Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa (Dịch)

Chương 56 Đầu nguồn linh hà dưới đất

Vào đêm.

Sâu trong thung lũng phía bắc, một buội liễu thụ cao vút trong mây, chậm rãi chập chờn.

- Mỏ Linh Thạch...

Nghe tin tức Hà Thanh Nhi tìm hiểu từ chỗ nhân loại bên kia, Ngu Tử Du cũng là nhịn không được nỉ non lên tiếng.

Không thể không nói, tin tức Linh Thạch có thể ngăn cách linh lực giám sát này, đối với với hắn mà nói, rất là quan trọng.

Nếu như thật có thể ngăn cách, vậy có nghĩa là, hắn có thể như Bạch Ngân Ngô Công, đủ lặng yên không tiếng động đột phá đến Siêu Phàm nhị giai, mà không bị người khác phát hiện.

Phải biết rằng, hắn không thể so với ngươi những đầu dã thú biến dị kia.

Những đầu dã thú biến dị kia dù cho nhấc lên sóng linh lực mênh mông, cũng có thể trước khi nhân loại chạy tới, trốn.

Mà hắn thì sao, nếu như bị con người phát hiện, vậy thật là chờ chết.

Vì thế, Ngu Tử Du không thể không nghĩ một phương pháp xử lý thích đáng.

Mà bây giờ, mỏ Linh Thạch, không phải, nói chính xác hơn là, Linh Thạch có thể ngăn cách linh lực giám sát, đã đủ thỏa mãn những gì hắn cần.

Có chút tâm tư, Ngu Tử Du cũng là rơi vào trầm tư.

Đi đâu tìm mỏ Linh Thạch?

Đây là một vấn đề đáng để trầm tư a?

Mà lúc này, tựa hồ như đã nhìn thấu tâm tư của Ngu Tử Du, Thanh Nhi cũng là có ý tốt nói:

- Chủ nhân, ngài chờ một chút a, không lâu nữa ta sẽ có một phần tài nguyên Linh Thạch, khi đó...

Còn không đợi Thanh Nhi nói xong, Ngu Tử Du đã ngắt lời nói:

- Không phải, tài nguyên của ngươi, đối với ta mà nói, chắc là có cũng được không có cũng được.

Nói xong, Ngu Tử Du lại bổ sung:

- Giống như ta các phương diện đều là đứng ở tột cùng sinh vật Siêu Phàm nhất giai, nếu như đột phá, nhấc lên sóng linh lực to lớn, đã đủ khuấy động mấy dặm bầu trời, cũng không phải mấy viên Linh Thạch có thể cắt đứt.

- Ai~...

Hít một hơi thật sâu, Thanh Nhi cũng là lặng lẽ.

Xác thực.

Lấy chủ nhân cường đại, một ngày đột phá, nhất định sẽ nhấc lên thanh thế ngập trời, khi đó, mấy viên Linh Thạch không thể cắt đứt là chuyện nhỏ, bại lộ chủ nhân mới là chuyện lớn.

Mà lúc này, giống như là nghĩ đến cái gì, Ngu Tử Du chợt cười rộ lên, an ủi:

- Thanh Nhi, yên tâm, ta tin tưởng mỏ Linh Thạch đối với chúng ta mà nói, cũng không khó tìm.

- Ngạch... Vì sao?

- Nha đầu ngốc, ngươi nghĩ, chỉ có ngoại tộc chúng ta đối với cảm giác linh lực mới là nhạy cảm nhất sao, hơn nữa ta đây tại nơi sâu trong lòng đất, có linh hà chảy xuôi.

Nói đến đây, Ngu Tử Du chợt ngừng lại, ngay sau đó giống như là nghĩ đến cái gì, thân thể của hắn đều là bỗng nhiên chấn động.

- Linh, hà, dưới, đất...

Mỗi mọt chữ nói ra, Ngu Tử Du đều là nhịn không được mà kích động.

Linh hà dưới đất —— mạch nước ngầm ẩn chứa lượng lớn linh khí... Tuy nói linh lực không phải rất tinh thuần, nhưng trong khoảng thời gian ngắn đã đem thực lực Ngu Tử Du kéo đến đỉnh nhất giai.

Hơn nữa, bởi vì linh hà tồn tại dưới đất, rễ cây của Ngu Tử Du xa xa siêu việt hơn thế nhân tưởng tượng.

Hắn khủng bố, càng là không phải khó mà dùng lời nói diễn tả được.

Tựa như hắn không lâu đó vừa hỏi Thanh Nhi: Cùng Bạch Ngân Ngô Công đánh một trận...

Đó không phải là cuồng ngôn, mà là Ngu Tử Du thể hiện mười phần phấn khích.

Mà bây giờ, nhắc tới linh hà dưới đất, Ngu Tử Du cũng là không khỏi nghĩ đến một cái vấn đề rất là nhạy cảm.

Linh hà dưới đất từ chỗ nào mà đến?

Đầu nguồn của nó, không biết có phải là...

Nghĩ tới đây, Ngu Tử Du chợt thở mạnh ra một hơi, ý chí chủ động kéo đến chỗ rễ cây chôn dấu ở sâu trong lòng đất.

- Lan tràn cho ta a.

Bên trong tiếng nỉ non, đại địa lại là nhẹ nhàng chấn động lên, từng sợi rễ dưới sự khống chế của Ngu Tử Du, tận lực lan tràn về bốn phương tám hướng.

Sâu trong lòng đất, giăng ở khắp nơi.

Cũng không biết nơi nào là đầu nguồn linh hà dưới đất.

Như vậy, Ngu Tử Du chỉ có thể dùng biện pháp, biến hóa gốc rễ thành xúc tua, đưa từng cái ra tìm kiếm.

Mà đúng lúc này, giống như là đã nhận ra cái gì, hai mắt Ngu Tử Du chợt sáng lên.

Ngước mắt nhìn lại, trong lồng cây do từng sợi rễ cây bện còn có một đầu Lửng Mật Ca tóc bạch kim bạch vẫn còn đang cần cù bù siêng năng, liên tục đào.

- Cái tên gia hỏa này, không mệt mỏi sao?

Ngu Tử Du nhổ một tiếng nước bọt, cũng là chợt sửng sốt.

Nhìn kỹ lại, cái tên gia hỏa này lại thường thường hốt lên một nắm đất từ trong miệng đưa đi.

Trên mặt còn xuất hiện một loại thần tình rất là hưởng thụ.

- Ôi a, cái tên gia hỏa này là hổ khẩu nhổ lông...

Mở to hai mắt mà nhìn, Ngu Tử Du rốt cuộc cũng ý thức được làm sao nó lại làm được liên tục mấy tháng, đều là đào sâu đến vài trăm thước, vẫn còn ở kiên trì đâu?

Cảm tình, là tìm được một ít bị linh hà ngâm qua thổ nhưỡng, hấp thu linh khí trong đó.

Ừmmmm...

Trong lòng một vạn thất Thảo Nê Mã chạy qua, Ngu Tử Du cũng phải thừa nhận, hắn nhìn lầm đầu Lửng Mật Ca này.

Thua thiệt hắn cho rằng đầu Lửng Mật Ca này là quật đến trong xương vẫn muốn đấu với lồng cây hắn bện, nghĩ tới cái tên gia hỏa này, cũng sẽ bối trộm tanh.

Tuy nhiên trong khoảnh khắc, Ngu Tử Du giống như là nghĩ đến cái gì, chợt nở nụ cười.

Hắn vốn là còn ôm lấy hy vọng không quá lớn đối với việc phát hiện đầu nguồn linh hà dưới đất. Dù sao, rễ cây của hắn tuy là đã trưởng thành, nhưng nhiều lắm cũng chỉ lan tràn ra hai ba dặm, điều này vẫn còn xa xa không thỏa mãn được nhưng gì hôm nay Ngu Tử Du cần.

Nhưng bây giờ, có một số khác biệt.

Lửng Mật Ca xuất hiện, triệt để thỏa mãn điều mà Ngu Tử Du cần.

Ngu Tử Du cười hắc hắc, cũng là đem một sợi rễ cây kéo đến trước mặt Lửng Mật Ca.

- Ùng ùng...

Từ trong nham thạch lan tràn ra, rễ cây màu đen giống như Cự Mãng chậm rãi dũng mãnh đan vào rễ cây hóa thành lồng cây.

- Chi chi chi...

Giống như là con chuột, cũng là mang theo một ít tiếng kêu ma tính, Lửng Mật Ca nhìn rễ cây màu đen vọt tới, sâu trong đôi mắt hiện lên một vệt cảnh giác, càng là thử nổi lên nha.

- Tiểu gia hỏa, chúng ta làm giao dịch như thế nào?

Nói, Ngu Tử Du cũng là mượn rễ cây màu đen nhẹ nhàng tới gần.

Nhưng mà nhìn thấy sâu trong đôi mắt Lửng Mật Ca bộc phát cảnh giác, sắc mặt Ngu Tử Du cũng là cứng đờ.

Cái tên gia hỏa này, đã mấy tháng, vẫn còn đang mang thù sao?

Trong lòng nhổ nước bọt, Ngu Tử Du quả đoán vẫn là lựa chọn lợi dụ bách phát bách trúng.

Chỉ chốc lát sau, nhìn trên mặt Lửng Mật Ca nổi lên kích động, Ngu Tử Du cũng là đem một cành rỉ ra giọt dịch thể trong suốt, trực tiếp đổ cho Lửng Mật Ca.

- Tiểu gia hỏa, đi giúp ta tìm đầu nguồn linh hà dưới đất, được không.

Nói xong, Ngu Tử Du cũng là nói bổ sung:

- Nếu như ngươi là có thể tìm được đầu nguồn linh hà dưới đất, ta hứa, tinh hoa sinh mệnh, ngươi muốn bao nhiêu, có bao nhiêu.

Vừa dứt lời, Ngu Tử Du đã chậm rãi buông lỏng lồng cây giam cầm Lửng Mật Ca ra.

- Xèo xèo...

Lại là một tiếng kêu bén nhọn mà lại ma tính, lộ ra một vẻ kích động, Lửng Mật Ca cũng là không do dự, tìm một phương hướng, hai móng phiên động, đã chui qua.

Nhìn Lửng Mật Ca rời đi, Ngu Tử Du cuối cùng cũng cười rồi.

Chỉ số IQ của Lửng Mật Ca vốn cũng không yếu, bây giờ nó lại là thành công bước vào nhập giai lục cấp, trí lực đối lập nhau lại có đề cao lớn, tự nhiên là có thể hiểu được ý tứ của Ngu Tử Du.

Còn như tinh hoa sinh mệnh mà Ngu Tử Du vừa mới cam kết, mặc dù quan trọng, nhưng so với đầu nguồn linh hà dưới đất, ngược lại cũng không quan trọng gì.

Tuy nhiên, đối lập nhau, tầm quan trọng của tinh hoa sinh mệnh đối với Lửng Mật Ca mà nói, cũng là xa xa lớn hơn đầu nguồn linh hà dưới đất.

Trên một điểm này, Ngu Tử Du đối với tinh hoa sinh mệnh của mình vẫn là có mấy phần tự tin.

Linh khí cuối cùng vẫn là có chút cuồng bạo.

Mà dã thú biến dị thể hội tinh hoa sinh mệnh đối với tinh hoa sinh mệnh nhu hòa thanh tẩy, muốn ngừng mà không được.

Càng chưa nói, tinh hoa sinh mệnh vẫn có thể tiến hóa giống loài nhanh hơn, là một loại thôi động bản chất.

Sở dĩ, đây là một giao dịch rất là công bình.

Ngu Tử Du có thể có được thứ hắn mong muốn, Lửng Mật Ca cũng là như vậy.

Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất