Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa (Dịch)

Chương 67 Nham chi hoa

Sinh cơ nồng đậm là một chuyện tốt.

Chỉ có nồng đậm sinh cơ, khả năng chống đỡ được năng lực tái sinh của Ngu Tử Du.

Nhưng mà dạng nồng đậm sinh cơ này, cũng mang ý nghĩa vị trí Ngu Tử Du đặt chân, sẽ hóa thành một nơi phúc địa.

Linh Hoa linh thảo, liên tiếp không ngừng xuất hiện.

Càng sâu, sẽ hấp dẫn không ít động vật biến dị đường xa mà đến, như là hồ điệp, ong mật. . .

- Hồ điệp, còn tốt, nhưng nếu là ong mật, vậy trực tiếp vùi vào trong đất, làm chất dinh dưỡng.

Cười hắc hắc, Ngu Tử Du cũng nói thẳng.

Khi ong mật bay lên tạo ra tiếng ong ong, quá đáng ghét.

Mà Ngu Tử Du vừa vặn là một cái thích an tĩnh đại thụ.

Không hợp mắt, chỉ có thể chụp chết.

Mà đúng lúc này.

- Ngâm, ngâm. . .

Trên không trung cao vút, thiên không xa xa đang có từng vệt sáng bay tới.

- Mấy tên các ngươi, vừa rồi chạy thật nhanh.

Nhìn qua chim cắt cùng bạch hạc vừa trở về, Ngu Tử Du giả bộ cả giận nói.

Vừa nãy, thanh thế hắn thăng cấp có chút khủng bố.

Đến mức mấy chim bay nghỉ ở trên người hắn giống như bị kinh sợ, không nhịn được bối rối.

Có điều, cũng may.

Dù bọn chúng rời đi, cũng chỉ bay đến không trung thật cao, vẫn luôn xoay quanh trên đỉnh đầu Ngu Tử Du, thật lâu không muốn rời đi.

Nếu không, bây giờ chờ đợi chúng nó cũng không phải là cành duỗi ra nghênh đón của Ngu Tử Du.

Mà ở nơi này, Ngu Tử Du nhất định phải thừa nhận, hắn có chút hẹp hòi.

Nếu những chim cắt bạch hạch mà hắn nuôi lớn lại là bạch nhãn lang, hắn cũng không để ý hút chết bọn chúng.

Đương nhiên, hiện tại đám chim cắt đã có tìm cảm với Ngu Tử Du, vẫn qua được khảo nghiệm.

Giờ phút này bọn chúng kích động cùng yêu thích kêu to, đủ để chứng minh hết thảy.

Niệm tình cũ, Ngu Tử Du khống chế bẻ ra một cái cành.

Răng rắc một tiếng, một giọt sinh mệnh tinh hoa nồng đậm mới vừa chảy ra, còn không đợi Ngu Tử Du ban sinh mệnh tinh hoa cho chim cắt bạch hạc, trong ánh mắt ngạc nhiên của Ngu Tử Du, cành cây này lấy tộc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được bắt đầu sinh trưởng ra một đoạn.

- Ách. . . Xem ra, về sau muốn chết cũng không được rồi.

Cười cười, Ngu Tử Du có chút đắc ý.

Năng lực tái sinh này không phải ai cũng có.

Mà đúng lúc này.

- Bành, bành, bành. . .

Nương theo tại một lỗ lớn tĩnh mịch nơi xa truyền tới thanh âm, một con Hồng Hồ tựa như tắm trong hoả diễm từ cửa hang nhảy lên không trung.

Mà trên lưng của nó, có một bóng hình màu đỏ xinh đẹp đang ngồi.

- Chúc mừng, chủ nhân đột phá.

Cười yếu ớt ngâm ngâm, nhìn qua bây giờ diện mạo của Thanh Nhi đã có sự thay đổi lớn, lại nhìn Ngu Tử Du càng lộ ra vài phần uy thế, thật lòng vui vẻ nói.

Mà lúc này, nhìn Thanh Nhi ngồi trên người Cửu Vĩ, Ngu Tử Du nhịn không được cười lên, trêu ghẹo nói:

- Cô nương nhà ngươi cũng chọn toạ kỵ à?

Che miệng, Thanh Nhi cười hắc hắc:

- Ai kêu Cửu Vĩ xinh đẹp nhất đây? Phải biết, nữ hài tử hoàn toàn không có sức chống cự với sinh vật xinh đẹp.

- Ách. . .

Nhìn bộ dáng nũng nịu này của Thanh Nhi, Ngu Tử Du nao nao.

Cô nương này càng ngày càng giống nữ hài trong nhân loại.

Là bị thân thể kia ảnh hưởng sao?

Dù hoài nghi, Ngu Tử Du cũng không tiếp tục đào sâu nữa.

Chẳng biết tại sao, hắn cảm giác đây có lẽ là chuyện tốt đối với Thanh Nhi.

Đối với u hồn như Thanh Nhi mà nói.

Tình cảm càng tinh tế, càng phức tạp, tốc độ Thanh Nhi trưởng thành sẽ càng nhanh.

Mà nguyên nhân đạt được điểm này, cũng là nhờ vào đoạn thời gian này Ngu Tử Du quan sát.

Đi đến thế giới Nhân loại mấy tháng, linh tính của cô nương này tăng lên rất nhiều, hoàn toàn không còn bộ dáng u hồn ngốc nghếch lúc trước, nhờ vậy thực lực cũng tăng nhanh chóng. . .

- Chậc chậc. . .

Ngu Tử Du nhịn không được ao ước.

So với Thanh Nhi, tốc độ tăng trưởng thực lực của hắn mới là đáng sợ nhất.

Đều thuộc loại biến dị, Thanh Nhi và hắn chênh lệch không chỉ đơn giản một cấp.

Có điều, cũng nhanh.

Nhớ tới mỏ linh thạch mai táng ở sâu dưới lòng đất, Ngu Tử Du cũng tin tưởng mười phần.

Có những linh thạch này, bồi dưỡng Thanh Nhi cùng đám Cửu Vĩ Ngưu Ma đến trạng thái tự chủ cũng không khó lắm.

Phải biết, Bạch Ngân Ngô Công bỏ vệ một mỏ linh thạchkia cũng chỉ mới là mỏ linh thạch cỡ nhỏ.

Mà mỏ linh thạch hắn phát hiện lại là mỏ linh thạch cỡ trung.

Có quỷ mới biết đây là vận khí gì.

Mà đúng lúc này, chợt một tiếng trâu gọi hấp dẫn Ngu Tử Du.

Ngước mắt nhìn lại, chẳng biết lúc nào, cái đầu bò vừa to vừa đen của Ngưu Ma đã đi đến trước mặt hắn.

Chỉ là, nhìn qua Ngưu Ma kia cực kỳ khao khát, thậm chí mang theo ánh mắt cầu xin, khiến Ngu Tử Du cũng nao nao.

- Gia hỏa này. . .

Nhìn theo ánh mắt của nó, Ngu Tử Du thình lình phát hiện, đầu bò rừng màu đen này vậy mà nhìn chòng chọc vào giữa ngọn cây của Ngu Tử Du, đoá hoa màu vàng đất đang nở rộ kia.

Nồng đậm Thổ Nguyên Tố đang lưu chuyển ở trong, một loại rất nặng nề, lại ẩn ẩn có loại khí tức mênh mông vây quanh vạn vật, cũng chậm rãi khuếch tán.

【 Nham chi hoa —— kết tinh của Thổ nguyên tố, là một loại sinh mệnh tinh hoa ẩn chứa một loại linh dịch linh hoa. 】

Loại linh hoa này không có quá nhiều tác dụng với Ngu Tử Du.

Chỉ vì hấp thụ lượng lớn linh thạch Thổ thuộc tính nên bản thể cây liễu bài trừ mà sinh ra.

Cây, dù sao cũng là cây.

Hoàn toàn không có cách nào hấp thu quá nhiều Thổ nguyên tố.

Mà phần Thổ nguyên tố không có cách nào hấp tu, sau khi di chuyển trong cơ thể Ngu Tử Du một phen, cuối cùng bị bản thể Ngu Tử Du bài trừ, và nở rộ ra đoá hoa màu vàng đất này.

Có điều, đáng nhắc tới chính là, cái này một đóa màu vàng tiểu hoa mặc dù chỉ là Ngu Tử Du bản thể thứ không cần thiết.

Nhưng bởi vì bây giờ Ngu Tử Du đã đạt tới Siêu Phàm nhị giai, thực lực rất khủng bố.

Dù hắn không cần, nhưng đối với dã thú biến dị cấp thấp khác, nhất là dã thú biến dị Thổ thuộc tính lại là một loại dụ hoặc trí mạng.

Cái này giống người giàu có, dù bố thí một chút tiền, nhưng đối với một vài người cũng bằng thu hoạch phấn đấu mấy năm thậm chí mấy chục năm mới có.

- Ngươi, muốn?

Thử hỏi một câu, Ngu Tử Du lại không ngờ rằng đầu bò rừng đen thu này lại linh tính mười phần gật đầu mạnh.

Càng thêm làm hắn im lặng, nó còn dùng một cặp sừng trâu thân mật cọ lấy thân cây thô ráp của Ngu Tử Du.

- Ách. . . Ngươi đừng cọ, ta cho, ta cho là được chứ gì?

Kích động nói năng lộn xộn, Ngu Tử Du lập tức dùng một cành cây hái đóa hoa màu vàng đất này xuống, đưa tới trước mặt bò rừng đen thui.

Đổi thành Thanh Nhi hoặc Cửu Vĩ cọ cọ như vậy còn đỡ.

Dù sao bây giờ Thanh Nhi là đại mỹ nữ, mà Cửu Vĩ cũng là một con mẫu hồ, sinh cũng xinh đẹp.

Nhưng đầu bò rừng màu đen này, Ngu Tử Du thực sự không thể chấp nhận được.

Một là bởi vì Ngưu Ma là trâu đực, thứ hai, Ngưu Ma không phải chỉ đơn giản nhìn không thuận mắt, mà thân thể nó còn cực kỳ cường tráng.

Nó hung hăng cọ, dù Ngu Tử Du trong lòng cũng nhịn không được dâng lên một vài ý nghĩ kỳ quái.

Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất