Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa (Dịch)

Chương 74 Lão tam, biến dị Bạch Hổ

Từ xa nhìn tổ ba người bị đánh ngất, Ngu Tử Du cũng nao nao.

- Chán còn hơn cả tưởng tượng.

Thì thầm một câu, Ngu Tử Du dời mắt đi.

Thực lực cách biệt quá lớn, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp với bọn hắn, còn không thể chịu được một tiếng gầm của Bạch Hổ.

Nhưng một lát sau.

- Ai...

Thở dài một cái, trong lòng Ngu Tử Du tràn ngập bất đắc dĩ.

Kéo mắt về, nhìn xa xa Bạch Hổ biến dị đang má to miệng chuẩn bi nuốt những nhân loại kia, Ngu Tử Du cũng thở ra một hơi thật sâu.

- Chỉ một lần, chỉ một lần.

Trong lòng thì thầm, rễ cây ngu Tử Du chôn sâu trong lòng đất đột nhiên chấn động.

- Ầm ầm, ầm ầm. . .

Trong rừng rậm tĩnh mịch, đột nhiên đại địa nứt toác.

Cùng lúc đó, mấy nhánh rễ cây màu đen uốn lượn như rắn độc, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai xé rách đại địa, hướng về kia mấy cái hôn mê người đưa tới.

Mà lúc này, giống như phát giác được cái gì đó, đầu Bạch hổ cao ba bốn mét đột nhiên chấn động.

Ngay sau đó không chút nghĩ ngợi, lập tức nhảy lên thật cao.

Thế nhưmg dù nó vọt cao thế nào.

Bành một tiếng, một nhánh rễ cây màu đen đã xé rách đại địa, hóa thành một con rắn đọc đánh tới hắn.

Không đợi nói kịp phản ứng, mạnh mẽ một quyển.

- Rống!

Một tiếng rên rỉ, Bạch hổ cao ba bốn mén không chút phản kháng bị kéo vào trong đất.

Về phần những nơi khác, từng nhánh rễ cây màu đen liên tiếp không ngừng tập ra, đảo mắt đã kéo tổ năm người vào đại địa.

- Ta có thể nhìn ngươi tàn sát đám nhân loại, như không thể nhìn được yên lặng nuốt chửng bọn chúng.

Nói xong, trong lòng Ngu Tử Du lại không khỏi nhấc lên cười lạnh:

- Còn nữa, ngươi không nên xuất hiện trong phạm vi công kích của ta.

Phạm vi công kích của hắn rất rộng, bao quát tám chín cây số.

Mà vừa vặn, Bạch hổ này khi bị nhân loại hấp dẫn, đúng là thích chết kéo vào phạm vi công kích của hắn.

Như thế, Ngu Tử Du cũng nhịn không được mà ra tay.

Một tiểu sủng vật đáng yêu như thế, Ngu Tử Du cũng không nhẫn tâm' nhìn nó lang thang bên ngoài.

Mà trừ Bạch Hổ ra, giống như nghĩ đến cái gì đó, ánh mắt Ngu Tử Du lại kéo đến một phương hướng khác.

Ở nơi đó, hắn lờ mờ nhìn thấy một hắc tinh tinh to lớn tựa như kim cương, dùng nắm đấm đập bào ngực mình, tựa như đang tuyên bố mình chính là bá chủ.

- Chậc chậc. . . con hàng này, lần sau, ở trước mặt ta, không biết còn có thể đắc ý được như vậy hay không.

Cười cười, Ngu Tử Du cũng có chút hiếu kỳ.

. . . . .

Thung lũng Bắc Vũ, sương trắng bao phủ, liên tục bốc lên, liếc nhìn tựa như tiên cảnh.

Mà lúc này, sâu trong thung lũng Bắc Vũ, một con Bạch hổ cao ba bốn mét tựa như mèo con co quắp ở nơi hẻo lánh, thỉnh thoảng nâng lên ánh mắt, nhìn về phía kia gốc liễu tựa như che trời, lộ ra vòng sợ hãi cực sâu.

Thời đại siêu phàm, thực lực vi tôn.

Nhưng con mẹ nó, ai có thể nói cho nó biết, lúc thực lực Nhập giai đang phổ biến mất, vì sao lại có một đầu quái vật như thế.

Mênh mông Linh Lực, tựa như sóng biển, một cột cao hơn một cột.

Dù cố gắng áp chế, Bạch Hổ cảm giác tựa như ngạt thở, thân thể không nhịn được run rẩy.

Càng đừng đề cập, cách đó không xa, có từng ánh mắt sâu kín, đang lẳng lặng nhìn chăm chú lên nó, tựa như đưa coi nó là con mồi.

Một Hoả hồ rất xinh đẹp, bên trong đôi mắt lưu chuyển

Một cái rất là xinh đẹp, tựa như hất lên Hỏa Diễm Hồng Hồ, con ngươi bên trong lưu chuyển tia sáng.

Mà bên cạnh nó chính là món đã từng ở trong thực đơn của nó, một đầu bò rừng màu đen.

Nhưng giờ phút này, ánh mắt lơ đãng kéo đến của con bò rừng đen này…

Chút linh lực rò rỉ phía trên sừng trâu không ngừng lưu chuyển.

Biến dị Bạch Hổ chỉ cảm thấy thân thể phảng phất như bị đâm xuyên.

- Rống. . .

Thấp giọng nghẹn ngào, biến dị Bạch Hổ tựa như một con mèo con run lẩy bẩy, không nhịn được rên rỉ.

. . . . .

- Gia hỏa này, khá thức thời đấy.

Nhìn Bạch Hổ run lẩy bẩy, cũng rất đàng hoàng, Ngu Tử Du cảm thấy có chút hứng thú.

Duỗi cành ra, một lát sau, trong ánh mắt ngạc nhiên của Ngu Tử Du, đầu biến dị Bạch Hổ này rất ngoan ngõn hưởng thụ hắn vuốt ve.

- Quả nhiên là động vật họ mèo, chẳng khác gì mèo con nuôi trong nhà.

Cảm thán một câu, Ngu Tử Du lại mượn cành, bắt đầu trêu đùa với con mèo trắng này.

Đúng vậy, mèo trắng.

Ngu Tử Du đã coi nó là mèo.

Dù sao, đều là động vật họ mèo, chẳng khác nhau là bao.

Lấy hình thể tựa như che trời bây giờ của Ngu Tử Du, một con mèo Bạch Hổ cao ba bốn mét quả thật chẳng khác gì giữa nhân loại với mèo.

Đều nhỏ nhắn xinh xắn, đều đáng yêu.

Cười hắc hắc, Ngu Tử Du cảm giác nha đầu Thanh Nhi này có thể sẽ rất thích.

Dù sao, bàn về bề ngoài, đầu mèo con này cũng không kém Cửu Vĩ là bao.

Nếu nói Cửu Vĩ là một loại ưu nhã, cao quý, như vậy mèo con này chính là uy phong, bá khí, mà dựa theo Ngu Tử Du nói, chính là kiểu lãng mạn của nam nhân, chỉ là không biết Thanh Nhi có hiểu được hay không?

- Về sau, ngươi chính là lão tam, Cửu Vĩ Lão đại, Ngưu Ma lão nhị, ngươi lão ta,.

Nói xong, Ngu Tử Du lại bẻ gãy cành, ban cho Bạch Hổ biến dị một giọt tinh toa sinh mệnh nồng đậm.

- Rống!

Rống lên một tiếng kích động, nhìn qua giọt óng ánh lục sắc phía trên cảnh cây bị đứt kia, biến dị Bạch Hổ nhảy lên một cái, trên mặt lộ ra vẻ kính động giống nhân loại.

- Ta biết ngươi rất thông minh, cho nên, ghi nhớ lời ta, ngươi là lão tam, là toạ kỵ thứ ba của ta.

Lại dặn dò thêm một lần nữa,

Lại một lần nữa dặn dò, Ngu Tử Du vung sinh mệnh tinh hoa xuống.

Đảo mắt, biến dị Bạch Hổ đã bị bao bọc bởi nồng đậm sinh cơ.

Cùng lúc đó, thân thể của nó cũng bắt đầu biến hóa cực lớn.

Mà đối với chuyện này, Ngu Tử Du cũng không cảm thấy ngạc nhiên gì/

Nương theo lấy hắn thăng cấp Siêu Phàm nhị giai, các khía cạnh của hắn cũng được tăng lên.

Hơn nữa còn có điểm tiến hoá.

Bây giờ, dựa theo lời Thanh Nhi nói, tinh hoa sinh mệnh của hắn đã không dưới bảo vật nhất giai, đủ để khiến vô số nhân loại đánh nhau vỡ đầu, tranh chấp.

Mà linh vật bựa này, chính là tạo hoá cực lớn đối với sinh vật Siêu Phàm nhất giai trở xuống.

Chẳng qua đối với linh vật bựa này, Ngu Tử Du đương nhiên sẽ không hoàn toàn không có chuẩn bị ở sau.

Lúc này, nếu có người chú ý đến tinh hoa sinh mệnh của hắn, chắc chắn khi phát hiện sẽ không giống như khi xưa.

Trong sinh cơ nồng đậm, lộ ra một cỗ huong vị không rõ.

【 Sinh mệnh tinh hoa —— đã được nâng cấp hơn so với sinh mệnh tinh hoa trước kia, lúc giúp vạn vật nhanh chóng tiến hoá, cũng ghi lại khí tức của Ngu Tử Du trên người bọn chúng, khiến trong tiềm thức sẽ càng thân cận với Ngu Tử Du. . . 】

Thêm một loại lực lượng cực kỳ không tệ.

Mà loại lực lượng này cũng là thứ Ngu Tử Du cần.

Tựa như hiện tại, Bạch Hổ phục dụng sinh mệnh tinh hoa của hắn, lúc này ánh mắt nhìn hắn đã không còn giống xưa.

Một vẻ cảm kích rất tự nhiên.

Động vật biến dị vốn rất đơn thuần, nếu ngươi cường đại đến mức nó không có dũng khí để phản kháng, chỉ cần cho nó thứ nó cần, nó tự nhiên sẽ cảm kích.

Mà cái tính này tốt hơn nhân loại không chỉ một ít.

Dù sao, nhân loại tâm tư quá phức tạp, lấy oán trả ơn có không ít.

Mà nguyên nhân thứ hai, cũng là bởi vì khi sinh mệnh tinh hoa tại tẩy lễ biến dị Bạch Hổ đồng thời cũng đã đống dấu Ngu Tử Du lên người nó.

Dựa theo Ngu Tử Du suy đoán, sinh vật Siêu Phàm nhất giai trở xuống, nếu dùng sinh mệnh tinh hoa của hắn lâu dài, rất có thể sẽ bị Ngu Tử Du triệt để ăn mòn, từ đó coi Ngu Tử Du chính là toàn bộ.

Tựa như nô dịch, nhưng lại càng đáng sợ hơn cả nô dịch.

Bởi vì đây không phải cưỡng ép, mà là một loại thay đổi một cách vô tri vô giác. . .

Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất