Chương 267. Cháu gái (2)
Đạt được lượng lớn hồn lực, phương pháp đơn giản nhất, cũng là nhanh nhất, chính là như Thiên Huyễn Thượng Nhân, ở Chu huyện chế tạo họa cương thi, âm thầm thu gặt hồn lực hơn ngàn người dân.
Lấy giáo dục của Bạch Yêu Vương đối với tỷ muội Bạch Ngâm Tâm đến xem, hắn sợ không phải yêu vật như thế.
Nhưng như vậy, hắn liền không thu thập được nhiều hồn lực như vậy, trừ phi hy sinh mình, đổi lấy sinh cơ cho thê tử.
Trừ phi có biện pháp, có thể khiến hắn đã không cần làm chuyện thương thiên hại lí, lại có thể thu thập được đủ hồn lực. Trong đầu Lý Mộ linh quang chợt lóe, bỗng nhiên nói: “Ta có một biện pháp, có thể khiến Yêu Vương đạt được lượng lớn hồn lực.”
Bạch Yêu Vương lập tức nhìn hắn, hỏi: “Biện pháp gì?”
Lý Mộ mỉm cười nói: “Dưới trướng Sở Giang Vương có mười hai quỷ tướng, bọn hắn ở Bắc quận không chuyện ác nào không làm, giết bọn hắn lấy phách, đã có thể trừ hại cho dân, lại có thể đạt được hồn lực “
“Mười hai quỷ tướng?” Huyền Độ kinh ngạc nói: “Bần tăng sao nghe nói, dưới trướng Sở Giang Vương có mười tám quỷ tướng.”
Lý Mộ giải thích: “Bởi vì một ít nguyên nhân, bây giờ chỉ còn mười hai tên.”
Huyền Độ lắc đầu nói: “Hồn lực của mười hai quỷ tướng, chỉ sợ không đủ.”
“Nếu thêm một tên Sở Giang Vương thì sao?” Lý Mộ tiếp tục nói: “Sở Giang Vương là uy hiếp lớn nhất của Bắc quận, quận nha muốn diệt trừ hắn đã rất lâu rồi, nếu là Yêu Vương có ý trừ hắn, quận nha nhất định sẽ dốc sức ủng hộ, Sở Giang Vương thực lực mạnh nữa, chẳng lẽ có thể địch nổi Yêu Vương cùng quận nha liên thủ?”
Huyền Độ nghĩ nghĩ, nói: “Đây trái lại là một kế sách vẹn toàn đôi bên. Sở Giang Vương là mối hại lớn của Bắc quận, nếu là Yêu Vương và quận nha tính liên thủ tiêu diệt quỷ này, bần tăng cũng sẽ không ngồi xem.”
Bạch Yêu Vương trầm ngâm một lát, hướng Lý Mộ ôm ôm quyền, nói: “Quận nha nơi đó, còn cần kính nhờ Lý huynh đệ liên lạc.”
Lý Mộ gật đầu nói: “Đây là điều tất nhiên.”
Quận nha là so với Bạch Yêu Vương càng thêm hy vọng diệt Sở Giang Vương, có loại chuyện tốt này, Trầm quận úy chỉ sợ nằm mơ cũng sẽ cười tỉnh, lại nào sẽ không đồng ý.
Thực lực Sở Giang Vương mạnh nữa, cũng chỉ là cảnh giới thứ năm, Bạch Yêu Vương, Huyền Độ, Trần quận thừa, đều là cường giả cảnh giới thứ năm, đến lúc đó, quận thủ đại nhân khẳng định cũng sẽ ra tay, như vậy, bản thân Sở Giang Vương khó bảo toàn, nào còn để ý được chuyện Lý Mộ giết quỷ tướng của hắn.
Bạch Yêu Vương nhìn Lý Mộ, mặt lộ vẻ cảm kích, nói: “Lý huynh đệ giúp bổn vương nhiều như vậy, bổn vương thật sự không biết nên cảm tạ ngươi như thế nào.”
Lý Mộ phất phất tay, nói: “Yêu Vương có thể giúp quận nha, diệt trừ Sở Giang Vương, trả dân chúng Bắc quận một cái an bình, đã xem như cảm tạ ta rồi.”
Bạch Yêu Vương trầm mặc một lát, bỗng nhiên nói: “Ta có ý tưởng.”
Lý Mộ nói: “Yêu Vương mời nói.”
Bạch Yêu Vương nhìn nhìn Lý Mộ, lại nhìn nhìn Huyền Độ, nói: “Bạch mỗ muốn kết làm huynh đệ với hai vị, không biết các ngươi ý như thế nào?”
Lý Mộ nghe vậy cả kinh, không ngờ Bạch Yêu Vương lại sẽ đưa ra yêu cầu như vậy.
Hắn là Yêu Vương cảnh giới thứ năm, cường giả Bắc quận đều biết, có thể ngồi ngang hàng với quận thủ đại nhân, cùng mình một bộ khoái nho nhỏ cảnh giới thứ ba kết làm huynh đệ, coi như là hạ thân phận tôn quý.
Lý Mộ còn chưa phản ứng lại, Huyền Độ liền cười ha ha, nói: “Yêu Vương chí tình chí nghĩa, bần tăng bội phục, có thể cùng Yêu Vương xưng hô huynh đệ, coi như một điều thú vị lớn của cuộc đời!”
Bạch Yêu Vương cũng cười lớn một tiếng, cuối cùng nhìn về phía Lý Mộ, hỏi: “Không biết ý tứ Lý huynh đệ?”
Lý Mộ ôm quyền khom người, nói: “Lý Mộ ra mắt hai vị huynh trưởng!”
Bạch Yêu Vương tuy là yêu vật, lại có trái tim nhân nghĩa, lại chí tình chí nghĩa, Lý Mộ kính nể không thôi.
Huyền Độ mặc dù có thời điểm rất bạo lực, còn luôn muốn để Lý Mộ xuất gia, nhưng hắn cương trực ghét dua nịnh, từ bi thời điểm nên từ bi, bạo lực thời điểm nên bạo lực, Lý Mộ cực kỳ thưởng thức tính cách của hắn.
Càng quan trọng hơn, hai người đều là cường giả cảnh giới thứ năm.
Lý Mộ chân trước vừa mới chọc Sở Giang Vương, sau lưng lại cuốn vào triều đình tranh đấu, hắn một bộ khoái nho nhỏ, không có thực lực, lại không có bối cảnh, chỉ có thể ở trong kẽ hở cẩn thận cầu sinh.
Bây giờ đã khác.
Ít nhất ở Bắc quận, hắn đồng thời có được hai chỗ dựa tin cậy, hơn nữa lần sau nhìn thấy tỷ muội Bạch Ngâm Tâm, vô duyên vô cớ liền tăng một bối phận, các nàng còn dám làm càn ở trước mặt mình?
Trong hai người một yêu, Bạch Yêu Vương tuổi lớn nhất, Huyền Độ đứng sau, Lý Mộ nhỏ nhất, có thể yên tâm thoải mái hưởng thụ hai vị huynh trưởng che chở.
Bạch Yêu Vương bỗng nhiên nhìn về phía sau, nói: “Đừng trốn nữa, ra đi.”
Hai bóng người cúi đầu từ trong hang núi đi ra, chính là tỷ muội Bạch Ngâm Tâm.
Bạch Thính Tâm nhìn Lý Mộ cùng Huyền Độ, nghi hoặc nói: “Phụ thân, người vì sao dẫn hắn cùng hòa thượng này tới nơi này, nơi này rốt cuộc có cái gì?”
“Không được vô lễ.” Bạch Yêu Vương nhìn các nàng, nói: “Đây là Huyền Độ thúc thúc của con, đây là Lý Mộ thúc thúc của con, về sau nhìn thấy bọn họ, phải khách khí một chút.”
Đôi mắt đẹp của hai tỷ muội đột nhiên trợn to, Bạch Thính Tâm nhìn Lý Mộ, khó có thể tin nói: “Hắn, thúc thúc?”
Lý Mộ vỗ vỗ đầu của nàng, mỉm cười nói: “Cháu gái ngoan.”
Tỷ muội bạch xà thanh xà đối với bỗng nhiên nhiều ra thúc thúc, nhất là Lý Mộ tăng trưởng bối phận, tỏ vẻ khó có thể tiếp nhận.
Nhưng Bạch Yêu Vương ngày thường đối với các nàng rất nghiêm khắc, ở trước mặt phụ thân, các nàng nhất thời cũng không dám biểu hiện ra cái gì.
Ánh mắt Bạch Ngâm Tâm nhìn về phía quan tài băng trên đài đá, nghi hoặc nói: “Cha, cô ấy là ai, vì sao lại ở chỗ này?”
Bạch Yêu Vương ánh mắt nhu hòa nhìn nữ tử trong quan tài băng, nói: “Nàng là mẹ của con.”
“Mẹ?”
Trên mặt hai tỷ muội đồng thời lộ ra nét chấn động.
Bạch Yêu Vương nói: “Các con đã tìm được nơi này, cha liền không dối các con nữa...”
Lý Mộ cùng Huyền Độ chủ động rời khỏi băng động, để lại không gian cho một nhà bọn họ.
Huyền Độ đi ra cửa hang, bỗng nhiên nói: “Tam đệ pháp kinh đó huyền diệu, vi huynh cuộc đời hiếm thấy, tâm, niết, khổ, ngôn phật môn bốn tông, rất nhiều pháp kinh, không gì hơn được nó, đệ nếu có ý sáng lập môn phái, trên Tổ châu này, sẽ xuất hiện phật môn tông thứ năm.”
Huyền Độ đánh giá cao đối với 《 Tâm Kinh 》, vượt quá Lý Mộ đoán trước.
Trên Tổ châu đại địa, phật môn có tâm, niết, khổ, ngôn bốn tông.
Bốn tông này giáo nghĩa khác nhau, phương thức tu hành cũng có khác biệt rất lớn, nhưng chúng nó căn bản khác nhau, ở chỗ bốn tông thừa hành pháp kinh khác nhau, Tâm Tông lấy 《 Thiền Tâm Kinh 》 làm gốc, Niết Tông thừa hành 《 Niết Bàn Kinh 》, Khổ Tông cùng Ngôn Tông, phân biệt thừa hành 《 Giới Luật Kinh 》 cùng 《 Đại Nhật Kinh 》, bốn bộ kinh thư này, đều là đỉnh cấp pháp kinh, tổ sư bốn tông coi đây là cơ sở, sáng lập bốn loại phái phật môn.
Hết chương 267.