Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa (Dịch)

Chương 70 Tiểu đội

Đè xuống khó hiểu trong lòng, Linh Nhi cũng cất bước đi ra đình viện.

Mục tiêu lần này của nàng rất đơn giản, chính là tiến về từng đạo sư bên kia tìm kiếm ý.

Làm đại nhân nhân vật đứng đầu ở Liên Bang, những đạo sư kia của nàng mặc dù cao tuổi, không thể thích ứng linh lực quá nhiều, thực lực không mạnh, nhưng địa vị thậm chí là quyền lực lại không thể nói được.

Khi Linh Nhi bắt đầu tìm hiểu động tĩnh, một mảnh đại sơn bị mê vụ bao phủ.

- Đạp, đạp, đạp. . .

Nương theo tiêngs bước chân tinh mịn hân, một nhóm năm người đã đến trong làn sương mù dày đặc.

Người cầm đầu là một hán tử thô kệch, nhìn rất hung hãn, không biết lấy được cây súng ngắn từ chỗ nào, nắm thật chặt trong tay.

Hắn gọi Tô Hổ, một đại hán vạm vỡ, chuyến đi lần này là do hắn đứng đầu, mang theo mấy thanh niên, đến tìm kiếm Mê Vụ Đại Sơn tà dị.

- Ta nói, Hổ ca, cái này Mê Vụ Đại Sơn này thật sự có quỷ quái như thế sao?

Nghe được câu hỏi của thanh niên phong nhã mang kính mắt không xa, Tô Hổ cũng nhẹ gật đầu:

- Mê Vụ Đại Sơn quả thực quỷ dị, cho đến bây giờ, đều không có mấy người có thể xâm nhập, cứ tiếp tục đi tới sẽ trở về lại nơi ban đầu.

- Hắc hắc, đó là trước kia, lần này, có Thiên Cầm, chúng ta muốn xâm nhập không khó.

Nói xong, thanh niên hào hoa phong nhã nâng kính lên, đưa mắt nhìn sang một nữ hài cách đó không xa, sâu trong đôi mắt hiện lên tia nóng bỏng khó mà phát hiện.

Đây là một nữ hài tầm mười tám mười chín tuổi toàn thân mặc áo đen bó sát người tay áo dài bên ngoài phủ một chiếc áo jacket màu đen, phía dưới phối thêm một chiếc quần jean bó sát cặp đùi thon đẹp.

Nàng gọi là Thiên Cầm, một sinh viên đại học hạng ba.

Bản thân ngoại trừ nhan sắc có giá trị không tệ, được một vài người bên ngoài chú ý, còn những thứ khác đều rất bình thường.

Thế nhưng, nương theo thời đại linh lực đến.

Cô gái này vậy mà trong lúc vô tình thức tỉnh một loại thiên phú —— giác quan thứ sáu, nhờ vậy nàng được xưng là Trực giác phái nữ' .

Chính là bởi vì có loại thiên phú này, chỉ trong ngắn ngủi mấy tháng đã hoà vào cuộc sống vui vẻ sung sướng, thậm chí bây giờ đã rời khỏi đại học, một mình độc lập đi đến xã hội.

Mà bây giờ, nàng nhận lời mời của vài bằng hữu, đến đây khám phá Mê Vụ Đại Sơn một lần

Tương truyền, Mê Vụ Đại Sơn ngoại trừ mê vụ rất là quỷ dị, những thứ khác đề được nhắc đến.

Vì thế nên càng hấp dẫn nhiều gia hoả gan lớn hơn.

Và đám người Mikoto cũng chính là một trong số ods.

Có điều, không giống với những người khác, ỷ vào 'Giác quan thứ sáu', cô gái này đúng là ngoài ý muốn mang theo đội ngũ nhỏ, đã xâm nhập một vài km nhưng không trở lại điểm ban đầu.

- Lần này, chúng ta yêu cầu không cao, chỉ thu thập một chút Linh Hoa linh thảo, tiện thể giết mấy con dã thú biến dị.

Cười hắc hắc, thanh niên rất khôi ngô nắm chặt nắm đấm, trên mặt lộ ra nụ cười khát máu.

Lạnh lùng nhìn thoáng qua người thanh niên này, một thanh niên thân hình gầy gò mặc áo đen tựa ở đại thụ bên cạnh không nói gì.

Chỉ là sâu trong đôi mắt kia loé lên tia mỉa mai, hoàn toàn không che giấu chút nào.

Giết dã thú biến dị?

Hừ, dù linh lực của hắn đã đến năm ngàn cũng không dám nhiều lời.

Gia hỏa này quả nhiên hoàn toàn khác trước đây.

Mà lúc này, tựa hồ phát hiện được ánh mắt của thanh niên này, khoé miệng của thanh niên khôi ngô kéo một cái, ngữ khí chanh chua nói:

- Lãnh Phong, không phải ngươi cũng có một phiếu sao? Sao không làm to môt chút? Phải biết, một vài dã thú biến dị hiếm có, những người giàu cũng có thể ra giá cao đến mấy triệu, đủ cho ngươi không cần lo cơm áo gạo tiền nửa đời.

- Không hứng thú.

Lạnh lùng đáp lại một tiếng, nam tử được gọi là Lãnh Phong cũng quay mắt qua.

Thân là người thường xuyên ở bên ngoài thành thị, sao hắn có thể không biết bây giờ thị trường dã thú biến dị rất nhộn nhịp.

Chỉ là , đáng tiếc.

Người bình thường có còn mạng để hưởng thụ hay không.

Đoàn đội trước của hắn, chính là vì để mắt tới một con linh dương biến dị trung vị, vì muốn kiếm một khoản lớn, kết quả trừ hắn may mắn bỏ trốn, những người còn lại, đều chôn thây ở dưới sườn linh dương.

Cho đến bây giờ, Lãnh Phong vẫn còn nhớ như in hình ảnh sừng linh dương nhuốm đầy máu, lạnh thấu xương.

- Khục.

Ho khan một tiếng, Tô Hổ cầm đầu nhìn thoáng qua thanh niên khôi ngô cùng Lãnh Phong, cũng ngắt lời nói:

- Lần này, tốt nhất vẫn không nên trêu chọc dã thú biến dị, Mê Vụ Đại Sơn vốn quỷ bí, chịu không được giày vò.

Nói xong, Tô Hổ nhìn về phía ánh mắt hai người, cũng mang theo một vẻ hâm mộ.

Siêu phàm giả.

Hơn nữa, còn là hai người không giống với Thiên Cầm, siêu phàm giả thức tỉnh thiên phú.

Một người cường hóa thân thể, thiên phú rất đại chúng, nhưng cũng là thiên phú nhiều người ao ước nhất.

Thanh niên khôi ngô cũng giống như vậy, thức tỉnh toàn thân cường hóa.

Hắn hôm nay, chỉ riêng hai tay đã to bằng bắp đùi, nếu không phải có quần áo che chắn, nếu nhìn thấy cơ bắp cường tráng đến đáng sợ kia của hắn liền sẽ khiến người nhịn không được tê cả da đầu.

Tô Hổ cũng đã thấy tận mắt nhìn thấy gia hỏa này, giơ lên xe hơi nhỏ nặng mấy tấn.

Còn Lãnh Phong kia, thức một loại thiên phú gì đó, bóng tối sao?

Nghĩ đến cái bóng dưới ánh đèn của Lãnh Phong luôn luôn có mấy phần quỷ dị, trong lòng Tô Hổ cũng rất hoài nghi.

Có điều, chuyện này thật sự không tiện hỏi.

Thiên phú, là bí mật lớn nhất của siêu phàm giả.

Trừ một vài loại không cách nào giấu diếm, hoặc là gia hoả không biết trời cao đất rộng trắng trợn tuyên truyền thiên phú của mình ra, những người còn lại đều kín miệng như bưng.

Dù sao, tại thế giới loài người, thứ phải phòng đầu tiên chính là lòn người.

Mà đúng lúc này, một thanh âm chợt vang lên trong không khí:

- Chú ý, có vật kỳ quái đến.

Nhắc nhở một câu, Thiên Cầm rất lưu loát trốn ở sau lưng đám người.

Mà đối với chuyện này cái này, đám người cũng không cảm thấy kinh ngạc.

Cùng là siêu phàm giả, chiến lực của Thiên Cầm có lẽ cũng không mạnh hơn bao nhiêu so với nam nhân bình thường.

- Hắc hắc, đến hay lắm.

Chậm rãi đứng dậy, nắm chặt cây gậy không biết nhặt được từ chỗ nào, ánh mắt thanh niên khôi ngô cũng nhìn về phía sương mù dày đặc, trong mơ hồ mang theo một tia nóng bỏng.

Một lát sau, khắc sâu vào tầm mắt chính là một hắc ảnh.

Không lớn, nhìn rất dài nhỏ.

- Có lẽ là rắn.

Cười lạnh một tiếng, thanh niên khôi ngô cũng không để ý lắm, mà vung tay một cái.

- Oanh.

Mang theo tiếng xé gió, sương mù đều là lui tán.

Ngay sau đó, sâu trong đôi mắt thanh niên khôi ngô, tinh mang lóe lên, là trở tay nắm một cái.

- Răng rắc. . .

Nương theo thanh âm giống như nứt xương vang lên, một đầu Thanh Xà đã là rơi vào trong tay hắn.

Chỉ là, nhìn xem đầu Thanh Xà lệch qua một bên, đoán chừng cũng chết chắc.

- Thôi, lại là một tên vô dụng.

Mang theo một vòng khinh thường, thanh niên khôi ngô tiện tay ném Thanh Xà đã chết về phía sau lưng.

Dù có ngông cuồng, nhưng không thể không nói, thanh niên khôi ngô này quả thật có vài phần bản lĩnh.

Thanh Xà Nhập giai cấp một biến dị như nó, thường nhân quả thật chưa chắc đã có thể đối phó.

Có điều, cái đồ chơi này không đáng tiền.

Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất