Chương 77: Đêm Trước
Ngươi cho rằng Tiêu Phàm luôn thất bại sao? Ngươi sai lầm rồi, hắn đã thành công một lần rồi, chính là khi Hổ Nữu pm hắn tới cứu viện, đánh gãy hắn chưng cất rượu thế mà lại thành công, chuyện này là lúc sau hắn xem bảng ghi chép thì mới biết.
Hắn chưng cất được cái này:
[Tên: rượu mật rắn]
[Loại: vật phẩm tiêu hao *1]
[Phẩm chất: rác rưởi]
[Cách dùng: uống]
[Ghi chú: rượu mật rắn được chưng cất bằng một cách vô cùng nghiệp dư.]
Sau khi uống rượu mật rắn có phẩm chất rác rưởi này, cũng có hiệu quả [Kim Xà lang quân] do [Tửu Tinh Cuồng Ẩm] kích hoạt, thế nhưng thời gian chỉ có 2 phút, phẩm chất rác rưởi đúng là không thể so sánh được với phẩm chất bình thường.
Thế nhưng Tiêu Phàm cũng không để ý tới phẩm chất, mà là muốn biết, sử dụng cái đồ lừa đảo [Bầu rượu 999] này như thế nào.
[Người chơi Mệnh Phàm chưng cất rượu thất bại, nhận được một bình rượu độc thất bại.]
[Người chơi Mệnh Phàm chưng cất rượu thất bại, nhận được một bình rượu độc thất bại.]
[Người chơi Mệnh Phàm chưng cất rượu thất bại, nhận được một bình rượu độc thất bại.]
…
Mẹ nó, lừa đảo à? Tiêu Phàm nghĩ lại lần thành công đầu tiên, chẳng lẽ muốn vứt nó xuống đất mới thành công sao?
Thế là Tiêu Phàm tức giận, vứt [Bầu rượu 999] xuống đất…
[Chúc mừng người chơi Mệnh Phàm chưng cất rượu thành công, nhận được một bình rượu mật rắn.]
Tiêu Phàm không biết phải nói cái gì luôn…
Cửa vào của Thung lũng Rắn Cát xuất hiện một người chơi ném bình.
[Người chơi Mệnh Phàm chưng cất rượu thất bại, nhận được một bình rượu độc thất bại.]
[Chúc mừng người chơi Mệnh Phàm chưng cất rượu thành công, nhận được một bình rượu mật rắn.]
[Người chơi Mệnh Phàm chưng cất rượu thất bại, nhận được một bình rượu độc thất bại.]
…
Cũng không phải lần nào vứt [Bầu rượu 999] xuống đất đều có thể thành công, thế nhưng nếu không vứt thì chắc chắn sẽ thất bại.
Sau khi chưng cất nhiều lần thì Tiêu Phàm phát hiện một vấn đề…
Hóa ra cách dùng chính xác đó là biến “999” thành “666”, cũng chính là đảo ngược lại chưng cất, mẹ nó, NPC của trận doanh Ác Ma hơi điên thì chả nói, dù sao Ác Ma cũng không phải con người, không bình thường cũng là điều dễ hiểu, thế nhưng ngay cả một cái Quỷ khí của trận doanh đều có cá tính như này, chẳng lẽ không sợ những trận doanh khác ghen ghét sao?
Ngay khi Tiêu Phàm định thí nghiệm tiếp thì đồng đội đã ra khỏi phó bản.
“Nhanh như vậy sao? Hình như mọi người chọn độ khó là khó khăn mà, tại sao lại nhanh hơn cả lần trước vậy?” Tiêu Phàm hơi kinh ngạc mà hỏi.
Hổ Nữu không nói chuyện, sắc mặt hơi trắng bệch.
“Thất bại rồi sao?”
Thế nhưng Xà Cơ bên người Hổ Nữu lại rất vui vẻ, kính mắt sáng lấp lánh.
“Làm sao có thể thất bại cơ chứ? Đại tiểu thư tôi dẫn đội thì tốc độ nhanh là bình thường.”
Nếu như phó bản không thất bại mà khuôn mặt trắng bệch của Hổ Nữu chắc là bị dọa sợ.
Ngay khi Tiêu Phàm đang suy nghĩ thì một tiếng hoan hô truyền vào trong tai Tiêu Phàm.
“Đội trưởng, anh nói đúng, Hổ Nữu và Xà Cơ rất đáng tin, chúng ta đã vượt qua được phó bản này, chỉ đáng tiếc là khi em đẩy cánh cửa thứ nhất ra thì lại mất trí nhớ, không nhớ được các đồng đội chiến đấu anh dũng như thế nào.”
Hổ Nữu và Xà Cơ rất đáng tin khi ở phó bản Thung lũng Rắn Cát sao? HA HA!
Tiêu Phàm đã nghĩ ngay tới trong Thung lũng Rắn Cát đều là ngọn lửa đen đang bốc cháy thì hơi nhụt chí, “Đại mỹ nữ” vượt qua phó bản nhanh hơn mình nhiều lắm.
…
Trong ổ bọ cạp sa mạc, Ác Long lại trở lại nơi này, cũng giống các anh em tốt của hắn ta trước đây vậy.
Bởi vì trừng phạt của chữ đỏ mà hắn ta rơi 8 cấp, đã không phải là kẻ có cấp cao nhất trong trận doanh Ác Ma này, không còn bộ trang phục Linh Xà, không còn Ảm Long Minh Viêm kiếm, một phần thành viên cũng vì chuyện này mà rút khỏi công hội của mình. Điều này…
Tất cả đều do Vũ Hội Ác Ma, đều do tên Mệnh Phàm đáng chết đó.
Hắn ta cũng không biết tên kia đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại có thể có được sức chiến đấu mạnh mẽ như vậy, thế nhưng hắn ta cũng không sợ, bởi vì hắn ta có được sự hỗ trợ của cả công hội, cho nên rất nhanh hắn ta đã trở lại cấp 13.
Sau khi rơi cấp thì những người anh em không an ủi cũng không hỏi thăm, chỉ là trong ánh mắt có chứa sự giật mình và thương hại làm hắn ta cảm thấy mình bị sỉ nhục! Sỉ nhục nhất!
Cho nên hắn ta định tăng cấp, hồi phục lại cấp độ lúc trước rồi đi báo thù, giết chết thằng nhóc kia, phải giết nó trở thành cấp 0, như vậy mới rửa sạch được nỗi nhục như con trùng trục này.
…
“Đại ca, chúng ta phát hiện Boss thế giới Hắc Phong cự viên, các anh em đang vây quanh nó, đại ca tới nhanh lên! Tọa độ XX, XX bên ngoài thành Abaddon.” Cuồng Lang gửi một tin nhắn thoại khẩn cấp vào trong bảng chat của Ác Long, trong giọng nói mang theo sự hưng phấn.
“Ta đã nhận được! Lập tức tới ngay!” Ác Long dùng một quyền đập chết một con bọ cạp, rồi nhanh chóng chạy tới tọa độ mà Cuồng Lang cung cấp.
…
Mà ở một phương hướng khác, Vũ Hội Ác Ma cũng đi tới nơi Ác Long đang chạy tới, dường như là ý trời vậy…
Vũ Hội Ác Ma đang đi trên đường từ Sa Xà cốc trở về thành Abaddon thì thấy phía trước có bốn người đàn ông chặn đường, đang nghi ngờ có chuyện gì thì…
“Đường này là ta mở, cây này do ta trồng, muốn đi qua đây thì phải lưu lại tiền mãi lộ!”
Mẹ nó, thật sự là quá sung sướng, Nishikado Sojiro đã muốn hô câu này mãi thế mà những người chơi ở đây khi thấy bốn người mình là người bang Hắc Long đều ngoan ngoãn mà đi vòng đường khác làm cho Nishikado Sojiro không có cơ hội hô.
Aiz, có đôi lúc làm người khác nể sợ quá cũng khổ!
“Bà mẹ nó, đừng hô một câu ngu như vậy chứ, thảo nào tên mày là Nishikado Sojiro, chỉ làm mất mặt EF4 chúng ta thôi.” Đạo Danh Tứ cho Nishikado Sojiro một cái bạt tai.
“Xin chào, người đẹp, tên tôi là Môi Tố Linh.” Một học sinh có làn da ngăm đen và đôi mắt hoa đào từ phía sau lưng Đạo Danh Tứ đi ra, chạy tới trước mặt Hổ Nữu mà xun xoe làm Tiêu Phàm có xúc động muốn châm biếm cái tên “Sinh ra từ than đá” này.
“Thực ra là chuyện như thế này, nơi này đã bị bang Hắc Long chúng tôi bao hết, mong mọi người thông cảm, đi nơi khác luyện cấp, xin cảm ơn!” Họa Trứ Luy tuyên bố tuyên ngôn đặt bao của nhóm EF4 bọn họ bằng một giọng rất lịch sự.
…
Bằng đầu óc thông minh của Tiêu Phàm cũng không thể phân tích được những tin tức lộn xộn được truyền tới liên tục như vậy, qua hồi lâu thì Tiêu Phàm mới biết được tình hình hiện tại.
Thứ nhất, bốn tên nhìn trông rất ngu ngốc này là hàng fake của F4, gọi là EF4, cũng là một nhóm trong bang Hắc Long.
Thứ hai, địa vị của đội này kém rất nhiều đội “Biều Đặc Phong” vì dù gì thì đội “Biều Đặc Phong” cũng là nòng cốt của bang Hắc Long, còn EF4 chỉ có thể đứng gác ở bên ngoài, hơn nữa bọn họ còn không biết đội mình là tử địch của bang hội bọn họ mà còn chạy tới nói chuyện phiếm, đúng là thành viên cấp thấp nhất, có thể thông cảm.
Thứ ba, đặt bao khu vực mà nói chuyện lễ phép như vậy sao? Cái tên Họa Trứ Luy kia không hiểu cách sống thì cũng không chấp, thế nhưng ít nhất cũng phải đọc mấy quyển kiếm hiệp chứ? Khi có công hội đặt bao một khu vực thì bang chúng kẻ nào cũng cao ngạo, mũi hếch tận trời, ai như tên này, vừa lịch sự vừa lễ phép, tại sao không tham gia dịch vụ chăm sóc khách hàng chứ?
Tóm lại, Tiêu Phàm cảm thấy rất kỳ dị khi nghe được câu uy hiếp đặt bao hết của bọn này.
Aiz, làm sao mà đang phân tích lại chuyển thành châm biếm rồi?
Môi Tố Linh bị vẻ bề ngoài của Hổ Nữu hoàn toàn lừa gạt rồi, Nishikado Sojiro thì đang bị Đạo Danh Tứ dạy dỗ, tình trạng này làm cho Tiêu Phàm rất hài lòng.
Không có người khác ảnh hưởng nên Tiêu Phàm chủ động đi nói chuyện với Họa Trứ Luy.
“Người anh em, bang Hắc Long của mọi người đặt bao hết khu vực này để làm gì vậy?”
“Công hội của chúng tôi phát hiện boss thế giới Hắc Phong cự viên, hiện tại đang vây giết nó, vì đề phòng người chơi khác quấy rối nên phái chúng ta tới đây trông coi.” Họa Trứ Luy nói một cách chi tiết: “Mời mọi người rời khỏi nơi đây, đừng đi tới trước nữa, cảm ơn sự hợp tác của mọi người.”