Chương 266: Ta là trong sạch !
Trương Chính Đạo hiếu kỳ nói.
- Ngươi xem, ngươi thừa nhận rồi, ngươi dùng “cũng” ! Tiểu tử ngươi không thành thật!
Vương Khả lập tức nói.
Mặt Trương Chính Đạo đen lại như đáy nồi:
-... !
- Chẳng qua, quy củ cao ốc Thần Vương thế nào, chẳng lẽ ngươi không thấy?
Vương Khả nhướng mày.
- Quy củ gì?
Trương Chính Đạo hiếu kỳ hỏi.
- Ngươi mù hay đui? Trong đại đường viết rành rành mười chữ lớn thế kia!
Vương Khả chỉ lên hàng chữ lớn cách đó không xa, nói.
- Cự tuyệt nội dung độc hại, phát huy năng lượng tích cực?
Trương Chính Đạo sững sốt.
- Không sai, công ty Thần Vương này của ta mới vừa thành lập, lại đã có người tới phá hoại quy củ, không được, nhất định phải bóp chết từ trong trứng nước, bằng không sau này ai cũng có thể đến cao ốc Thần Vương làm càn!
Vương Khả nghiêm mặt nói.
- Ngươi có ý gì?
Trương Chính Đạo nghi hoặc hỏi.
- Bắt bọn hắn lại, đồng thời đưa ra làm gương, để tất cả mọi người biết được, ở trong cao ốc Thần Vương này của ta, không được làm loại giao dịch sắc tình kia!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Ý ngươi là, gọi theo một đám người, cùng đi nhìn náo nhiệt trong phòng nữ lang áo hồng?
Trương Chính Đạo tròn mắt kinh ngạc nói.
- Làm sao? Không được?
Vương Khả trầm mặt xuống, hỏi lại nói.
Trương Chính Đạo:
-... !
- Được thì cũng được, chỉ là, nữ lang áo hồng kia không phải đèn cạn dầu, đến lúc đó nàng nổi giận, dỡ đi cao ốc Thần Vương này của ngươi thì phải làm sao?
Trương Chính Đạo lo lắng nói.
- Dỡ đi? Thế nên chúng ta phải tìm một người thực lực cường đại đi cùng!
Vương Khả nhíu mày nói.
- Thực lực cường đại? À, ngươi xem, vừa khéo có người thích hợp ngay lối vào đại sảnh, hay là, ngươi gọi hắn cùng theo?
Trương Chính Đạo chỉ tới một thân ảnh ở lối vào đại sảnh nói.
Vương Khả quay đầu nhìn lại, thấy là Trần Thiên Nguyên đang rảo bước đi đến.
- Sư tôn?
Vương Khả thốt lên ngạc nhiên.
- Vương Khả, ngươi cũng ở đây, ta còn đang lo lắng! Ngươi không việc gì là tốt rồi!
Trần Thiên Nguyên trầm giọng nói.
- Sư tôn lo lắng ta xảy ra chuyện? Chuyện gì mới được?
Vương Khả khó hiểu hỏi.
- Mạc điện chủ mượn Định Quang Kính của ta, nói muốn dùng để đối phó Đồng An An! Lúc cho mượn ta vốn cũng không suy nghĩ nhiều, nhưng mà, vừa nãy vi sư cảm ứng được Định Quang Kính bị khởi động, hơn nữa còn là ở ngay trong cao ốc Thần Vương này, thế nên mới lo lắng cho an nguy của ngươi, đến đây xem xem tình hình thế nào!
Trần Thiên Nguyên giải thích nói.
- Tạ sư tôn quan tâm!
Vương Khả cảm kích thi lễ.
Mặc dù trước đó Trần Thiên Nguyên cảm thấy rất mất mặt, mắng chửi Vương Khả là nghiệt đồ, nhưng thực tâm vẫn rất quan tâm tới tên đồ đệ này, vừa có nguy hiểm liền đến xem tình hình, Vương Khả tự nhiên cảm kích không thôi.
- Tông chủ, ngươi tới khéo quá, chúng ta chính đang cần người hỗ trợ!
Trương Chính Đạo ở bên lập tức nói.
- Trương Chính Đạo, im mồm!
Vương Khả trừng mắt ngắt lời.
Ngươi có ý gì? Còn muốn gọi sư tôn ta đến xem? Cảnh tượng dơ bẩn như vậy, chúng ta coi như xem trò vui là được rồi, gọi sư tôn đi theo, còn ra thể thống gì, hắn không đánh chết ta mới là lạ.
- Hả? Tìm ta hỗ trợ?
Trần Thiên Nguyên nghi hoặc nói.
- Không có gì!
Vương Khả lập tức lấp liếm.
- Có người gây chuyện ở cao ốc Thần Vương, ta và Vương Khả đều không giải quyết được, muốn tìm người hỗ trợ!
Trương Chính Đạo cắm lời.
- Có người gây chuyện ở cao ốc Thần Vương? Là ai?
Trần Thiên Nguyên sầm mặt xuống.
Mặc dù Trần Thiên Nguyên rất không thuận mắt đối với hành vi trước đây của Vương Khả, nhưng, đồ đệ mình mở tiệm, hắn không quan tâm sao được? Giờ có người đến gây sự, còn là đang trong lúc mình tọa trấn chỗ này, thế chẳng phải không nể mặt hắn?
- Sư tôn, không có gì đâu, đệ tử sẽ tự thân nghĩ cách đi giải quyết!
Vương Khả lập tức khuyên nhủ.
- Ngươi đánh thắng được họn họ không?
Trương Chính Đạo tỏ vẻ không đáng, nói.
- Trương Chính Đạo, đừng nói nữa, chuyện này ta sẽ tự thân giải quyết, sư tôn ta ngày ngày bận rộn bao nhiêu sự vụ trong tông cần phải xử lý, sao có thể phí công vì chút việc nhỏ này của ta?
Vương Khả lập tức trách mắng.
- Không sao, hôm nay vừa khéo vi sư cũng đang dịp thanh nhàn, dẫn đường đi, vi sư giúp ngươi nhìn xem, rốt cuộc là ai dám gây sự ở chỗ này!
Trần Thiên Nguyên lại trầm giọng nói.
Vương Khả:
-... !
Sư tôn đã khăng khăng cố chấp như thế, hắn còn biết làm sao?
- Tông chủ, khả năng có chút cảnh tượng ngươi không chịu được!
Trương Chính Đạo lo lắng nói.
- Ha ha, yêu ma quỷ quái gì ta đều gặp qua, còn có cảnh tượng nào mà không chịu được? Mau dẫn đường!
Trần Thiên Nguyên thúc giục.
- Được rồi, đi theo ta!
Trương Chính Đạo hưng phấn nói.
Vương Khả nhìn bộ dạng hưng phấn của Trương Chính Đạo, trong lòng lập tức hiểu ra, tên hỗn đản Trương Chính Đạo này cố ý.
Trương Chính Đạo khẩu vị nặng, rất muốn nhìn xem nhưng lại không dám, giờ Trần Thiên Nguyên đi đến, tự nhiên là muốn kéo Trần Thiên Nguyên đi nhìn náo nhiệt, vạn nhất xảy ra chuyện liền có thể trốn ở sau lưng Trần Thiên Nguyên. Sư tôn bị hắn lừa vào tròng?
- Sư tôn, hay là, hay là thôi đi. Thật đấy, cảnh tượng thực sự rất khó nhìn!
Vương Khả lập tức kéo lại Trần Thiên Nguyên.
- Dẫn đường!
Trần Thiên Nguyên quát khẽ.
Uy nghiêm sư tôn nặng lắm, Vương Khả cũng hết cách.
Trương Chính Đạo hưng phấn đi trước dẫn đường, rất nhanh, ba người đã tới trước cửa phòng Đồng An An.
- A, chịu không được!
- Nhanh dùng thêm chút sức!
- Tê quá!
- Các ngươi chưa ăn cơm à? Nhanh dùng ra toàn lực!
Tiếng động vọng ra từ bên trong vẫn cứ kịch liệt như thế.
Thần tình Trương Chính Đạo hưng phấn không thôi, Vương Khả lại có chút sửng sốt, nhớ đến miêu tả đậm mùi sắc dục của Trương Chính Đạo lúc trước, trong đầu lập tức mường tượng ra cảnh tượng ở bên trong.
- Sư tôn, hay là, hay là thôi đi!
Vương Khả lập tức cố níu giữ Trần Thiên Nguyên.
Oanh!
Trần Thiên Nguyên vung cước đá văng cửa phòng.
Trương Chính Đạo đi đầu nhảy vào, hưng phấn muốn nhìn xem hình ảnh kích thích bên trong. Nhưng đợi khi thấy rồi, nét mặt Trương Chính Đạo lại chợt cứng lại.
Bởi vì, mười một người bên trong ai nấy đều quần áo chỉnh tề, làm gì có cảnh như hắn vẫn nghĩ.