Ác Ma Doanh Địa

Chương 62: Đơn Quét

Chương 62: Đơn Quét
Nguồn dịch: Truyện YY
Từ lúc đăng nhập Tân Sinh đến giờ, Tiêu Phàm đã gặp rất nhiều cao thủ.
Đầu tiên là gặp được A Hoa Tỷ ám ảnh bạo lực, mặc dù Tiêu Phàm chưa từng thua cô nàng nhưng Tiêu Phàm cảm thấy thế cũng không được xem là hòa, mà là mình may mắn chạy thoát.
Người tiếp theo là Trần Hi Dương, bạn cùng phòng đại học được chính mình dẫn dắt vào game online, cuối cùng vì việc trước khi tốt nghiệp kia mà trở thành đối thủ mỗi người một ngã. Lúc Tiêu Phàm đạt đến cấp 10, Tịch Dương đã sớm đến cấp 15, hơn nữa còn có được một danh hiệu kỹ năng.
Và bên cạnh Tiêu Phàm còn có một Bán Trường Miên đang ở ẩn, người có thể một mình quét cả một phó bản độ khó trung bình, và một “Đại mỹ nữ” có thể một mình đại chiến đám Phong Lang. Sau khi Bán Trường Miên bị hắc hóa mở ra kỹ năng thiên phú【 Hình Thái Ác Ma 】 thì đã có được lực công kích mạnh mẽ, tốc độ di chuyển nhạy bén và tốc độ công kích linh hoạt, hơn nữa còn có sự chuyển biến kỹ năng truyền thừa chòm sao Gemini, và cả công kích bổ sung thêm là 【 Cửu U Nghiệp Hỏa 】, làm cho cả người Bán Trường Miên trở thành một “Đại Ma Vương”. Trong phó bản Thung Lũng Rắn Cát độ khó trung bình, Tiêu Phàm đã may mắn tận mắt thấy được phương tức tác chiến dễ như bẻ cành khô của một Bán Trường Miên bị hắc hóa.
Bán Trường Miên sau khi hắc hóa rất mạnh. Tiêu Phàm cho rằng việc này không liên quan đến thực lực mà là liên quan đến ý chí chiến đấu kiên định của Bán Trường Miên sau khi hắc hóa, hai mặt này tạo nên một cao thủ game…
Trải qua những việc này, trong lòng Tiêu Phàm rất lâu rồi luôn có một nghi vấn, một người chơi cao thủ trong thời đại con chuột bàn phím truyền thống như ta đây, sau khi vào game 3D lại không ra gì ư?
Không! Tiêu Phàm không phục!
Hắn sẽ không bởi vì người chơi khác quá mạnh mà sẽ cảm thấy bất lực, sẽ không bao giờ cảm thấy nhát gan vì bản thân thua kém. Cho nên hắn dù chỉ có hai con dao găm phế phẩm nhỏ đang cầm trong tay cũng phải một thân một mình cố gắng dũng cảm tiến lên phía trước. Bởi vì hắn biết chỉ cần hắn có thể tự mình đánh bại con Boss Hổ Xà này, hắn sẽ có thể có được câu trả lời, mà lại là câu trả lời hắn mong muốn.
Hắn tin chắc rằng trò chơi mà hắn yêu quý từ nhỏ đến giờ sẽ không rời bỏ hắn, bởi vì ngay từ lần đầu tiên sờ vào con chuột, bàn phím, bọn hắn đã ngay lập tức trở thành bạn bè tốt.
Boss Hổ Xà cảm giác được trước mặt có một sinh vật nhỏ bé, mà trong ánh mắt nó đang chứa một ý chí chiến đấu vô tận, đang vọt về phía mình, thì nó mở cái miệng to lớn, rồi phun mạnh ra một đám khói độc tím đen, như thể nó quyết tâm phải làm cho sinh vật vô lễ trước mặt hóa thành một đống mủ mới thôi.
Tinh thần Tiêu Phàm giờ tập trung rất cao độ, hắn đang tiến vào một trạng thái rất huyền diệu. Cảm nhận của bản thân được tăng cường lên rất nhiều, đến mức dường như lỗ chân lông trên da cũng có thể cảm giác được không khí lượn lờ xung quanh.
Nguy hiểm! Tiêu Phàm nghiêng người dậm bước, phần eo sinh lực, thân hình lách nhanh qua, bàn chân lướt đất, mượn quán tính để bắn người về phía trước, khói độc sượt qua người hắn, phun xuống đất, ngay cả đất vàng cũng bị độc tố của Hổ Xà ăn mòn, đến mức phát ra tiếng xèo xèo, sau đó là từng vệt khói đen bốc lên, có thể thấy loại kịch độc này lợi hại đến mức nào.
Thân thể Tiêu Phàm thuận theo quán tính lướt đi, nhanh chóng vọt đến bên cạnh Hổ Xà, hắn thò bàn tay phải đang nắm dao găm ra, cắm vào thân rắn, mượn thế bắn vọt chưa dừng lại, cắt vào da thịt con Boss.
Quán tính không còn nữa, thân thể Tiêu Phàm quay 360 độ, nhanh chóng xoay ngược người trở lại, rút đao ra, ngay lúc dừng lại, măt Tiêu Phàm đã lần nữa hướng về phía Hổ Xà, làm xong cảnh giác, một giọt máu nhỏ xuống từ con dao găm trên tay phải Tiêu Phàm, rơi xuống mặt đất, tóe lên một đóa hoa máu đẹp đẽ.
Thân thể màu vàng xen lẫn màu nâu văn hổ của Hổ Xà lộ ra một vết cắt đỏ tươi, làm cho nó vô cùng chói mắt. Hổ Xà quay người trở lại, đồng tử dựng thẳng của nó lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Tiêu Phàm, lần này Boss đã tức giận thật sự rồi.
Boss Hổ Xà có ba kỹ năng: Hổ Phác, Giảo Sát và Sương Độc.
Sương Độc vừa mới dùng, Giảo Sát phải có điều kiện tiên quyết, đó là Hổ Xà phải đẩy con mồi của mình vào đường cùng, vây khốn thật chặt, như thế nó mới có thể thuận lợi quấn quanh con mồi bằng cơ thể của mình, mà một khi bị quấn lên, nạn nhân sẽ nhận chắc án tử hình. Giảo Sát chính là dựa vào sức mạnh kinh hồn của thân rắn mà ghìm chết tươi con mồi. Con mồi bị Giảo Sát không chỉ đơn giản là vì bóp quá chặt nên cảm thấy ngạt thở, mà chủ yếu là bởi vì Hổ Xà cùng lúc dùng cả vảy rắn cứng chắt trên người và sức mạnh, ép nát nội tạng và xương cốt của con mồi, để rồi con mồi sau đó sẽ hóa thành một bãi thịt vụn.
Cho nên Tiêu Phàm muốn đánh bại con Boss này.
Tuyệt đối phải di chuyển thật linh hoạt, không thể để cho Hổ Xà có cơ hội phát động kỹ năng Giảo Sát.
Còn có một kỹ năng khác có tên là Hổ Phát, bây giờ hổ rắn đã phát động kỹ năng này rồi…
Hổ Xà hóa thành một mũi tên rời cung bắn cực nhanh về phía Tiêu Phàm. Tiêu Phàm nhanh chóng vọt sang bên cạnh, cái đầu dẹp lép như lưỡi mũi tên của Hổ Xà xoẹt qua ống quần Tiêu Phàm, sau khi bị Hổ Xà mang theo con gió bén nhọn lướt qua ống quần đã bị xé rách, Tiêu Phàm khó khăn lắm mới tránh thoát được chiêu Hổ Phác lần này.
Tốc độ của Tiêu Phàm vì có mặc giày trang bị mặc định của hệ thống nên được tăng thêm 1% tốc độ di chuyển, lại thêm trang phục liên tực duy trì tiêu hao giá trị mị lực [Phẩm Cách Thân Sĩ 】có thể tăng thêm 5% tốc độ di chuyển, tổng cộng là tăng đến 6% tốc độ duy chuyển mới có thể gắng gượng thoát khỏi Hổ Phác. Nếu như thời gian Tiêu Phàm phản ứng chậm 0.1 giây, hoặc tốc độ chậm 1% đã xuống mồ rồi.
Tiêu Phàm thấy đầu rắn cứng chắc bị đâm đến vỡ tan trên mặt đất thì tim hắn cũng đập nhanh lên, máu nóng bắt đầu sôi trào.
Nếu là có thể thu hoạch được nhiều giá trị mị lực hơn để sử dụng [Điệu Waltz Phong Vũ 】 là tốt rồi. Tiêu Phàm đến giờ vẫn luôn rầu về việc phải làm sao mới có thể thu hoạch được giá trị mị lực trong khi chiến đấu, trang phục tăng giá trị mị lực chỉ đủ để duy trì 【 Phẩm Cách Thân Sĩ 】 tiêu hao ở mức độ bình thường mà thôi.
Tiêu Phàm lắc lắc đầu, gạt mớ ý nghĩ rối loạn trong đó ra, hắn không muốn để ý mấy chuyện vụn vặt như thế này, kỹ năng không dùng đến thì cứ để đó trước đi, hắn vẫn còn đang chiến đấu.
Dưới ý chí bền bỉ của Tiêu Phàm, lực chiến đấu được phát huy hết mức, tiến lên rồi lại lui lại, né tránh khắp nơi, tấn công bùng nổ, hệt như một nhà văn đang viết ca dao, mang theo luật thơ và tiết tấu nhất định.
Mặc dù có hơi khó khăn nhưng Tiêu Phàm vẫn tránh được công kích của Hổ Xà, làm cho Hổ Xà càng đánh càng nôn nóng, càng vội thì càng rối, dần dần cũng rơi vào thế hạ phong.
Tiêu Phàm không quan tâm những chuyện đó, hắn vẫn dựa theo ý chí của mình như cũ mà quơ hai con dao găm của mình, nhanh chóng thay đổi bước đi và nhịp chân của mình, không khác gì tơ thép trong tay diễn viên múa, một điệu múa mạo hiểm mà tao nhã.
Hai con dao găm giống như cọ vẽ được nhúng vào mực đỏ, nương theo tâm tư người hoạ sĩ, lơ đãng vẽ ra những đường cong màu máu đẹp đẽ, đường cong dù có hơi lộn xộn nhưng lại cho người ta một loại cảm giác tươi đẹp rất đặc biệt.
Người hoạ sĩ phất cọ vào vãi vẽ, những vệt màu dư thừa nhỏ xuống, đóa hoa màu đỏ lại nở rộ một lần nữa…
“Phù… Phù… Phù” Tiêu Phàm thở hổn hển, rút con dao cắm trên thân rắn ra.
Thấy Hổ Xà đã nằm trên mặt đất không còn nhúc nhích, trong lòng hắn hơi xúc động. Hắn thành công rồi, hắn làm được rồi. Thời đại tiến bộ sẽ không đào thải người trong quá khứ mà những người dễ mềm lòng mới là người bị đào thải.
Chuyện này có nghĩa, trong trò chơi 3D hắn vẫn có thể vùng lên như trước đây, làm người là phải cố gắng không ngừng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất