Chương 276: Hình như bọn họ đã tạo ra một đối thủ cạnh tranh cho thiếu chủ…
“Này huynh đệ, rốt cuộc thì Thần Nguyên trong lời ngươi nói là cái gì.” Lục Trần đi tới, tò mò hỏi.
Thanh niên xung quanh nhìn thấy Lục Trần cũng không có sợ bọn họ, nhếch miệng cười, nói: “Thần Nguyên mà ngươi cũng không biết, vậy ngươi xuống để làm gì, du lịch sao.”
“Cũng có thể lắm chứ.” Lục Trần nghiêm túc gật đầu.
Mấy nam tử: “...”
“Nói cho ngươi biết cũng không sao” Một thanh niên trong đó nói: “Thấy ngọn lửa màu đen này không, đây chính là Thần Nguyên.”
“Lúc trước Liễu thánh chủ thu phục Diệt Thế Hắc Diễm bị cắn trả, không thể không đến đầm U Minh dưới đáy Ma Long vực, bởi vì chỉ có nhiệt độ của đầm U Minh mới có thể áp chế Diệt Thế Hắc Diễm đang bạo động trong cơ thể.”
“Mỗi lần Liễu thánh chủ ép ra một giọt bản nguyên Thần Hỏa, nó sẽ trở thành một đóa linh hỏa, chính là ngọn lửa màu đen mà ngươi nhìn thấy.”
Nói xong, còn chỉ chỉ ngọn lửa màu đen cách đó không xa.
“Nghe nói, thu phục đủ nhiều bản nguyên Thần Hỏa, cuối cùng khi thu phục Diệt Thế Hắc Diễm sẽ dễ dàng hơn nhiều.”
Mấy người này đều là Nguyên Thần cảnh viên mãn, Lục Trần mới là Siêu Phàm cảnh, không có chút uy hiếp nào đối với bọn họ, cho nên nói rõ ràng hết ngọn nguồn cho Lục Trần.
Mặt ngoài Lục Trần bình tĩnh, nhưng trong lòng vô cùng giật mình, chắc chắn tin tức mấy người này để lộ thuộc loại bí mật cực kỳ bí ẩn, lúc ấy không có bao nhiêu người biết chuyện này.
Đầu tiên là nguyên nhân sống chết của Liễu Kình, ở bên ngoài sống chết của Liễu Kình chính là một bí ẩn, làm cho người ta đoán không ra, cho dù là Thiên Cơ các được xưng không gì không biết, cũng không biết Liễu Kình sống hay chết.
Nhưng đám người này lại chắc chắn Liễu Kình chưa chết, còn biết Liễu Kình vì thu phục Diệt Thế Hắc Diễm mà bị cắn trả.
Lục Trần đã hiểu vì sao dưới đáy Ma Long vực lại có linh hỏa, hơn nữa tất cả đều là ngọn lửa màu đen như vậy.
Hóa ra mỗi một đóa linh hỏa màu đen hắn nhìn thấy đều là một giọt bản nguyên Thần Hỏa của Diệt Thế Hắc Diễm rơi ra, diễn sinh ra linh hỏa.
“Thì ra là như vậy.” Lục Trần cảm thán một câu.
Nhưng mà, Nhị sư phụ nói cho hắn biết phía dưới có hạt giống của Diệt Thế Hắc Diễm, mà không nói là có Diệt Thế Hắc Diễm chân chính, xem ra hắn bị Nhị sư phụ lừa rồi.
Nghĩ tới đây, Lục Trần buồn bực.
Sao Nhị sư phụ lại lừa như vậy chứ.
“Đúng rồi, các ngươi có Khống Hỏa quyết hay không?” Lục Trần phục hồi tinh thần, thuận miệng hỏi.
“Sao vậy, chẳng lẽ ngươi cũng muốn thu phục bản nguyên Thần Hỏa.”
Lời nói của Lục Trần hấp dẫn mấy ánh mắt nhìn sang.
“Ai mà không muốn thứ tốt thế này.” Lục Trần thẳng thắn nói ra.
“Ha ha, ta khuyên ngươi đừng uổng phí tâm tư.”
“Mặc dù ngọn lửa màu đen là do một giọt bản nguyên Thần Hỏa của Diệt Thế Hắc Diễm tạo thành, nhưng trải qua thời gian dài phát triển, đã xem như là linh hỏa cực kỳ mạnh mẽ, ngay cả ngọn lửa màu đen trước mặt này, uy lực của nó đủ để thiêu chết tồn tại Vương cảnh, càng đừng nói đến việc thu nó vào trong cơ thể luyện hóa.”
“Hoàng cảnh bình thường cũng không làm được, ngươi cũng đừng phí tâm tư nữa.”
Mấy người lắc đầu, cảm giác Lục Trần rất thú vị, nhân vật nho nhỏ, lại có mộng tưởng to lớn, cho nên có lòng tốt nói ra.
“Hắn thì sao, hắn mới Siêu Phàm cảnh, không phải cũng bước vào à?” Lục Trần chỉ vào thanh niên trong biển lửa nói.
“Hắn là thiếu chủ của bọn ta, trời sinh vương giả, trên người chảy huyết thống vô địch, là con của thiên mệnh, đương nhiên có thể không sợ ngọn lửa màu đen.”
“Ngươi cảm thấy ngươi có thể so sánh với thiếu chủ bọn ta sao?”
“Không thể so sánh, không thể so sánh” Lục Trần lắc đầu, sau đó nói: “Các ngươi ai có Khống Hỏa quyết, cho ta, ta muốn thử xem.”
“Ta khuyên ngươi đừng thử, cho dù bọn ta bước vào biển lửa, sơ sẩy một cái cũng sẽ bị đốt thành than cốc, ngươi tiến vào trong biển lửa sẽ lập tức bị hòa tan, suy xét cho an toàn tính mạng của mình đi.” Một người khuyên giải nói.
“Cá muối đều có mộng tưởng, ta là con người, tất nhiên phải có mộng tưởng.” Lục Trần nói ra.
“Nếu muốn chết, cho ngươi.” Một thanh niên lạnh lùng nói, sau đó ném cho Lục Trần một quyển Khống Hỏa quyết.
Có người cảm thấy Lục Trần thú vị, có người lại không ưa dáng vẻ muốn tìm chết của Lục Trần, trực tiếp ném Khống Hỏa quyết cho Lục Trần.
“Cảm ơn.”
Lục Trần tiếp nhận Khống Hỏa quyết, nói một câu cảm ơn với đối phương, sau đó liền chạy sang một bên quan sát.
Lục Trần nhìn xem hồi lâu, phân tích Khống Hỏa quyết.
Thật ra Khống Hỏa quyết chỉ có thể xem như là khẩu quyết phụ trợ, dẫn dắt ngọn lửa tiến vào cơ thể mà thôi.
Nhưng muốn thu phục thần hỏa, chân chính còn phải dựa vào trình độ của bản thân, ví dụ như tố chất thân thể, thiên phú cực cao, sức chịu đựng cứng cỏi, lực ý chí mạnh mẽ...
Không biết qua mấy canh giờ, Lục Trần khép lại Khống Hỏa quyết, đứng lên.
Thoáng nhìn vào trong biển lửa, thanh niên kia vẫn đứng ở bên trong cắn nuốt ngọn lửa, ngọn lửa màu đen ngập tràn xung quanh, dường như không ít đi mấy.
Dù sao đây là linh hỏa, không có khả năng dễ dàng thu phục, ít nhất cần chừng nửa tháng, thậm chí có người cần đến mấy năm, giữ nguyên tư thế không nhúc nhích.
“Cảm ơn các ngươi.”
Lục Trần phất phất tay với mấy người, sau đó đạp mạnh trên mặt đất, giống như một viên đạn pháo, trực tiếp tiến vào biển lửa.
Lục Trần chạy vào trong biển lửa khiến cho mấy người sững sờ.
“Đầu óc người này có vấn đề à, đã nói với hắn là linh hỏa rất nguy hiểm, bây giờ còn chạy vào tìm chết.”
“Mặc kệ hắn, dù sao cũng không phải là người của chúng ta, muốn chết thì chết đi.”