Chương 502: Giáo phái “Lương Thần Mỹ Cảnh”!
Tại cổng trường Học viện Sư phạm Thiên Phủ.
An Lương mang theo bình cứu hỏa dập tắt nến tỏ tình, thổi bay luôn cả hoa hồng tình yêu, dù gì cậu cũng quen biết trước với hai chị em sinh đôi Hạ Hòa Tâm và Hạ Như Ý, đúng chứ?
Khụ, khụ!
Không quan trọng ai trước ai sau!
Dù sao, việc Hoàng Hi nhận lầm Hạ Như Ý thành Hạ Hòa Tâm cảm giác như có ý đồ xấu, tên này muốn ăn luôn cả chị lẫn em?
Đối mặt với sự kiêu ngạo của Hoàng Hi, An Lương xỉa xói: “Này cậu, tôi có thể hiểu là cậu đang uy hiếp tôi đấy?”
Hoàng Hi hung hăng nhìn chằm chằm An Lương, hôm nay cậu ta bị An Lương làm cho mất mặt, nếu không phải cậu ta nghĩ bản thân đánh không lại An Lương, e rằng lúc này cậu ta sẽ ra tay luôn.
Đại khái là thay thế An Lương bằng Lữ Văn Sơn, Lữ Văn Sơn xác định bị đánh bại?
Lữ Văn Sơn 1m62 thực sự quá khó khăn!
“Là tôi có lòng tốt nhắc nhở cậu!” Hoàng Hi hừ lạnh một tiếng, sau đó nhìn chằm chằm An Lương: “Nếu cậu muốn hiểu là uy hiếp, vậy cũng được, là tôi đang uy hiếp cậu!”
“Đe dọa là phạm pháp!” An Lương nói một cách khẳng định.
“Hừ!” Hoàng Hi hừ lạnh một tiếng: “Tôi uy hiếp cậu, cậu có xảy ra chuyện thì liên quan gì đến tôi?”
An Lương không để ý tới Hoàng Hi, cậu nhìn Trầm Thế Trung: “Thân sĩ, cậu quay rõ chưa?”
“Không thành vấn đề!” Trầm Thế Trung đáp lại.
“Cậu hãm hại tôi?” Hoàng Hi kinh ngạc nhìn An Lương.
“Ý cậu là gì?” An Lương giả vờ khó hiểu: “Tôi chỉ đang lo lắng cho sự an toàn của mình.”
An Lương nói tiếp: “Này cậu, tư tưởng của cậu rất nguy hiểm!”
“Cậu đợi đấy!” Hoàng Hi trực tiếp xoay người rời đi, cậu ta bước đến bên đường, mở cửa ngồi vào chiếc BMW 3 Series, sau đó tăng ga phóng đi.
An Lương âm thầm ghi nhớ biển số xe 【Dung a-34x21】, một biển số xe rất bình thường, hơn nữa còn là loại 3 Series đời cũ.
Vừa nãy khi Hoàng Hi phát ngôn bừa bãi, cậu cho rằng Hoàng Hi là một đại lão cao cấp, nhưng bây giờ trông có vẻ như, chắc là, có lẽ, chỉ vậy mà thôi?
Trầm Thế Trung cũng nhìn thấy Hoàng Hi lái chiếc BMW 3 Series đời cũ rời đi, cậu ta kinh ngạc nhìn An Lương.
“An Lương, tôi có bị hoa mắt không?” Trầm Thế Trung tỏ vẻ ngạc nhiên.
An Lương phủ nhận: “Tôi không nghĩ rằng chúng ta đều hoa mắt cùng lúc.”
“Chuyện này cũng nực cười quá?” Trầm Thế Trung xỉa xói: “Tôi tưởng là Cao thủ, hóa ra là Đồng nát?”
Nói đến đây, Trầm Thế Trung nhìn Hạ Như Ý: “Chà chà, An Lương, giới thiệu chút nào?”
Hạ Như Ý buông tay An Lương ra, cô học giọng điệu và tính cách của Hạ Hòa Tâm, cô chủ động giới thiệu bản thân: “Xin chào, tôi tên Hạ Hòa Tâm, tôi là bạn của anh ấy.”
Được đấy!
Hạ Hòa Tâm cũng ổn!
Xin hỏi, giả làm chị gái mình là kiểu trải nghiệm gì?
Trên thực tế, trình độ ngụy trang của Hạ Như Ý rất cao, cho dù là giọng điệu, hay là âm sắc, thậm chí cả tính cách bên ngoài đều gần giống với Hạ Hòa Tâm, người mà An Lương đã gặp ở quán buffet Tứ Hải trước đây.
Trừ khi là một người vô cùng thân quen với bọn họ, bằng không ai cũng đều bị lừa qua ải?
Trên thực tế, hai người Hạ Hòa Tâm và Hạ Như Ý thậm chí có thể dễ dàng lừa Face ID của Iphone, bọn họ có thể trực tiếp mở khóa điện thoại di động của nhau thông qua tính năng nhận dạng khuôn mặt.
Về việc Công ty Apple tuyên bố, gì mà nhận dạng khuôn mặt an toàn?
Ha ha!
Công ty Apple còn nói rằng bọn họ sẽ không đẩy quảng cáo!
“Xin chào, tôi tên Trầm Thế Trung, bạn cùng phòng của An Lương.” Trầm Thế Trung trả lời, sau đó nhìn An Lương bằng ánh mắt dò hỏi, ý muốn hỏi cậu có nên đến Học viện Mỹ thuật để mở quầy hàng không.
An Lương hiểu ý Trầm Thế Trung, cậu trả lời: “Cậu gửi đoạn phim hồi nãy qua đây, tôi xử lý việc bên này trước…”
“Ừ” Trầm Thế Trung gửi đoạn phim vừa quay lúc nãy qua wechat.
An Lương nhìn Hạ Như Ý, cậu không bóc trần thân phận của đối phương: “Mà này, vừa nãy người đó bị gì vậy?”
“Cậu ta là bạn cùng lớp của tôi, hôm nay cậu ta tỏ tình như một tên điên. Tôi đã nói với cậu ta rằng tôi đã có bạn trai, nhưng cậu ta vẫn làm theo ý mình. Thật sự rất khó chịu.” Hạ Như Ý giải thích.
An Lương trêu chọc: “Bạn trai của cô đâu?”
Hạ Như Ý ghẹo lại: “Không phải là cậu sao?”
Quả nhiên không hổ là Hạ Như Ý!
Lúc trước khi ở quán buffet Tứ Hải, An Lương muốn tán tỉnh cô ấy, nhưng lại bị cô ấy gài bẫy giả ma giả quỷ, bây giờ lại bị cô ấy tán tỉnh lại.
“An Lương, gửi đoạn phim qua rồi đó!” Trầm Thế Trung nhắc nhở.
An Lương nhận được đoạn phim, sẵn tiện xem qua, đoạn phim Trầm Thế Trung quay rất rõ ràng, hoàn toàn quay được sự kiêu ngạo của Hoàng Hi, mặc dù hiện trường khá ồn ào nhưng giọng nói của Hoàng Hi cũng được ghi lại rất rõ ràng.
“Người này thật sự rất kiêu ngạo!” Sau khi An Lương xem xong, không khỏi thở dài: “Nhân tiện, cô có biết gia cảnh người này ra sao không?”
Một tên kiêu ngạo như vậy, bình thường chắc cũng rất kiêu ngạo trong trường?
Hạ Như Ý lắc đầu: “Tôi không biết, tôi chỉ biết cậu ta cũng là người Thiên Phủ”
Hóa ra là người địa phương!
Vậy là đệ tử của giáo phái “Lương Thần Mỹ Cảnh.” sao?
Cậu ta có một trăm cách để giữ An Lương ở lại Thiên Phủ?
Còn An Lương thì không biết phải làm sao?
Không nên dây vào!
An Lương biểu thị không nên dây vào, vẫn nên gửi cho tuần tra giải quyết thôi!
An Lương đưa đoạn phim do Trầm Thế Trung quay được, gửi thẳng cho Lý Kiệt trên wechat, mặc dù Lý Kiệt chịu trách nhiệm chính trong việc điều tra kinh tế, nhưng cậu ta là một tuần tra lớn, chuyện nhỏ như vậy sao có thể không giải quyết được?