chịu đâu, trong đó cũng là một xã hội thu nhỏ hoặc có thể nói là một cái giang hồ thu nhỏ.

- Đúng rồi, tôi có nên lấy ít thuốc cho cô ấy uống không? Tôi cảm thấy cường độ công việc hiện tại sắp làm cho con gái nhà người tôi mệt muốn chết rồi, nếu chuyện này truyền ra ngoài thì sẽ không có cảnh sát nữ nào đồng ý vào đội hình sự của tôi nữa.

-------

Mã giảm 5% khi mua từ 1 chương: 11320639

Mỗi 20 KP tặng mã giảm 10%

Mỗi 35 KP tặng mã giảm 20%

🧡🧡🧡🧡

Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất