Chương 75: Chúc Anh Gặp Nhiều May Mắn
“Tân Sinh” đã phát hành được một thời gian thế nhưng trò chơi này vẫn tiếp tục dậy sóng như trước, mấy ngày qua có rất nhiều nhóm người chơi mới non nớt sinh ra ở Tân thủ thôn.
Thú Nhân, Nhân Loại, Tinh Linh, Tân thủ thôn của ba trận doanh này vô cùng nhộn nhịp.
Nếu như bạn ở đây, nhất định sẽ cảm nhận được sự vui vẻ của những người chơi này, không khí vui mừng, tinh thần phấn chấn phồn vinh như ngày xuân hoa lá đâm chồi nở rộ vậy
Đương nhiên, ở trận doanh Ác ma, không khí ở Tân thủ thôn so với các trận doanh khác vẫn luôn đặc biệt hơn, trái lại không phải là một dáng vẻ già nua nặng nề mà ngược lại không khí nơi này lại càng thêm vội vàng không gì sánh được…
Nếu như ví các Tân thủ thôn khác là một bản nhạc nhẹ với giai điệu duyên dáng thì Tân thủ thôn của trận doanh Ác ma lại như một bản nhạc heavy metal đầy chết chóc cuồng nhiệt, khiến người ta bất giác trở nên điên cuồng, run rẩy!
Một luồng sáng trắng hiện lên, một nam người chơi mới trên thân mặc đồ vải vẻ mặt không thể tin nổi nhìn những đồng loại đi tới đi lui trước mặt, miệng há hốc, tru lên một thanh âm cực kỳ dâng trào…
“A! Mẹ kiếp!”
Trong thanh âm tràn đầy bạo lực và điên cuồng, thật sự là một ca sĩ nhạc rock trời sinh…
Hắn gọi là Ác Long, hiện tại cấp 8, ước đoán còn 2 cấp nữa là có thể rời khỏi Tân thủ thôn.
Nhưng thực ra hắn vốn đã là cấp 20, được xưng là người đứng đầu trận doanh Ác ma.
Vốn dĩ hắn mặc toàn thân trang bị quý giá lộng lẫy, nhưng mà bây giờ đoán chừng trang bị của hắn đang bị một tên vô sỉ nào đó khoác trên người. Chính vì vậy hiện tại hắn mặc một thân vải bố trông có vẻ khổ cực không gì sánh được.
…
Một người tướng mạo bình thường, mặc đồ vải bố đi cũng vừa hồi sinh ở trong thôn, nhưng khác với người chơi kia chính là hắn có vẻ hơi đắc ý.
Hắn tên là Hoàng Ma Tử, được hệ thống trò chơi “Tân Sinh” chọn là người chơi may mắn.
Mà những bạn bè của hắn lần lượt sinh ra ở Thú Nhân, Nhân Loại, Tinh Linh những loại trận doanh thông thường này, nghe nói nơi nào cũng có phong cảnh xinh đẹp, nhưng mà hắn một chút cũng không hâm mộ bởi vì mới đây hắn đã gia nhập một bang hội lợi hại nhất trận doanh của hắn, tâm trạng hôm nay miễn bàn có bao nhiêu hưng phấn.
Bang hội mạnh nhất, bang Hắc Long đó! Nghe tên đã thấy tràn đầy khí phách, miễn bàn cãi!
Hơn nữa nghe nói lão đại của hắn lại còn là người đứng đầu trận doanh Ác ma, có biết cái gì gọi là người đứng đầu không?
Chính là ngầu nhất! Lợi hại nhất đó!
Hoàng Ma Tử nhìn avatar bang chủ của hắn trên kênh bang hội, cảm giác được một cỗ khí phách đập vào mặt, một thân áo giáp đen kịt, một thanh kiếm đen sắc bén, đơn giản chính là một hắc kỵ sĩ, miễn bàn cãi!
Gia nhập một bang hội cường đại như vậy, tiền đồ sau này khẳng định vô cùng sáng lạn.
Sở dĩ Hoàng Ma Tử đi trên đường cái ở Tân thủ thôn, nhìn lui nhìn tới những người mặc trang bị vải kia, mặc dù bây giờ hắn cùng bọn họ giống nhau nhưng Hoàng Ma Tử luôn cảm thấy hắn cao hơn bọn họ một bậc.
Lúc đi qua điểm hồi sinh, một tiếng kêu gào thảm thiết, đinh tai nhức óc vang lên.
“A! Mẹ kiếp!”
Haizz, mấy con gà nhép ở Tân thủ thôn thật sự là tiện, mặc dù hắn ta mặc toàn đồ vải thì không thể làm một người có khí chất cao nhã sao?
Nhưng mà Hoàng Ma Tử xoay người lại nhìn về phía người vừa tru lên bỗng nhiên sửng sốt, không nghĩ tới cái kẻ đần độn la lối om sòm trước mặt lại có chút quen mắt…
Rốt cuộc là đã gặp qua ở đâu? Bỗng nhiên Hoàng Ma Tử nghĩ đến điều gì đó, mở ra kênh bang hội nhìn vào avatar của lão đại, so sánh một chút, vẻ mặt Hoang Ma Tử là không thể tin nổi…
Cuối cùng Hoàng Ma Tử bất đắc dĩ thở dài, lặng lẽ mở ra kênh bang hội…
[Bang Hắc Long công hội nhắc nhở: Người chơi Hoàng Ma Tử rút khỏi bang hội…]
…
Một chỗ đồng bằng bên dưới bầu trời đỏ như máu, ba bốn con Sói lớn cấp 16, 17 đang điên cuồng đuổi theo để tấn công một người chơi nam mặc trang phục thợ săn.
Mắt thấy người chơi này sẽ bị mấy con dã thú hung mãnh này đuổi kịp, hắn lại có thể lắc người một cái ngoài dự đoán của mọi người, từ trong khe hở tấn công của đàn Sói lớn mà thoát ra ngoài, bước chân nhẹ nhàng, một mình di chuyển giữa bầy sói, trên mặt mang theo nụ cười bình tĩnh, hợp với khuôn mặt đẹp trai như ánh mặt trời, chẳng biết đã mê hoặc bao nhiêu thiếu nữ ngây thơ.
Xoay người, giương cung, bắn tên!
Một chỗi động tác liền mạch trôi chảy, sạch sẽ lưu loát.
Né tránh, di chuyển, thu hẹp khoảng cách, tấn công, né tránh, di chuyển, thu hẹp khoảng cách, tấn công…
Người đàn ông không ngừng đem những động tác thả diều này áp dụng, mấy con dã thú hung ác cứ vậy mà không thể tổn thương hắn một chút nào.
Lúc này một con Liệp Ưng từ trên cao bay xuống, móng vuốt sắc bén chính xác chọc mù hai mắt một con Sói lớn, Sói lớn phát ra tiếng kêu gào đau đớn.
Không chỉ vậy, lại có một quả cầu lửa màu đỏ đập vào con Sói lớn kia, nổ tung ra một đoàn hoa lửa, một người đàn ông đeo kính nhã nhặn ở hướng cầu lửa bay đến đứng dậy, lấy tay nâng mắt kính của mình một cái.
Tập kích bất ngờ này, cắt đứt sự tấn công của bầy Sói lớn.
Lợi dụng lỗ hổng ngắn ngủi này, “Vút! Vút! Vút! Vút! Vút…” Mưa tên linh hoạt mà xảo quyệt bắn ra từ người đàn ông, đoạt đi tính mạng của những con dã thú này.
Tình cảnh chiến đấu lúc này trở lại yên tĩnh, một con Liệp Ưng từ trên trời bay xuống, vũng vàng đứng trên vai người đàn ông đeo cung, người đàn ông thân mật vuốt ve bộ long của Liệp Ưng.
“Không hổ là Tịch Dương ca ca của em, thật là quá đẹp trai.” Một người chơi nữ ID là Tây Qua Mạn Mạn từ một bên chạy đến, tặng Tịch Dương một cái ôm thật to.
“Mạn Mạn, em đừng ôm chặt như vậy, buông anh ra!”
Không sai, bọn họ chính là đội ngũ Liệp Thủ Truy Phong của Tịch Dương.
Thời Vũ Hoàn chậm rãi đi về phía cặp anh em khó hiểu, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Có một tin đồn.”
Tịch Dương tựa hồ không nghe được lời nói của Thời Vũ Hoàn, vẫn dùng sức đẩy Mạn Mạn đang mắt đầy tim hồng trong ngực hắn ra.
“Ác Long cấp 20 tựa hồ bị Mệnh Phàm giết chết.”
Tịch Dương nghe thấy câu này, dừng động tác lại, tựa như than thở, lại tựa như tự giễu nói: “A, không hổ là beater (beta tester và cheater), là một bậc thầy võng du, tôi chỉ biết hắn ta không yếu như vẻ ngoài như vậy mà.”
“Em thấy tin đồn này chưa chắc đáng tin, nhưng mà có rất nhiều bằng chứng chứng minh việc lão đại Ác Long của bang Hắc Long rớt cấp là do Mệnh Phàm gây nên.” Thời Vũ Hoàn vẫn đối với Tiêu Phàm có rất nhiều điểm không phục như trước.
“Không sao, hắn càng mạnh càng tốt, bây giờ chúng ta đừng tìm hắn gây chuyện, chờ lúc khu vực luyện cấp 30 mở ra, tôi sẽ ở trước mặt mọi người đường đường chính chính đánh bại hắn, khiến hắn thân bại danh liệt!” Lúc Tịch Dương nói câu nói này, khuôn mặt đẹp trai bởi vì phẫn nộ mà trở nên nhăn nhó.
Liệp Ưng tựa hồ cảm nhận được chủ nhân tức giần, lại lần nữa giương cánh lên, bay về phía trời cao.
Tịch Dương nhìn Liệp Ưng trên cao, chẳng biết suy nghĩ đã trôi dạt đến phương nào, ánh mắt mơ màng, ôn nhu thốt ra hai chữ: “Tiểu Thúy.”
Tây Qua Mạn Mạn nghe thấy đưa tay véo thịt bên hông anh trai của cô, xoay tròn 360 độ…
…
Trên vách núi, gió lớn thổi vù vù, một người chơi ăn mặc trang phục cổ quái, cổ áo như cánh hoa mở rộng, màu sắc trang phục toàn thân phối hợp lung tung.
Làn da nhợt nhạt, son môi tươi đẹp, mái tóc màu vàng dựng lên, lọn tóc phía sau lại nghịch ngợm bay bay.
Phía sau lưng đeo bốn thanh đoản kiếm, xếp thành hình chữ “X”, giống như một cây thập tự, chuôi kiếm chính là đoạn cuối của cây thập tự.
Đi trên chân là một đôi giày bó bằng da, bước chân nhẹ nhàng quỷ dị, một thanh đao sắc bén xoay tròn thật nhanh trên tay, thoạt nhìn giống như một chú hề của đoàn xiếc thú…
Lúc này trên đỉnh đầu gã ID đã không còn là màu đỏ tanh màu máu, mà là sắc đỏ thẫm, gần như hóa thành màu đen khiến kẻ khác khiếp sợ, gã giống như thủ lĩnh bang Huyết Tinh Ma Thuật Xã của trận doanh Ác ma – Tiểu Sửu Hoàng.
“Ác Long bị giết chết rồi.”