Vô Địch Đại Lão Sắp Xuất Thế

Chương 85: Hậu duệ của Thiên Yêu

Chương 85: Hậu duệ của Thiên Yêu
Nửa ngày sau, mấy người Lộ Nhất Bình đã tới sơn mạch Thiên Yêu.
Động phủ của Hoan Ảnh Yêu Vương nằm ở chỗ sâu nhất trong sơn mạch Thiên Yêu.
Sơn mạch Thiên Yêu rất lớn, là một trong vài sơn mạnh lớn nhất hiện tại ở mặt phẳng Hằng Nguyên.
Khi mấy người Lộ Nhất Bình tới sơn mạch Thiên Yêu, thì trời đã tờ mờ sáng.
Ở nơi chân núi trước mặt, có vài thôn xóm thưa thướt.
Chu Thừa nói: “Phần lớn những thôn xóm này là hậu duệ của Yêu tộc, có người thậm chí còn là con cháu của Thiên Yêu. Đừng nhìn những thôn xóm này nhỏ, nhưng có thôn không thiếu gì cao thủ Chân Thần.”
“Ồ, hậu duệ của Thiên Yêu sao?” Long Giác Kim Ngưu ngạc nhiên.
Thời kỳ thượng cổ, Thiên Yêu là chủ Yêu tộc, cùng chủ của vạn thần, và chủ của Ma tộc, Vĩnh Dạ Quân Vương là những cao thủ cùng thời kỳ, thực lực không phân cao thấp với Cường Lương, là một trong mười đại cao thủ thời đó.
Cường Lương cũng bất ngờ.
Chu Thừa gật đầu: “Ừm, nhưng những hậu duệ Thiên Yêu này có huyết mạch Thiên Yêu hơi yếu, hơn nữa năm đó công pháp Thiên Yêu thất truyền, muốn khôi phục lại bộ tộc Thiên Yêu huy hoàng thời thượng cổ là chuyện rất khó.”
Lộ Nhất Bình đột nhiên mở miệng hỏi: “Hiện tại động phủ của Hoan Ảnh Yêu Vương ở gần bộ tộc Thiên Yêu đúng không?”
Chu Thừa đáp: “Đúng, cách động phủ của Hoan Ảnh Yêu Vương không xa chính là bộ tộc Thiên Yêu.”
Mấy người vừa đi vùa nói, cùng tiến vào sơn mạch Thiên Yêu.
Bên ngoài sơn mạch Thiên Yêu không thể cảm giác được yêu khí, nhưng tiến đến sơn mạch Thiên Yêu, càng tiến vào bên trong, thì yêu khí càng thêm nồng đậm.
Khi mấy người Lộ Nhất Bình tiến vào sơn mạch chưa được bao lâu, thì nhìn thấy phía trước có một đội ngũ cực lớn.
Đội ngũ này gần chục nghìn người, đều cưỡi long mã cùng một màu xanh, thân mặc áo giáp nặng, người nào cũng có khí tức mạnh mẽ. Người dẫn đầu là một người trung niên. Bên cạnh người trung niên đó là một cô gái trẻ tuổi mặc một bộ váy màu tím nhạt.
“Là người của đế quốc Đấu Chiến.” Chu Thừa nói.
Đế quốc Đấu Chiến là đế quốc số một ở đại lục Phật Thừa. Nhưng nếu bàn về thực lực thì đế quốc Bắc Đẩu của đại lục Thần Võ lại mạnh hơn gấp vài lần.
Ngay lúc mấy người Lộ Nhất Bình đi qua đội ngũ của đối phương, thì người trung niên và cô gái trẻ tuổi đều nhìn họ.
Người trung niên đột nhiên mở miệng hỏi Lộ Nhất Bình: “Tiểu huynh đệ, các người cũng vào sơn mạch săn yêu sao?”
Lộ Nhất Bình liếc mắt nhìn đối phương, rồi lạnh lùng đáp: “Không.”
Nhưng khi hắn và mấy người Cường Lương, Chu Thừa rời đi, thì cô gái trẻ đó bất chợt lên tiếng: “Đứng lại!”
Cô ta vừa dứt lời, thì một nhóm cao thủ của đế quốc Đấu Chiến lập tức vây tới.
Cô gái trẻ nhìn chằm chằm vào Lộ Nhất Bình: “Nếu các người đã không vào núi săn yêu thì còn vào trong đó làm gì?”
Long Giác Kim Ngân liếc xéo, cười đáp: “Cô bé, chúng ta vào núi làm gì thì liên quan mẹ gì đến ngươi. Lẽ nào chúng ta vào núi đi ị, cũng phải nói cho ngươi mới được chắc?”
Gương mặt xinh đẹp của cô gái trẻ tuổi lập tức nổi giận.
Nhưng đúng lúc này, người trung niên đó mở miệng nói: “Tú nhi, không được vô lễ!”
Ông ta ôm quyền với mấy người Lộ Nhất Bình và bảo: “Con gái lỗ mãng, mong mấ vị bỏ qua cho.”
Long Giác Kim Ngưu cười khà khà, nhìn chằm chằm vào ngực của cô gái đó.
Bị gã nhìn đăm đăm, gương mặt xinh đẹp của cô gái lại càng xanh mét.
Đợi sau khi mấy người Lộ Nhất Bình rời đi, cô gái nói: “Cha, tên Yêu Ngưu đó thật đáng hận, nếu không phải cha ngăn lại thì con đã sớm móc đôi mắt trâu đó của hắn ra rồi!”
Đôi mắt của người trung niên sâu xa, nhìn bóng người rời đi của mấy người Lộ Nhất Bình rồi đáp: “Lần này chúng ta tới vì sách của Thiên Yêu, đừng kiếm chuyện nhiều như vậy.”
Sau đó vung tay một cái, nói với đám người sau lưng: “Đẩy nhanh tốc độ tới bộ tộc Thiên Yêu!”
Những cao thủ phía sau cung kính đáp: “Rõ, thưa thân vương đại nhân!”
Người trung niên, chính là Nhan thân vương của đế quốc Đấu Chiến, Chu Nhan! Cũng là chú họ của đại đế đương nhiệm của đế quốc Đấu Chiến. Ông ta có quyền lực rất lớn ở đế quốc Đấu Chiến, trong phủ cao thủ nhiều như mây.
Vì vậy, đám người Chu Nhan tăng tốc độ, ngồi trên long mã phi nhanh như gió.
Thế nhưng, chu dù bọn họ có gia tăng tốc độ đến thế nào thì từ đầu đến cuối, vẫn không nhìn thấy mấy người Lộ Nhất Bình vừa đi qua trước mặt đâu.
Con gái của ông ta, Chu Linh nhíu mày lại, nói: “Mấy người bọn họ rõ ràng ở trước mặt chúng ta, nhưng sao lại không thấy đâu nữa rồi? Tốc độ của bọn họ nhanh như vậy sao? Hay là bọn họ đi đường núi khác?”
Chu Nhan cũng nghi ngờ.
Mà lúc này, cách đó vạn dặm, Mao Lư phỉ nhổ Long Giác Kim Ngưu: “Đồ háo sắc nhà ngươi, thật làm mất thân phận.”
Long Giác Kim Ngưu thì lại cười đáp: “Bản Ngưu vẫn luôn không lịch sự như vậy đấy.”
Chu Thừa nói: “Người trung niên kia chắc hẳn chính là Chu Nhan thân vương của đế quốc Đấu Chiến.” Nói đến đây, lại nghi ngờ bảo: “Bọn họ chắc hẳn không chỉ vào núi săn yêu thôi đâu, nếu chỉ là vào núi săn yêu thì không có khả năng điều động nhiều cao thủ như vậy.”
Cường Lương đáp với vẻ mặt không cảm xúc: “Quan tâm bọn họ tới đây làm gì, không cản trở chúng ta là được!”
Mấy người lại một đường bay về phía trước.
Yêu khí càng lúc càng nồng đậm. Đặc biệt là khi tới gần động phủ của Yêu Vương, ở đây yêu khí lại ngưng tụ thành những yêu ảnh.
Những yêu ảnh này được ngưng tụ từ yêu khí mà những cường giả yêu tộc phun ra khi tu luyện, trải qua vô số năm tháng, đã dần dần sinh ra linh trí, có thể chủ động tấn công người tới gần. Cho dù là Đại Đế bình thường cũng khó có thể ngăn cản được.
Những yêu ảnh này không có cơ thể và không có máu, cực khó giết chết. Hơn nữa còn không sợ chân hỏa và thiên lôi. Nhưng những yêu ảnh tấn công tới, còn chưa lại gần mấy người Lộ Nhất Bình thì đã bị đánh cho tơi bời hoa lá.
Băng qua khu vực yêu ảnh mấy chục dặm, mấy người Lộ Nhất Bình tới phía trước một ngọn núi.
Ngọn núi không lớn, giống như một con bọ cạp lớn đang ngủ đông.
“Động phủ của Hoan Ảnh Yêu Vương nằm trong sơn mạch này.” Chu Thừa nói: “Nhưng ngọn núi này dày đặc cấm chế. Năm đó ta tốn hơn mười năm, cuối cùng mới xông vào được.”
Hắn ta vừa mới nói xong, thì Lộ Nhất Bình búng ngón tay một cái, một phù văn cực lớn bay lên, rồi rơi xuống ầm ầm như núi. Lập tức, ánh sáng tỏa ra, chỉ thấy ngọn núi trùng điệp thấp thoáng quầng sáng. Sau đó, giữa sườn núi xuất hiện một lối vào không gian, thông thẳng vào trong sơn mạch.
Chu Thừa ngơ ngác.
Cấm chế mà hắn ta đã tốn hơn mười năm mới có thể tiến vào động phủ của Hoan Ảnh Yêu Vương, bị phá như vậy sao?
Thẳng đến khi Lộ Nhất Bình, Long Giác Kim Ngưu và Cường Lương tiến vào, hắn ta mới phản ứng lại mà nhanh chóng theo sau.
Băng qua lối vào không gian, sau khi tới được sơn mạch, chỉ thấy thứ xuất hiện trước mặt bọn họ chính là một đại điện vô cùng lớn. Phạm vi của đại điện chỉ sợ phải đến mấy trăm dặm. Mà trên bầu trời của đại điện lại là một biển sao trời.
Trên bầu trời đầy sao là những ngôi sao, những ngôi sao này đang quay quanh, bắn ra những đường tinh quang từ trên xuống.
“Đấu Chuyển Tinh Di đại trận!” Lộ Nhất Bình nhìn ngôi sao đang chuyển động trên trời và nói.
Đấu Chuyển Tinh Di đại trận nổi danh lừng lẫy ở thời thượng cổ. Đừng nhìn ngôi sao này và ánh sáng bình thường không có gì nổi bật, nhưng cho dù là mấy người Hoàng Tổ, Bạch Vô Thường, Cô Lão Quỷ gặp phải cũng đều bị đánh nổ.
Chu Thừa nhìn những ngôi sao đó, cũng mang vẻ mặt kiêng dè. Năm đó, hắn ta đã được trải nghiệm sự khủng khiếp của những tinh quang này.
“Đi theo bên người chúng ta.” Lộ Nhất Bình nhắc nhở, sau đó cưỡi Long Giác Kim Ngưu đi vào bên trong đại điện, Chu Thừa không dám chần chừ mà đuổi sát nút.
Hắn ta phát hiện ra, khi Lộ Nhất Bình đi qua, những tinh quang mà ngôi sao bắn xuống đều dời sang bên cạnh.
Chẳng mấy chốc, mấy người đã xuyên qua Đấu Chuyển Tinh Di đại trận, và vào tận cùng bên trong đại điện.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất