Chương 92: Lựa chọn
Có điều, vượn lớn Hắc Phong vẫn cảm thấy tức giận trước những lời hay ý đẹp của Tiêu Phàm: “Gào gào!”
[Hệ thống phiên dịch: Đại ca! Anh thật là ngầu! Bỗng nhiên tôi cảm thấy hình dạng thiên thần gãy cánh của anh cũng rất là cool!]
“Tiểu Hắc, sắp tới mày muốn làm gì?” Tiêu Phàm nghĩ rằng nếu như phải tự mình vắt óc suy nghĩ xem làm sao để giải quyết được vấn đề sắp tới thì chi bằng giao vấn đề lại cho hệ thống game, để xem hệ thống sẽ cung cấp cho người chơi những lựa chọn gì?
“Gào gào gào!” Vượn lớn Hắc Phong lại khoa tay múa chân để ra hiệu.
[Hệ thống phiên dịch: Buổi sáng tôi chạy từ tộc đàn ra đây chơi, không ngờ rằng lại gặp phải một tên lưu manh mạo hiểm làm liều quấn lấy đòi giết chết tôi. Hiện tại có thể tôi phải chuẩn bị đi về, đại ca, anh có muốn tới không?]
Dựa vào tình hình hiện tại thì hệ thống đang cung cấp cho người chơi hai lựa chọn có thể thực hiện. Một là tạm biệt vượn lớn Hắc Phong ở đây. Hai là đi theo vượn lớn Hắc Phong về tộc đàn để thực hiện các nhiệm vụ liên quan.
Phần thưởng sẽ tương ứng với nhiệm vụ sau khi hoàn thành.
Nếu như bình thường, Tiêu Phàm sẽ lựa chọn đi theo vượn lơn Hắc Phong quay về tộc đàn của nó để hoàn thành các nhiệm vụ liên quan. Có điều lần này Tiêu Phàm lại từ chối: “Không được! Tiểu Hắc, chúng ta cứ đến đây thôi, đại ca còn bận việc quan trọng.”
Đầu tiên, hiện tại con vượn lớn Hắc Phong này đã đến cấp 20, nhưng dựa vào trí thông minh của nó thì Tiêu Phàm đoán rằng con vượn lớn Hắc Phong này hẳn là thuộc loại khá nhỏ tuổi trong tộc đàn. Ai mà biết được những con tinh tinh lớn, tinh tinh già trong tộc đàn đã đến cấp bao nhiêu? Đến lúc đó mà ra nhiệm vụ thì cũng chưa chắc đã là nhiệm vụ mà bạn nhỏ cấp 16 như Tiêu Phàm có thể hoàn thành được. Như vậy thì cũng chỉ lãng phí thời gian của Tiêu Phàm.
Sau đó, bạn cho rằng cái fashion “Bạo Liệt Băng Diễm - Thiên Sứ Hạ Phàm” không có trào lưu này lại có thể nổi tiếng trong cả bộ lạc tinh tinh hay sao? Nếu như không lừa được những con tinh tinh già thì tới lúc đó “Đạo liệt băng diễm, thiên sứ hạ trần” cũng sẽ thật sự bị các tinh tinh già bẻ gãy cánh.
Cho dù các tinh tinh hoàn toàn không có sức chống cự với loại fashion không có trào lưu này thì Tiêu Phàm đi tới đó cũng là một chuyện nguy hiểm. Nếu như các con tinh tinh cái trong bộ lạc động tình thì phải làm sao đây? Tiêu Phàm ngẫm nghĩ một hồi, toàn là những chuyện kinh khủng.
Hơn nữa, Tiêu Phàm còn định một mình đi thực hiện nhiệm vụ Sa Xà cốc cấp bậc luyện ngục.
Nói chung là Tiêu Phàm hoàn toàn chống cự được sự hấp dẫn từ phần thưởng của nhiệm vụ chi nhánh, từ chối lời mời nhiệt tình của vượn lớn Hắc Phong.
“Gào gào” Vượn lớn Hắc Phong nghe thấy Tiêu Phàm nói chỉ đến đây thôi, trong lòng nó vô cùng không nỡ.
[Hệ thống phiên dịch: Đại ca, tôi không nỡ xa anh.]
“Đừng đau lòng mà, sống trên đời ắt sẽ có lúc gặp được nhau, nếu còn có duyên thì chúng ta sẽ còn gặp lại.” Tiêu Phàm bày ra dáng vẻ một thánh nhân.
“Gào gào!” Không biết vượn lớn Hắc Phong lấy từ đầu ra một vật màu vàng chanh cong cong như vầng trăng đưa cho Tiêu Phàm, sau đó bị hệ thống xoát rơi một cách cực kỳ vô lí…
[Hệ thống phiên dịch: Đại ca! Cho anh cái này, hẹn gặp lại!]
Tiều Phàm nhìn thấy trong tay mình đầy ắp những thứ đồ đặc trưng của loài vượn, hắn có hơi muốn phun tào hệ thống có cần phải chân thật đến như vậy không? Vậy mà nó lại tặng cho mình một thần khí? Như thế này tức là sao nhỉ?…
Xưa có ngắt cành liễu thay lời từ biệt, nay có tinh tinh tặng chuối.
[Tên: Tinh Tinh Nguyệt (Chuối)]
[Loại hình: Đồ dùng một lần]
[Phẩm chất: Quỷ khí] (Quỷ khí: là những vật phẩm thần bí khó lường trước, không thể đưa ra số liệu cụ thể)
[Độ bền: 100%]
[Tác dụng đặc biệt: Sau khi ăn lập tức khôi phục 50% lượng HP]
[Ghi chú: là đồ vật Tinh Không Tạc Liệt - Tội Ác Chi Phong tặng cho Bạo Liệt Băng Diễm - Thiên Sứ Hạ Phàm trước khi tạm biệt; sau khi bóc ra sẽ có bất ngờ đó nha.]
Ghét thật! Hệ thống có cần phải xấu tính như vậy hay không? Vì sao mà ngay cả ghi chú của vật phầm còn phải nhắc đến lịch sử đen tối mà bản thân mình nhắc đến cũng thế kinh chứ?
Hơn nữa, phẩm chất của vật phảm lại là quỷ khí, Tiêu Phàm nhớ tới vật phẩm khiến mình đau trứng nhất định phải sử dụng [Bầu rượu 999] trong ba lô kia, có khi quả chuối này cũng là một đạo cụ kì quái nào đó.
Nếu đã chiến đấu xong, Tiêu Phàm cũng bắt đầu dọn dẹp chiến lợi phẩm trong ba lô của mình…
he he, phát tài rồi!
Nhìn thấy trang bị chồng chất trong ba lô, hai mắt Tiêu Phàm sáng rực lên. Lúc trước khi kiểm tra hắn cũng không cảm thấy nhiều như vậy, hiện tại nhìn qua thật đúng là không hề ít. Có điều những thứ đồ cực phẩm cũng chẳng được mấy thứ, đại đa số đều là những vật phẩm phẩm chất bình thường, dù sao cũng là những trang bị do đám đàn em rớt ra, phẩm chất bình thường đã là không tệ rồi. Bảo sao Ác Long phải lên tiếng trên toàn server như thế, chịu thiệt nhiều như vậy, phải mình thì mình cũng chửi.
“Lại đây nào! Ông già Noel phát quà.” Tiêu Phàm cười tủm tìm chào đón các thành viên trong đội, bắt đầu chia “tài sản bất nghĩa”.
Vì vậy trải qua lần giết chết cả hội này của Hắc Long bang, thành viên của Vũ hội Ác Ma ai ai cũng trở nên giàu có. Trang bị ở sáu bộ phận cơ bản áo, bao tay, nẹp bảo vệ đùi, miếng lót vai. đai lưng đều được thay thành ít nhất từ phẩm chất bình thường trở lên. Ngay cả em gái nhỏ Miên Miên chiến đấu chỉ dựa vào cái miệng cũng được trang bị vũ trang đến tận răng, ngay cả trong tay cũng cầm một cây gậy nhỏ phẩm chất bình thường. Bởi vì bản thân Tiêu Phàm cùng Xà Cơ đã có năm thứ trang ohujc linh hoạt rồi, cho nên cũng chỉ đổi mới đai lưng nữa thôi.
Còn về các phụ kiện khác và trang bị vùng đầu thì giai đoạn hiện tại xuất hiện rất ít. Thật ra ở cửa hàng NPC cũng có bán chúng, nhưng bởi vì nó quá đắt cho nên có rất ít người chơi mua nó, càng khỏi phải nói người chơi chữ đỏ sẽ nổ ra những thứ đó.
Bán Trường Miên nhìn cây gậy phép thuật ở trong tay mà tràn ngập vui sướng: “Thật sự rất cảm ơn đội trưởng.”
“Không có gì, lúc trước em còn tặng anh hai thanh dao găm mà.”
Xem như cây gậy xương của Goblin đã “về hưu”, ngoại trừ thanh kiếm Ảm Long Viêm Kiếm, Tiêu Phàm còn để lại dự phòng cho mình hai thanh trường kiếm phẩm chất bình thường và hai con dao găm phẩm chất bình thường trong ba lô để thay đổi.
“Vũ khí mà em đưa cho anh chẳng qua là thứ phẩm chất rác rưởi mà thôi, còn cây gậy phép thuật này là phẩm chất hiếm có đấy.”
“Không có gì đâu. Chúng ta là người một đội mà.”
Tiêu Phàm không biết vì sao đám vũ phu ở Hắc Long bang kia lại có thể rơi ra được thứ vật phẩm như gậy phép thuật này? Nói không chừng vốn bonjn họ cũng chỉ dùng nó như Lang Nha bổng, thật sự là lãng phí.
“Còn nữa, nhớ phải để phác đao mà em đưa anh ở trong ba lô đó.” Đúng vậy, có một “đại mỹ nữ” ở đây, Tiêu Phàm phải hối lộ một chút.
“Vâng.” Mặc dù Bán Trường Mê không biết vì sao, trong để một thanh phác đao ở trong ba lô thì cũng không có vấn đề gì.
Những trang bị còn lại, Tiêu Phàm nghĩ một hồi rồi đưa nó vào trong khi bán đấu giá, chờ bán được rồi sẽ trả tiền cho Hổ Nữu.
Sau khi mua bộ đồ fashion “Bạo Liệt Băng Diễm - Thiên Sứ Hạ Phàm”, số tiền còn lại Tiêu Phàm đã trả cho Hổ Nữu, chính là số tiền đã tiêu phí để mua bộ trang phục phong cách “quản lí” kia, Tiêu Phàm vốn tính là dùng số Hắc Long bang “quyên tặng” trả hết nợ luôn. Mặc dù Hổ Nữu cũng không để ý đến số tiền này, nhưng Tiêu Phàm cũng không muốn bám váy người khác.
Nếu đã mở ra khu đấu giá của xã khu, Tiêu Phàm cũng xem qua một lượt những vật phẩm được đưa lên bán đấu giá, không có một thứ vật phẩm phẩm chất cấp sử thi, cấp truyền thuyết xuất hiện ở trong khu bán đấu giá, phỏng chừng đã bị cướp mất trong giây lát. Nhưng vật phẩm phẩm chất hiếm có vẫn có một vài thứ, giá cả dao động từ một thỏi vàng đến vài chục thỏi vàng. cũng tức là dao động trong khoảng từ 1000 nhân dân tệ đến mấy chục nghìn nhân dân tệ. Trang bị trong giai đoạn trước của trò chơi vẫn khá là đáng giá, xem ra lần này giết toàn bộ Hắc Long bang đã bội thu rồi, Tiêu Phàm được dịp phát tài.