Ác Ma Doanh Địa

Chương 57: Ác Long Sắp Tới

Chương 57: Ác Long Sắp Tới

[Hệ thống nhắc nhở: Ngài có một lời nhắn đến từ bạn chơi Phong Lang.]
Phong Lang: Ác Long đại ca mau đến đây, bọn em đợi đại ca ở chỗ XX Tân thủ thôn đấy!
Cái tên huynh đệ này sao chẳng bao giờ khiến mình an tâm được vậy! Trong mắt Ác Long, thực lực của Phong Lang cũng khá tốt nhưng chẳng hiểu sao lại không được may mắn lắm, suốt ngày cứ đi gây hấn với mấy kẻ mà gã chẳng thể nào đấu lại, cho nên kết quả thắng thua thế nào thì không cần nghĩ cũng biết.
Lại nhớ hôm trước gã vừa bị một người chơi tên A Hoa Tỷ pk cho một trận thê thảm, Ác Long đột nhiên thấy Phong Lang đáng thương vô cùng.
Nhưng mà hiện giờ hắn ta đã trở thành người đứng đầu trận doanh Ác Ma rồi, đẳng cấp vượt xa mấy người chơi khác. Đừng nói đến “Bá Vương Hoa” A Hoa Tỷ kia, mà cho dù “Truy Phong Liệp Đoàn” Tịch Dương và “Huyết Tinh Ma Thuật Xã” Tiểu Sửu Hoàng xông tới thì y cũng chẳng sợ.
Thôi được rồi, đằng nào luyện cấp cũng mệt rồi, chạy đến đó ngó thử phát xem sao.
“Ác Long đại ca! Lần này đại ca nhất định phải giúp bọn em!”
Thấy Ác Long đi vào Tân thủ thôn, Phong Lang tựa như vừa tìm được đối tượng để trút bầu tâm sự, lập tức bổ nhào đến ôm chặt lấy đùi hắn ta. Một khi Ác Long đại ca chưa đồng ý thì gã dứt khoát không buông tay.
Nhìn vẻ hèn mọn của Phong Lang cùng với A Đặc và Biều Đại Đại im lặng khép nép đứng sau lưng gã, Ác Long cũng có thể hiểu được đại khái đã xảy ra chuyện gì, bởi vì ba ngày trước bọn họ trông cũng tệ hại y như thế.
“Lại gặp A Hoa Tỷ à?”
Xem ra mình phải đi “chăm sóc” cô gái này một chút mới được, không thể để cô ta cứ ba ngày hai bận đến bắt nạt mấy thằng đệ của mình như thế, còn gì là tiếng tăm của Bang Hắc Long nữa!
“Không phải.”
Phong Lang đau khổ lắc đầu.
“Vậy chẳng lẽ là Tịch Dương?”
Ác Long thầm nghĩ, hiện giờ trong trận doanh Ác Ma thì Tịch Dương thuộc nhóm những kẻ khó đối đầu, với thực lực của đám người Phong Lang thì quả thực chẳng thể giải quyết nổi ngôi sao tiếng tăm ấy.
“Cũng không phải.” Phong Lang lắc đầu lần nữa. Mặc dù gã rất muốn đi pk Tịch Dương nhưng đẳng cấp của hắn ta cao hơn họ rất nhiều, gã cũng chưa ngu đến mức tự chui đầu vào chỗ chết.
“Vậy là Tiểu Sửu Hoàng à?”
Ác Long nghĩ bụng, với thực lực của mấy thằng đệ của mình thì trong trận doanh Ác Ma cũng chỉ còn có tên điên ấy là tụi nó không đấu lại được thôi. Mặc dù mình với Tiểu Sửu Hoàng cũng có chút quan hệ, nhưng mà tên đó bệnh hoạn bỏ xừ. Gã đã lên cơn muốn giết người thì chẳng thèm nể nang gì cả mà chỉ hoàn toàn dựa theo tâm trạng thôi, hôm nào tâm trạng xấu thì có khi đi tìm người giết cho đỡ buồn ấy chứ.
“Cũng không phải nốt.” Phong Lang vẫn lắc đầu.
“Vậy thì là ai! Nói ra luôn đi!” Ác Long rất buồn bực. Cứ nói thẳng ra kẻ đã đánh bọn mày là ai luôn đi, sao cứ phải kéo lê thê ra để tao tốn thời gian đi đoán chứ! Đau trứng bỏ mẹ!
“Không biết…”
“Ơ đệt, mày bị ngu à! Lần trước ít ra bị pk chết cũng còn biết kẻ ra tay là A Hoa Tỷ, thế mà lần này còn tệ đến mức chẳng biết tên đó là ai! Không lẽ hắn chơi ám sát, tụi bay chưa kịp nhìn thấy mặt đã đi đời rồi? Bây giờ còn không biết tên kẻ đó thì đi báo thù bằng niềm tin à!” Thấy thằng đệ của mình tệ quá thể, Ác Long thật sự không nhịn nổi cơn tức này nữa, chửi ỏm tỏi cả lên.
“Lần trước là vì trước khi xuất thủ A Hoa Tỷ hay nói mấy câu kiểu như “Đám ẻo lả mấy người mà cũng dám trêu ghẹo hoa hậu A Hoa Tỷ là tôi à!”, nhờ vậy bọn em mới biết được. Còn lần này là bọn em chủ động đến pk bọn chúng, chúng cũng không báo tên báo họ thì sao bọn em biết…”
Phong Lang cũng thật sự bó tay rồi. Ba người bọn họ bị đánh cho te tua mà còn không biết tên của đối phương là gì, thật đúng là quá mất mặt!
“Đại ca, em có chộp được hình của bọn chúng nè!” Bên kia, A Đặc kịp thời lên tiếng.
A Đặc khá lắm! May mà có cậu thông minh chụp hình, không thì chắc tôi bị đại ca Ác Long mắng chết mất! Phong Lang lặng lẽ chat riêng với A Đặc.
Đâu có, chẳng qua tôi thấy cô gái tham gia sau đó trông gợi cảm quá nên chụp lén vài tấm thôi, ai ngờ lại có ích đến thế! A Đặc cũng lặng lẽ chat trả lời Phong Lang.
Thật ra gã còn chụp được mấy hình ảnh nóng bỏng mắt nữa, nhưng gã chẳng dám giao ra mà chỉ dám giấu nhẹm đi thôi.
“Tụi bay cũng lanh đấy.” Ác Long nhận ảnh rồi nhìn lướt qua một lượt.
Trong tấm hình là hai người, anh chàng trẻ tuổi có tướng mạo khá tà mị nhờ bộ đồ thời trang trong hệ thống trò chơi, bên cạnh hắn là một cô gái mặc trang phục dã chiến trông sexy vô cùng.
Phong Lang chỉ vào tấm hình, nói: “Cặp đôi nam nữ trong hình sau này mới đến, không có tham gia trận chiến. Nhưng mà thằng này hình như là đội trưởng của họ đấy!”
“Tức là đội bọn họ còn chưa xông hết lên mà tụi bay đã bị diệt rồi?” Ác Long nhìn chằm chằm Phong Lang nói.
Phong Lang không dám nhìn thẳng vào ánh mắt hung ác của Ác Long, chỉ xấu hổ cúi đầu lí nhí: “Hai cô gái kia cũng mạnh lắm… Đầu tiên là Biều Đại Đại đi đấu lẻ với một cô trước, mà đánh hoài cô ta vẫn chẳng chết. Cô gái còn lại thì lòng dạ nham hiểm cực kỳ, thực lực lại mạnh mẽ. Mới đầu bọn em còn tưởng cô ta phụ trách chữa thương thì cô ta lại đột ngột ra lay, chỉ một mình đã diệt sạch ba người bọn em rồi…”
Phong Lang nhớ tới tiếng cười điên cuồng của nữ ma đầu kia cùng với ngọn lửa đen tuyền trước khi mình ngoẻo, tim vẫn còn đập loạn xạ.
“Có nghĩa là tụi bay cũng giống như lần trước, bị một đứa con gái tiêu diệt! Quả thật làm bẽ mặt Bang Hắc Long chúng ta quá!” Ác Long thật sự rất tức giận, cầm cây kiếm lớn trong tay đâm xuống đất thật mạnh làm lưỡi kiếm lút sâu vào trong đất.
“Đại ca nguôi giận! Cô gái mặc đồ đen kia lợi hại thật mà! Với lại cô gái đấu một mình với em trước đó cũng ác lắm, cảm giác giống như Nhện Độc trong bang chúng ta ấy!”
Bất chợt có một bóng hình đáp bốn chân xuống đất, thoáng hiện ra sau lưng Ác Long rồi nhanh chóng tiến lên vồ lấy Biều Đại Đại hệt như một con nhện đang chụp lấy con mồi của nó.
“Hì hì, ngươi đang nói đến ai thế…” Một giọng nữ mảnh mai trầm thấp đột nhiên vang lên bên tai Biều Đại Đại.
Vừa nghe thấy giọng này, Biều Đại Đại lập tức cảm thấy giống như có một cơn gió rét lạnh vừa thổi qua, sau lưng đổ mồ hôi đầm đìa.
Sau khi người nọ đứng dậy mới biết rằng tên quái thai ấy lại là một cô gái có đôi mắt một mí, quầng thâm dưới mắt khá đậm, hai mắt khép hờ trông chẳng có tí sức sống nào. Cô ta hất mái tóc dài đen nhánh ra sau lưng, đuôi tóc tạo thành một vòng cung thật đẹp. Người này chính là Nhện Độc trong Bang Hắc Long.
Nụ cười trên môi Nhện Độc trông rất quái lạ, ánh mắt nhìn Biều Đại Đại chứa đầy ẩn ý khiến gã có cảm giác như đang bị một con rắn độc nhìn chằm chằm.
“Sao cô ấy lại đến đây?” Phong Lang sợ sệt hỏi Ác Long.
“Mày ấy, dù gì cũng là Nhị đương gia của Bang Hắc Long, vậy mà chơi mãi mới lẹt đẹt lên được đến cấp 5, thật sự làm cho Bang Hắc Long chúng ta mất mặt quá đi! Bởi vậy tao mới phải bảo cô ấy đến đây luyện cấp cho tụi bay đấy!” Ác Long tỏ vẻ như mấy người này chẳng thể đào tạo được nữa, mắng Phong Lang xa xả.
“Bọn em tự đi luyện được mà, không cần cô ta đi theo đâu!” Phong Lang thực sự không muốn ở chung với Nhện Độc, bởi hắn chẳng thể nào thoải mái nổi.
“Đến giờ mà tụi bay còn không biết mình thiếu cái gì à? Là não đó! Dù có cày ngày cày đêm mà não phẳng thì cũng vẫn phải trở lại Tân thủ thôn này thôi! Cô ấy chính là thứ mà tụi bay thiếu đấy!” Ác Long chọc chọc lên đầu Phong Lang mấy cái thật mạnh.
Lần này Phong Lang cũng không dám cãi lại đại ca Ác Long của mình nữa, bởi vì gã biết hiện giờ hắn ta đang cực kỳ tức giận.
Có điều, tuy Nhện Độc thông minh nhưng trong đầu toàn là mấy ý tưởng ác độc thôi. Cô ta muốn dẫn ba người bọn họ đi luyện cấp thì họ chẳng còn thảnh thơi được nữa rồi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất