Ác Ma Doanh Địa

Chương 58: Bình Yên Trước Giông Bão

Chương 58: Bình Yên Trước Giông Bão

“Hì hì hì, có nghe chưa thế? Mau đi luyện cấp nào!” Nhện Độc nhìn mấy người Phong Lang đang đứng nghệt mặt ra, cười to nói.
Nghe tiếng cười ấy, Phong Lang lại lạnh run lên, lưu luyến nhìn đại ca Ác Long của mình.
“Đi đi, tao sẽ báo thù giùm tụi bay.” Ác Long thở dài.
Phong Lang nghe vậy mới yên tâm rời đi, nhưng vừa nghĩ đến quãng đường cực khổ mà mình sắp trải qua cùng với Nhện Độc, gã lại đau hết cả lòng mề…
Mẹ kiếp, vừa khéo mình mới lên cấp 20, lần này coi như giải trí thư giãn một tí đi! Vả lại cũng có thể để mọi người biết Bang Hắc Long của mình không phải con chó con mèo nào cũng động đến được!
Cũng may là mạng lưới tình báo bên phía Tiểu Sửu Hoàng rất khá, cứ gửi ảnh cho gã xem có tra ra được gì không.
Ác Long là lão đại của một công hội nên chẳng ngu xuẩn lỗ mãng như Phong Lang, nếu có thể thì hắn ta chắc chắn sẽ đi thu nhặt thông tin về đối thủ trước để chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc chiến.
Chỉ một lát sau, Ác Long đã nhận được tin.
“Team: Vũ Hội Ác Ma - Đội trưởng: Mệnh Phàm (chi tiết tham khảo: Mệnh Phàm không thương hoa tiếc ngọc) – Đội viên: Chưa thu thập được thông tin.”
Chỉ có mỗi ID thôi? Nhưng công nhận nhân tài chuyên đi thu thập thông tin trò chơi mà Huyết Tinh Ma Thuật Xã chiêu mộ quả thực rất hiệu suất, tiếc là hắn ta không muốn gia nhập vào công hội của mình…
“Toàn thể nhân viên chú ý, lúc luyện cấp xin hãy để ý những người chơi xung quanh mình một chút. Nếu gặp được người có tên Mệnh Phàm như trong ảnh, xin vui lòng báo ngay tọa độ của hắn cho tôi, đừng vội vàng hành động thiếu suy nghĩ.” Ác Long kêu gọi trên nhóm công hội của mình.
Lúc này, Tiêu Phàm chẳng hề biết rằng mình đã vô duyên vô cớ trở thành kẻ bị công hội lớn nhất trận doanh Ác Ma truy nã.
Cuộc PK giữa Vũ Hội Ác Ma PK với Nam Đoàn Biều Đặc Phong đã kết thúc. Mọi người lại quay về trật tự bình thường của trò chơi, nhưng mà Bán Trường Miên lại khiến cho Tiêu Phàm rất phiền muộn.
Cho dù cô ta mặc đồ đen hay đồ trắng thì vẫn khiến Tiêu Phàm phải đau đầu.
Trước khi “Đại mỹ nữ” rời đi đã ‘thân thiết’ nhắc nhở nhóm Tiêu Phàm không được làm lộ sự tồn tại của bản thân. Còm tóm lấy áo của Tiêu Phàm “ôn nhu” cảnh cáo hắn thân làm đội trưởng phải bảo vệ tốt cho đội viên của mình, không được suốt ngày chạy loạn, bỏ rơi nhiệm vụ. Gặp phải mấy chuyện phiền phức cũng đừng gọi cô ra, bởi vì chuyển thành hình dạng này rất mệt.
Tiêu Phàm không biết đối với Bán Trường Miên mà nói việc đổi trang phục này có mệt hay không, nhưng hắn chỉ có thể nghe theo mà làm, không dám lên tiếng nữa.
“Đội trưởng, lúc PK bệnh cũ của em lại tái phát rồi, lại mất trí nhớ. Lúc cuối anh ra tay cứu bọn em, trừng trị lũ ác độc kia sao?” Bán Trường Miên dùng ánh mắt mong chờ và sùng bái nhìn Tiêu Phàm.
Tiêu Phàm không dám trả lời, không thể nói ra sự thật được, cũng không thể nhận công lao lung tung được. Nhỡ đâu một ngày nào đó cô nàng mặc một trang phục khác kia đến chất vấn mình, hoặc có một ngày trắng và đen hợp nhất với nhau, hồi phục trí nhớ thì sẽ rất ngại ngùng. Vậy nên Tiêu Phàm chỉ có thể cười cười với cô.
Bán Trường Miên thử đi hỏi người khác về chi tiết của trận PK đấy. Nhưng Hổ Nữu lại bị Bán Trường Miên áo đen hạ lệnh cấm nói nên cô không thể nói gì được. Vì thế Bán Trường Miên phải tự đến hỏi Tiêu Phàm, còn Xà Cơ thì vô cùng nghiêm túc trả lời ‘là chị đó’ nhưng Bán Trường Miên lại cho rằng Xà Cơ không chịu nói thật. Còn về Miên Miên thì quên đi, Miên Miên còn nhỏ không hiểu chuyện.
Nhưng hết lần này đến lần khác, Bán Trường Miên áo trắng này tựa hồ như là nữ sinh thuộc truy tinh tộc, bám dính lấy vấn đề này. Biểu tình cười trừ đáp lại của Tiêu Phàm bị cô cho rằng là nụ cười của quý ông khiêm tốn. Vì thế cô càng nhiệt tình hỏi Tiêu Phàm về ‘sự tích anh dũng’ PK với ba người Phong Lang. Mỗi lần như vậy Hổ Nữu lại đứng phía sau cười trộm.
Vậy nên lúc ánh mắt Bán Trường Miên áo trắng nhìn Tiêu Phàm càng ngày càng thâm tình, Tiêu Phàm lại càng ngày càng đau đầu.
Tiêu Phàm nhìn thấy Bán Trường Miên như trước nhìn hắn với ánh mắt sùng bái, trong lòng nghĩ, nếu không phải anh biết trước trong lòng em có ẩn chứa ác ma thì anh suýt chút nữa đã tin em rồi!
“Di sản” mà ba người Phong Lang để lại đã bị Tiêu Phàm mặt dày phân chia rồi. Mấy thứ đồ rớt ra đều là trang bị phòng thủ rách nát. Nhưng hiện tại là thời kì khó khăn, Tiêu Phàm đói bụng ăn quàng. Phần lớn số trang bị rách nát đấy đều dành cho tank Xà Cơ trong đội. Bản thân hắn chỉ lấy một đôi giày, vì dù cho phẩm chất của giày như thế nào, người chơi “đi giày” cũng sẽ nhanh hơn người không đi giày hơn 1% tốc độ. Đây là hệ thống mặc định. Cách nói ‘chân trần’ không sợ ‘đi giày’ hoàn toàn không thích hợp ở đây, căn bản là vô nghĩa.
Không biết nhóm người Phong Lang bị Nhện Độc kéo đi luyện cấp nhìn thấy Tiêu Phàm chia trang bị ba người bọn họ làm rớt ra như thế có bị tức đến hộc máu không.
Lilith vẫn chưa phân nhiệm vụ mới, chỉ bảo hắn tiếp tục tôi luyện bản thân. Xem ra hắn không đù cấp bậc để tham gia nhiệm vụ tiếp theo rồi. Tiêu Phàm chỉ có thể ngoan ngoãn tiếp tục luyện cấp.
Xà Cơ xách tấm khiên chắn ở trước người, đột ngột đánh vài búa lên đầu mấy con bọ cạp, đánh mấy con dã quái đến đầu óc choáng váng. Không biết Xà Cơ đã học được kỹ năng này từ lúc nào.
Hổ Nữu ở phía sau Xà Cơ hào hứng bừng bừng đánh bọ cạp sa mạc. Trang bị Tinh Cương Giảo Tiên mà Hổ bá mới tặng có vẻ rất hợp với cô ấy. Hiếm thấy vũ khí có phẩm chất và hiệu quả sắc bén có thể tăng được lực tấn công của Hổ Nữu như vậy. Hơn nữa kết hợp với kỹ năng Hỏa độc mà cô ta đích thân lấy ra từ hộp phần thưởng trong phó bản, đánh mấy con bọ cạp vỏ cứng này da tróc thịt bong, đốm lửa văng khắp nơi.
Cũng chính vì vậy mà Hổ Nữu thường xuyên không nhịn được sở thích biến thái của bản thân mình, không ngừng truyền ra tiếng cười điên cuồng. Cô hoàn toàn không nhận ra đam mê này được hình thành từ lúc phòng vệ trước loài mèo.
Bán Trường Miên vẫn như vậy, vô cùng chăm chỉ buff máu cho các thành viên trong đội. Còn Tiêu Phàm trong đúng đánh quái vẫn luôn phải cẩn thân, che chờ cô ấy, sợ cô ấy bị muỗi chích một cái sẽ biến thành màu đen.
Bán Trường Miên áo trắng cũng đâu có biết chuyện này, cô càng ngày càng có hảo cảm với Tiêu Phàm, lại trở nên vô cùng hưng phấn ôm cánh tay Tiêu Phàm.
Tiêu Phàm cảm nhận được ngực của vú em trong đội mình áp vào cánh tay, trong lòng hắn nhộn nhạo.
Ấm áp, mềm mại…..
Nhưng hắn lập tức tỉnh táo lại, rút cánh tay ra. Bời vì hắn không muốn “Đại mỹ nữ” chạy đến đá quả trứng nhỏ của mình đâu.
Bán Trường Miên thấy hành động của Tiêu Phàm lại nghĩ rằng đội trưởng gần gái mà không loạn, thật sự rất phong độ.
Tiêu Phàm không phải là không để ý đến thành viên trong đội của mình. Hắn vô cùng muốn tiếp xúc trao đổi với đội viên tên là Miên Miên, bởi vì em ấy thật sự rất đáng yêu. Chỉ là em ấy rất sợ người lạ, mới còn nhỏ như vậy mà đã bị tự bế thì thật không tốt.
Vậy nên, lần đầu tiên gọi “Miên Miên…”, đông cứng, thất bại.
Lần thứ hai gọi “Miên Miên”, đông cứng, thất bại.
Lần thứ ba gọi “Miên Miên”, đông cứng, thất bại.
Lần thứ bốn gọi “Miên Miên”, đông cứng, thất bại.
….
Mặc cho Tiêu Phàm bám riết như thế nào, Miên Miên vẫn tỏ vẻ bản thân muốn làm một loli yên lặng không nói.
Những lúc còn lại vẫn có thể coi như là yên bình. Lúc Tiêu Phàm offline hắn đã lên đến cấp 15 rồi.
Ngày hôm sau, Tiêu Phàm vừa online đã bắt đầu đi tìm kiếm rất nhiều bộ sách, tính đọc chúng từ đầu đến cuối. Vì toàn bộ tin tức trong trò chơi này không giống như các game mà trước kia hắn chơi. Không thể dựa vào số liệu để đưa ra chiến lược tấn công được, mà phải dựa vào thực tế cuộc sống. Vậy nên Tiêu Phàm phải chuẩn bị số tư liệu lớn.
Ví dụ như là “tu dưỡng lễ nghi”, “Dạy điệu Waltz”, “Nghệ thuật ủ rượu”, “Kỹ năng đánh nhau”, “Bí quyết tán gái” các thứ…

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất