Dị Thế Đạo Môn

Chương 355: “Khánh Quân Thật m Hiểm”

Chương 355: “Khánh Quân Thật m Hiểm”
Bạch Hiểu Thuần đắc ý cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây chính là điều thần kỳ của thuật luyện đan, các ngươi nghi ngờ ta, ta cũng không trách các ngươi, bởi vì các ngươi không hiểu được thế giới của thiên tài. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo, Ninh Khuyết nhìn Bạch Hiểu Thuần cái đuôi sắp vểnh lên trời, đầu đầy vạch đen, trong lòng hiện lên một ý nghĩ, chẳng lẽ hắn thật sự nghiên cứu chế tạo thành công đan dược này? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng sốt ruột hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thanh Thuần đạo trưởng, đã nghiên cứu chế tạo thành công đan dược, sau đó nên làm thế nào? Làm sao giải độc cho các binh sĩ? ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn vẫn chưa quên, bên ngoài còn có mấy vạn binh sĩ đang phải chịu đựng đau đớn thống khổ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tìm vài con ngựa cho bọn họ, để bọn họ cưỡi ngựa tản bộ một vòng trong quân doanh là được rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng nghi ngờ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ vậy thôi? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần chắc chắn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! Đan dược mà ta nghiên cứu chế tạo ra, là đan dược truyền nhiễm siêu cấp lợi hại xưa nay chưa từng có. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng lập tức truyền lệnh: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại lực, ngươi dẫn bọn họ ra ngoài, dẫn theo bọn họ cưỡi ngựa đi trong quân doanh, nhất định phải đi vòng quanh tất cả mọi ngõ ngách rong quân doanh. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Ngưu Đại Lực đáp lời, sau đó lập tức mang mười binh sĩ kia đi ra ngoài, dựa theo lời nói của Bạch Hiểu Thuần bắt đầu cưỡi ngựa lao nhanh. ͏ ͏ ͏ ͏
Không lâu sau, tiếng rên rỉ đau đớn vang vọng trong quân doanh chậm rãi dừng lại, rất nhiều binh sĩ cởi trần ra khỏi lều vải, đứng trong doanh địa rét lạnh gào thét, phát tiết tinh lực dư thừa trong cơ thể. ͏ ͏ ͏ ͏
Ba người Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần, Ninh Khuyết đứng trên gò đất, nhìn doanh địa đang khôi phục bình thường phía dưới. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần dương dương đắc ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta lợi hại không? ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết khẽ gật đầu, tán đồng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lợi hại! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo cũng không thể không thừa nhận, lần này đan dược do Thanh Thuần luyện ra đúng là vô cùng lợi hại, trong lúc không ai để ý luyện đan thuật của hắn đã đạt tới trình độ này sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Khi Bạch Hiểu Thuần đang mong đợi nhìn Ninh Khuyết, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hai người có muốn biết ta đã luyện đan như thế nào không? ͏ ͏ ͏ ͏
Sắc mặt hắn kích động, chỉ thiếu điều nói thẳng: Hỏi ta đi, hỏi ta đi, hỏi ta ta sẽ nói cho ngươi biết ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết cười thầm trong lòng, thỏa mãn ý muốn khoe khoang của Bạch Hiểu Thuần, hắn cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xin sư đệ chỉ giáo! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần hưng phấn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trải qua lần ôn dịch lần trước ta đã tìm được phương hướng, trong khoảng thời gian này ta nghiên cứu phát hiện ra được, dược tính cũng có thể lan truyền qua không khí... ͏ ͏ ͏ ͏
- Không xong, đạo trưởng không xong rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần chạy như bay từ đằng xa lao đến, đứng trước mặt ba người Thạch Hạo, sốt ruột kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng, đã xảy ra chuyện rồi, lại có binh sĩ trúng độc. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần sững sờ, giận dữ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dám hạ độc ngay dưới mắt bần đạo, đúng là không coi ta ra gì! ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn an ủi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đừng nóng vội, bần đạo lại đi luyện đan giải độc, chỉ cần có bần đạo ở đây, chút độc ấy không đáng nhắc đến. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết mang vẻ mặt ngưng trọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
Lại trúng độc, đi, chúng ta cùng đi xem thử. ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy người sư huynh đệ nhanh chóng bay về phía soái trướng, trên đường bọn họ nhìn thấy vô số binh sĩ đang ào ào ngã xuống, tay ôm đầu phát ra tiếng rên rỉ thống khổ. ͏ ͏ ͏ ͏
Ba người vừa đặt chân xuống đất, Bạch Vân đã bước ra từ trong soái trướng, sốt ruột nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần này ngay cả vương gia cũng trúng độc. ͏ ͏ ͏ ͏
Đoàn người vội vàng đi vào trong soái trướng, trông thấy Lý Vân Hồng đang nằm trên giường phát ra tiếng rên rỉ đau đớn, dược sư trong quân đang ở bên cạnh bận rộn chẩn bệnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần quát to một tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tránh hết ra, để đó cho ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Dược sư trong quân vội vàng tránh sang hai bên, lộ ra một con đường đến thẳng giường bệnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần đi đến bên giường, đưa tay nắm chặt cánh tay Lý Vân Hồng, đưa vào một tia linh lực. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân đi đến bên cạnh Thạch Hạo, nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hai vị sư huynh, ta cũng vừa kiểm tra cho Vương gia một phen. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết lập tức hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Kiểm tra ra được gì không? ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Bạch Vân lóe lên một cái, nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần này độc tính phát tác có chút kỳ quái, trước khi trúng độc đều không đau bụng, nói cách khác trước đó người này không trúng độc, trong cơ thể mới có thể có độc này, hơn nữa... Hơn nữa ta cảm thấy độc này có chút quen thuộc. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần sững sờ, vô thức nhìn về phía Bạch Hiểu Thuần. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này Bạch Hiểu Thuần đang đắc ý ngồi bên giường, sau khi linh lực du tẩu một vòng trong cơ thể Lý Vân Hồng, sắc mặt đắc ý chậm rãi biến mất, cả người đều choáng váng, a... Đây không phải là đan dược của bần đạo sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Đột nhiên hắn nhớ tới, trước đó hình như chỉ lo giải độc, còn chưa nghiên cứu sau khi giải độc đan này tiến vào cơ thể người bình thường sẽ sinh ra biến hóa như thế nào, bây giờ Bạch Hiểu Thuần biết rồi, sẽ khiến người ta đau đầu! ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất