Chương 80: Trước Khi Chiến Đấu
Cổ cô hơi nghiêng làm cho mái tóc dài màu đen của cô rủ xuống, bàn tay hơi gầy của cô đặt phía trước cổ của mình hơi di động, giống như là động tác cắt cổ của mấy tay côn đồ làm trước khi đánh nhau vậy, thế nhưng khi tay phải vung qua thì một vài sợi tóc bị đứt rồi theo gió bay đi.
“Xíu! Xíu! Xíu!”
Quanh người Hắc Phong cự viên xuất hiện ánh sáng lấp lóe, sau đó trên bộ lông dày lại xuất hiện từng đường vết thương giống như bị dao chém qua vậy, máu tươi bắt đầu tràn ra ngoài…
“Ngao!”
Hắc Phong cự viên đau đớn hét to!
Mà lúc này Tiêu Phàm mới nhìn chăm chú vào hai tay của Nhện Độc, mới thấy vũ khí của Nhện Độc là một sợi thép dài, nhỏ và cứng rắn, dùng cách đặc biệt quấn quanh hai tay Nhện Độc, bởi vì dính máu của Hắc Phong cự viên thì mới có màu đỏ nhạt, nếu không thì Tiêu Phàm không thể nào phát hiện được có sợi thép tồn tại ở đó.
Nhện Độc hình như cũng cảm giác được có kẻ đang quan sát nên dùng đôi mắt cá chết của mình nhìn qua Tiêu Phàm, trong ánh mắt chứa đựng sự nghi ngờ, bởi vì kẻ dám dùng ánh mắt đó quan sát cô thật sự là quá ít.
“Hì hì, chú em là ai? Hình như tôi chưa từng thấy chú em bao giờ thì phải.” Tiếng nói này hơi khàn khàn nhưng giọng nói lại rất khẳng định.
Xong rồi sao? Bị phát hiện rồi à? Tiêu Phàm đang nghĩ ngợi làm sao có thể lừa gạt được tên kỳ quái trước mắt, bởi vì muốn chiến đấu với Nhện Độc ở đây thì sẽ bị bang chúng của bang Hắc Long vây giết đến chết.
“Ngao ô!” Thế nhưng đúng lúc này thì quả đấm to lớn của Hắc Phong cự viên đấm thẳng tới vị trí của Nhện Độc và Tiêu Phàm…
Tiêu Phàm và Nhện Độc vội vàng tránh né sự tấn công của Hắc Phong cự viên, khi tránh thoát thì Tiêu Phàm có thể nhìn thấy những đốm lửa do sự ma sát của nắm đấm và không khí tạo ra.
Hắc Phong cự viên bởi vì đau đớn do Nhện Độc tạo thành nên cứ nhằm vào Nhện Độc mà tấn công, không để ý tới Tiêu Phàm chút nào.
Tiêu Phàm âm thầm dựng ngón tay cái cho con tinh tinh này, sau đó hắn không để ý tới sự giúp đỡ của nó mà rất vong ân phụ nghĩa ném một viên đá nhỏ vào cái mông đỏ rực của con tinh tinh này.
Hòn đá nhỏ bay thẳng tới người Hắc Phong cự viên, vậy mà nó còn không biết cái gì…
[Hắc Phong cự viên: HP 50%]
Sau khi cái tin này xuất hiện trên kênh đội ngũ của Vũ Hội Ác Ma thì nhiệm vụ trinh sát của Tiêu Phàm đã hoàn thành.
Vì để tránh khỏi việc đụng mặt với Nhện Độc thì Tiêu Phàm dần lùi xa đoàn đội đánh boss, mặc dù rất muốn nhặt những trang bị rơi trên mặt đất thế nhưng vì để kế hoạch không chịu ảnh hưởng thì hắn vẫn phải rời khỏi mảnh đất vàng bạc này.
…
“Chuẩn bị thế nào rồi?” May mắn là Ác Long luôn chú ý tới Hắc Phong cự viên nên Tiêu Phàm có thể lén lút trốn tới chỗ đồng đội đang đứng, sau đó đổi lại bộ thời trang cũ.
“Còn phải hỏi nữa, tôi làm việc thì anh yên tâm đi!” Hổ Nữu kiêu ngạo đáp.
“Em không uống được nữa, ô ô…” Xà Cơ nói một cách rất đáng thương, cô ấy đang bị Hổ Nữu rót vào miệng [Rượu độc thất bại] để chuẩn bị một lúc nữa chiến đấu.
Đây là cách mà Tiêu Phàm đã nghĩ tới, Xà Cơ đã có được kỹ năng [Bách Độc Bất Xâm] thêm thuộc tính của bộ đồ Linh Xà làm độc kháng của Xà Cơ lên tới 100%, với lại độc tính của rượu độc khá yếu cùng với sự hồi phục mạnh mẽ của [Cái Giá Của Sự Đau Khổ] thì khi lên chiến trường, Xà Cơ sẽ biến thành một tanker với sự hồi phục cực kỳ trâu bò.
“Xà Cơ, ngoan, cái này là vì chiến thắng của trận chiến này.” Nhìn thấy mặt Xà Cơ đỏ bừng lên thì Tiêu Phàm thấy hơi đau lòng.
“Anh đúng là ngu xuẩn, cút qua một bên, để bản tiểu thư làm cho! Để tôi cho anh biết cách sử dụng một đồng đội M chân chính!”
Tiêu Phàm nghe một câu quen thuộc này thì thấy Hổ Nữu cầm một chai rượu lên, một tay cậy miệng của Xà Cơ ra, tay còn lại đổ mạnh rượu vào miệng Xà Cơ.
Trên mặt Xà Cơ lúc này đâu còn vẻ đáng thương nữa, kể cả có một chiếc kính cũng không thể nào che đi sự hưng phấn trong mắt của cô.
Mặt Tiêu Phàm đen lại, gần đây hắn thấy Xà Cơ bình thường hơn nhiều so với những người khác nên suýt nữa thì quên Xà Cơ cũng là một biến thái.
Thế nhưng Tiêu Phàm cũng không quan tâm hai người này nữa, mà tập trung chú ý vào HP của Hắc Phong cự viên, bởi vì lần này hắn muốn dẫn đầu đội ngũ của mình báo thù một thế lực khổng lồ, việc này là rất mạo hiểm.
Tiêu Phàm ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào Ác Long vẫn đứng ở nơi xa của chiến trường…
Khác với Vũ hội Ác ma “ăn hương uống lạt” ở phía sau gò đất, những người chơi của Bang Hắc Long lúc này không hề cảm thấy thoải mái…
“Yểm hộ ta, mau, trên đỉnh nhục thuẫn!”
Lời nói của nhện độc bay nhanh xuyên qua đám người không còn mang theo tiếng cười hi hi ha ha như mọi khi. Bởi vì mục tiêu tấn công của Vượn lớn Hắc Phong điên cuồng đang chĩa vào mụ ta, bất chấp tất cả lao về phía mụ.
“Uỳnh!”
Vượn lớn Hắc Phong nhảy lên khỏi mặt đất, ngồi xuống một cái đã giết chết người chơi của Bang Hắc Long.
“Bịch!”
Tiếp đến là một cú đấm lửa vào thẳng mặt một “tên ngốc” đang đứng với vẻ mặt kinh ngạc.
“Viu!”
Một người nữa chắn trước mặt vượn lớn Hắc Phong liền bị nó túm lấy rồi quẳng đi, bay cái vèo rồi mất hút trên không trung…
“Ngaoooo!”
Vượn lớn Hắc Phong gầm lên, tiếp tục đuổi theo nhện độc.
Nhện độc bị vượn lớn Hắc Phong đuổi theo gắt gao nên chỉ có thể tháo chạy bán sống bán chết. Khó khăn lắm Bang Hắc Long mới có thể tập hợp lại dưới sự chỉ huy của Nhện độc nay lại bắt đầu chia năm sẻ bay.
Nhìn lên sao băng trên bầu trời, Ác Long có chút buồn rầu. Hắn ta cần đợi đến đòn tấn công cuối cùng. Kinh nghiệm đòn tấn công cuối cùng sẽ giúp hắn nhanh chóng thăng cấp. Mặt khác, sau khi hắn ta phục hồi sinh mệnh đã phải tham gia PK nhiều lần, xử lí vài người chơi nhìn ngứa mắt rồi biến thành ID đỏ. Nếu hiện tại Ác Long tham chiến mà không may bị thất bại thì đúng là sôi hỏng bỏng không. Cho nên hiện tại hắn ta phải đợi, đợi đến khi lượng HP của vượn lớn Hắc Phong chỉ còn khoảng 5%, hắn ta sẽ sử dụng đòn tấn công mạnh nhất là kỹ năng “Hắc Long Ba”, đả bại nó rồi mang đi.
“Xem ra Bang Hắc Long sắp tàn rồi. Nếu không có sự hỗ trợ của chúng ta thì Bang Hắc Long sẽ bị hủy diệt tại đây.” Hổ Nữu nhìn đám người của Bang Hắc Long bị vượn lớn Hắc Phong đánh cho tơi tả như một món đồ chơi thì trong lòng cảm thấy vui mừng.
Lúc này, Tiêu Phàm chú ý đến lượng HP của vượn lớn Hắc Phong rồi nhìn lại thế trận của cuộc chiến, nghĩ đến quái nhân mặc áo đen dài chấm đất rồi lắc lắc đầu, nói: “Bọn chúng không dễ dàng bị hủy diệt như vậy đâu, có điều lần này đánh Boss bị tổn hại nghiêm trọng là thật.”
Tiêu Phàm nhìn thấy số lượng người của Bang Hắc Long đang giảm dần, trong lòng cảm thấy có chút bái phục khí phách của Hắc Long. Dù sao ID đỏ bị rơi rụng cũng là rất lớn.
“Tốt lắm, cũng đến lúc phải làm nóng cơ thể rồi, chuẩn bị sẵn sàng, lát nữa Vũ hội Ác ma của chúng ta sẽ lên sàn!”
Tiêu Phàm vừa vỗ vỗ tay, vừa nhìn Tứ Nữ rồi nói. Tứ Nữ đương nhiên cũng có cả Miên Miên, tuy rắng năng lực tác chiến của cô ấy ở một phương diện nào đó cũng có hơi “khoa trương” một chút.
“Nhanh thế ư? Tôi thấy con vượn đen kia chém giết thích gì đâu.” Hỗ Nữu cảm thấy hơi tiếc nuối, nói.
“Việc này không thể chỉ nhìn mỗi vẻ bề ngoài, mãnh hổ không chống lại được bầy sói. Sức mạnh hiện tại của nó chỉ là sự báo hiệu cho việc sắp bị tê liệt của nó.” Tiêu Phàm tỏ ra triết lí.
“Làm sao anh biết? Anh đã từng bị liệt dương rồi à?”
Má ơi, Tiêu Phàm thật sự không biết sau này Hỗ Nữu có thể gả cho ai được nữa….
“Ngaoooo!” Cùng với tiếng gào thét, vượn lớn Hắc Phong lại tiếp tục vung tay, một đám người nữa của Bang Hắc Long cũng bị quật cho tan tác.
“Ngaoo! Ngaoo! Ngaoo!” Vượn lớn Hắc Phong ngửa mặt lên trời hú một tiếng dài. “Bịch! Bịch! Bịch!” Hai tay rắn rỏi của vượn lớn Hắc Phong vỗ bùm bụp vào bộ ngực săn chắc, hướng về phía đám người nhỏ bé, thể hiện sức mạnh bá chủ của mình.