Chương 78: Phục kích
Chúc mừng ngày Phụ nữ Việt Nam – Boom quả 1/10
Nửa năm sau, trong một khu rừng rậm không một bóng người ở phía Nam của Nam Chiêm Bộ Châu.
Ba tuần thiên tướng mặc chiến giáp màu bạc, nắm binh khí trong tay, đang điều khiển chiếc chiến xa màu bạc được kéo bởi hai con thiên mã bay xuyên qua giữa núi rừng.
Ánh mắt bọn họ cảnh giác nhìn ngó kiếm tìm.
Tuần thiên tướng chịu sự quản lý của Tuần Thiên phủ trên Thiên Đình, chuyên môn tuần sát nhân gian.
Tuy rằng không thuộc về quân chính quy, nhưng nếu tính lực lượng của từng binh sĩ thì tuyệt đối là mạnh nhất trong toàn bộ quân đội Thiên Đình.
Bọn họ lấy ba người tạo thành một tổ. Trong một tổ phải có ít nhất một người đạt cảnh giới Luyện Thần. Bọn họ điều khiến chiến xa tuần tiễu tuần ở giữa núi rừng, một khi gặp tiểu yêu còn chưa hình thành thế lực thì giết chết ngay tại chỗ.
Nếu phát hiện bầy yêu đã chiếm cứ một phương thì báo cáo Thiên Đình, để Thiên Đình cử nhóm khác tới bao vây tiêu diệt.
Có thể nói rằng, bọn họ vừa là người chấp pháp, vừa là thám báo của Thiên Đình tại nhân gian.
Bọn họ có phúc lợi tốt nhất trong các quân đoàn thuộc Thiên Đình nhưng tỉ lệ chết trận cũng là lớn nhất.
Ba ngày trước, một tổ tuần thiên tướng đã mất tích trong phạm vi năm trăm dặm ở hướng Đông này dẫn tới cao tầng chú ý, vì thế phái sáu tổ đến đây để điều tra.
Thế nhưng bọn họ không phát hiện manh mối gì cả, cũng không tìm thấy hồn phách của tổ tuần thiên tướng kia.
Hiển nhiên, tổ trước không phải là gặp một thế lựa yêu quái mới quật khởi. Đây có thể là một nhóm yêu tinh không có địa điểm hoạt động cố định. Hơn nữa trong đó còn có ít nhất một con yêu tu có cảnh giới Luyện Thần.
Chính vì thế, bọn họ phải mở rộng phạm vi tìm kiếm, sáu tổ tuàn thiên tướng phân tán dò xét.
Đây là một tổ trong đó.
Tuần thiên tướng cầm đầu nhắm mắt lại, cảm nhận tỉ mỉ khí tức ở khắp bốn phương. Một lúc sau, gã mở mắt, giống như bỏ qua luôn việc này.
Dù sao tốc độ quá nhanh thì có cảm giác được cũng không thể phản ứng kịp. Nhưng nếu chậm lại thì sao?
Nhân lực không đủ, hạ tốc độ tìm kiếm xong một lần, những yêu vật lẩn trốn kia cũng không biết đã chạy tới chỗ nào rồi.
- Vùng này rừng cây rậm rạp, yêu vật dễ dàng ẩn nấp, hay là tăng độ cao lên đi.
- Sợ bị mai phục? Ba người chúng ta đều là cảnh giới Luyện Thần, bọn chúng nhìn thấy chúng ta trốn còn không kịp nữa là.
- Cẩn thận vẫn tốt hơn. Đừng quên cái tổ mất tích tuy chỉ có một người cảnh giới Luyện Thần, nhưng vẫn còn một Nạp Thần sắp đột phá Luyện Thần nữa.
“Chát!”
Tuần thiên tướng điều khiển chiến xa quất rơi, thiên mã lập tức bay cao lên.
Ngay khi bọn họ sắp bay qua đỉnh núi kế tiếp thì hai mũi tên được bắn về phía họ từ trong tán lá của một cây đại thụ gần đó. Một mũi tên đã bắn đứt một bên dây cương.
Một con thiên mã thoát khỏi dây cương bay mất, tức thì chiến xa liền mất cân bằng.
- Có mai phục! Cẩn thận!
Chiến xa rung mạnh. Tuần thiên tướng cầm đầu hô lớn rồi kéo dây cung bắn liên tục vài mũi tên về hướng tán cây vừa phát ra công kích.
Ngay khi cả ba người đang tập trung vào chỗ tán cây vừa nãy, thì một cái bóng cao lớn bỗng chạy tới từ tảng đá đằng kia.
Đó là một con tê giác thành tinh cao chừng một trượng, có lớp da rất dày bao phủ cả người cùng với một cái sừng dài ba thước trên mũi.
Ba tuần thiên tướng còn chưa kịp phản ứng, nó ném đi chiêc trảo sắt buộc dây thừng trong tay, móc trúng vào bánh xe của chiến xa.
Tiếp đó, nó giật mạnh, chiến xa chỉ còn một chiến mã kéo khựng lại, lơ lửng giữa không trung.
- Tê ngưu tinh!
Môt tuần thiên tướng hét lên.
Con tê giác thành tinh cảm thấy vẫn chưa đủ, bèn cuốn hai vòng dây thừng trong tay rồi giật mạnh đồng thời hét lớn. Trục bánh của chiếc chiến xa bị kéo xuống.
Ngay lập tức, chiến xa vỡ tan.
Ba tuần thiên tướng lập tức đập cánh muốn bay lên cao.
Nhưng bọn họ lập tức cảm thấy đôi cánh phía sau lưng mình cực kì suy yếu, không thể bay lên nổi.
- Không ổn! Là pháp trận cấm bay.
Ba người rơi từ trên xuống, ngã mạnh lên bãi cỏ ở dưới đất.
Bọn họ còn chưa kịp đứng dậy thì đã nhìn thấy một đám tiểu yêu ăn mặc quần áo rách nát, cầm vũ khí kì dị bao vây.
Hai tay của bọn chúng đang run rẩy. Nhiều con tiểu yêu còn không có một bộ quần áo đầy đủ mà chỉ dùng hai mảnh lá chuối che thân thể. Bọn chúng vẫn đang hoảng hốt nên không dám ép sát.
Ba người nhìn thấy cảnh này thì cùng thở phào nhẹ nhõm.
Một tuần thiên tướng lập tức phóng ra đạn tín hiệu. Nhưng viên đạn còn chưa kịp phát nổ ở trên không thì đã bị cản lại bởi chính thân thể của một con cú mèo thành tinh.
Ba người nhìn hết một vòng xung quanh, rồi lại ngẩng đầu lên nhìn con cú mèo thành tinh đang cầm cung ở trên trời. Nó cũng đang chăm chú quan sát cả ba. Tuần thiên tướng cầm đầu chậm rãi đứng dậy, vứt trường cung, gỡ trọng thuẫn sau lưng xuống, lại rút trường đao bên hông, hét lớn:
- Cẩn thận, bọn chúng hẳn có một con yêu tu Ngộ giả đạo đã đạt cảnh giới Luyện Thần.
Yêu tu Ngộ giả đạo cực kì kiếm gặp.
Hai tuần thiên tướng còn lại thì một người cầm thương bạc, một người hai tay cầm hai thanh kiếm đứng hai bên tuần thiên tướng cầm đầu.
- Làm sao bây giờ?
- Phá vây trước đã, đi theo ta!
Tuần thiên tướng cầm thuẫn ra lệnh.
Đúng lúc này, đám tiểu yêu bị đẩy dạt sang hai bên. Ba người nhìn thấy cảnh trước mắt thì cảm thấy cực kì hoảng sợ.
Một trâu đen thành tinh cao tới một trượng, mũi đeo một cái khuyên rất lớn, toàn thân đen bóng như ngọc, cầm đại đao đi tới.
Hai cánh tay để trần, ngực nó đeo hai sợi xích sắt nặng nề, thân dưới mặc một phần áp giáp tựa như là chắp vá từ giáp trụ của nhân loại, nhìn rất khó coi.
Nó hừ mạnh một tiếng rồi hung tợn quát lớn:
- Bọn nhãi con chúng mày muốn chết sao? Dám trái lệnh hả?
Cả đám tiểu yêu rùng mình một cái rồi run rẩy bước về phía ba tuần thiên tướng. Nói bọn chúng là binh lính cầm binh khí hẳn không đúng bằng nói là một đám nông dân cầm cuốc.
Trâu đen tinh nhìn chằm chằm ba tuần thiên tướng, trên mặt nở nụ cười.
- Bên này!
Tuần thiên tướng cầm đầu hét lớn.
Gã xoay người rồi ngay lập tức chém bay ba con tiểu yêu.
Hai tuần thiên tướng khác cũng vội vã chạy theo.
Đám tiểu yêu này quả thực yếu đến đáng thương, phần lớn đều là mới vừa hóa hình, cả cảnh giới Ngưng Thần còn chưa đạt.
Rất nhanh, ba tuần thiên tướng đã mở được đường thoát khỏi vòng vây của đám tiểu yêu.
Trâu đen tinh đứng phía sau lại không hề sốt sắng. Nó vẫn cứ đủng đỉnh cầm đao thúc giục đám tiểu yêu đuổi theo. Bản thân mình thì đi còn chậm hơn cả chúng nó.
Điều này làm cho tuần thiên tướng cầm đầu có chút nghi hoặc.
Con trâu đen thành tinh này không phải thủ lĩnh của đám tiểu yêu này sao? Tại sao nó lại muốn đám tiểu yêu này lên thí mạng?
Đúng lúc này, một cái bóng màu xám xuất hiện ở ngay phía trước mặt ba tuần thiên tướng.
Cái bóng ra đòn trực diện vô cùng nhanh khiến tuần thiên tướng cầm đầu bị thương hơn mười chỗ.
Cố nhịn đau nhức, gã đập mạnh trọng thuẫn trong tay, đẩy đối phương ra xa.
Bây giờ cả ba người mới nhìn thấy rõ cái bóng là gì.
Đó là một con sói thành tinh, cao tầm năm thước, tứ chi thon dài, mặc một bộ đồ quân đội cũ nát, đang xoay xoay hai thanh loan đao trong tay.
Nó chậm rãi đứng thẳng người lên, ngăn trước mặt ba người. Đôi mắt đỏ nhìn chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống bọn họ, miệng phát tiếng gầm nhẹ.
Ba tuần thiên tướng vội vàng đứng tựa lưng vào nhau.
Trước mặt có sói dữ, sau lưng có trâu tinh, hai con này thoạt nhìn cũng không phải dễ xử lý. Còn đám tiểu yêu có thể không cần quan tâm.
Còn may nơi này cũng không phải khe núi chật hẹp, trước sau tuy không thể đi, nhưng vẫn còn trái phải.
Ngoại trừ con cú mèo tinh bay trên trời thì dường như đám yêu quái nơi đây cũng không có con nào nắm giữ khả năng bay lượn. Bọn họ chỉ cần thoát khỏi phạm vi của pháp trận cấm bay là có thể chạy thoát. Có lẽ trận pháp này cũng không thể bao trùm khoảng cách quá lớn.
Đang lúc tuần thiên tướng cầm đầu nhịn đau suy tính cách chạy thoát thì con tê giác thành tinh tinh đã lao đến, tay cầm cự phủ. Nó nhảy từ trên cao xuống, đạp nát vài gốc cây rồi chặn phía bên trái bọn họ.
- Con này… thoạt nhìn càng khó đối phó.
Ánh mắt ba người cùng tập trung vào hướng hy vọng cuối cùng – bên phải.
Không đợi bọn hắn cất bước tiến lên, một cái tay đầy lông đã đẩy ra đám lá sang hai bên. Một con khỉ lông vàng thẫm xuất hiện.