Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung

Chương 60 Trêu chọc ngược lại Nữ Đế  2

Chung Lệ Song vừa trừng mắt, đang định bắt Chung Linh trở về thì lại bị Chung Dương Minh ngăn cản.

“Chàng vẫn còn ngăn cản ta làm cái gì?” Chung Lệ Song nhìn trượng phu, tức giận nói: “Nha đầu chết tiệt kia, ngộ nhỡ có xảy ra chuyện gì...”

“Từ nhỏ tính tình của Linh Nhi cũng có chút vấn đề, cô độc tự ngạo, không coi người bên ngoài ra gì, hôm nay đi theo chân Thân Vương, nàng đã có được nhiều lắm.” Chung Dương Minh giải thích với thê tử: “Nàng cũng biết đấy, đã nhiều ngày rồi trong nhà có khách đến thăm, nàng thế mà lại sẽ chủ động vấn an, chào hỏi.”

“Bạn cùng lứa tuổi thì sao?” Vẻ mặt Chung Lệ Song đầy kinh ngạc, nhìn trượng phu đặt câu hỏi.

“Cũng sẽ chào hỏi, tuy vẫn duy trì khoảng cách nhất định nhưng ít ra là sẽ không nhìn người ta bằng cằm của con bé nữa.” Chung Dương Minh nghiêm túc trả lời.

“Thiệt hay giả thế, ngươi không có gạt ta đấy chứ?”

“Không có, chắc chắn mười trên mười!”

Nghe vậy, Chung Lệ Song thực sự giật mình nhảy dựng.

Con gái nhà mình cái gì cũng tốt, dáng vể bất phàm, thiên phú bất phàm, vấn đề duy nhất chính là tính tình quá tự ngạo.

Bởi vì sự ảnh hưởng của mình và bệ hạ, dẫn đến nàng căn bản là coi thường người bình thường.

Trước đây khi trong nhà có khách đến thăm, ngươi muốn chào hỏi á?

Chung Linh có thể không dùng lỗ mũi nhìn người ta, mà là dùng cằm để nhìn người cũng đã là đốt nén nhang cao rồi.

Chung Lệ Song càng nghĩ càng thấy kỳ quái: “Tại sao nha đầu chết tiệt kia đi theo Thân Vương này thì lại đổi tính thế?”

“Những ngày qua ta xem như là đã nhìn ra, con gái của chúng ta rất sợ Thân Vương.” Vẻ mặt Chung Dương Minh đầy cổ quái: “Chỉ cần Linh Nhi không lễ phép, Thân Vương sẽ quát lớn, thuận tiện gõ đầu của con bé.”

“Dần dà, Linh Nhi sẽ dần dần có sự thay đổi.”

Chung Lệ Song trừng mắt càng lớn hơn, miệng mở rộng không thể tin tưởng nổi.

Con gái nhà mình, vốn hẳn nên là coi thường loại người như Thân Vương nhất mới đúng, lúc này thế mà lại sợ muốn chết á?

Bấy giờ Chung Dương Minh cũng cau mày: “Không nói con gái chúng ta nữa, hình như Lưu Diễm cũng có chút sợ Thân Vương.”

“Loại sợ ấy càng giống như là một loại tôn sùng.”

Chung Lệ Song nhìn phu quân, trầm mặc chốc lát mới nói: “Nếu nói như chàng thì có khả năng Thân Vương che giấu điều gì đó à?”

“Có lẽ trên người của hắn có chuyện gì đó mà Linh Nhi và Lưu Diễm biết, nhưng chúng ta lại không biết.” Chung Dương Minh âm thầm suy đoán: “Ít nhất thì vụ rượu Nữ Đế Thanh Viêm và Nam Cương đã chứng minh điều này.”

Chung Lệ Song chợt bừng tỉnh: “Thì ra là thế, chàng khiến Thân Vương đi triều đình lộ diện, lòng tin cũng là đến từ điều này à?”

“Đúng thế, ta tin tưởng khi Thân Vương ở trên triều đình sẽ cho Thừa Tướng đại nhân của chúng ta một ít niềm vui bất ngờ.” Chung Dương Minh nở nụ cười, nhìn về phía thê tử của mình.

Chung Lệ Song lại cau mày thêm lần nữa: “Ngộ nhỡ Tiêu Thiên này cất giấu mục đích gì đó, có ý đồ riêng thì làm sao bây giờ?”

Chung Dương Minh trấn an thê tử: “Yên tâm đi, hắn là đến vì bùa triệu hoán, tất nhiên là đến từ giới vực cằn cỗi yếu ớt, thực lực thấp kém.”

“Huống hồ trên người hắn còn có vòng nô lệ, không thể gây thương tổn đến bệ hạ được.”

Bọn họ là người nhìn Tử Nhược Yên lớn lên, đương nhiên không hy vọng nàng sẽ gặp chuyện không may.

Hắt xì!

Tiêu Thiên hắt hơi một cái, đưa tay tháo vòng nô lệ trên cánh tay xuống, đổi sang một vị trí khác thoải mái hơn một chút đeo lên lần nữa trong ánh mắt hoảng sợ của Chung Linh và Lưu Diễm.

Trong chớp nhoáng này, toàn bộ trong đầu hai người đều tràn đầy khiếp sợ

Thế giới này, được tổ hợp thành từ các giới vực.

Giới vực có mạnh có yếu, giới vực yếu thì phụ thuộc vào giới vực mạnh.

Bùa triệu hoán, có rất nhiều đều là truyền thừa của thế lực mạnh mẽ trong thời đại quá khứ.

Trong thời đại quá khứ kia thế lực mạnh mẽ chinh phục giới vực nhỏ yếu, ký kết điều ước, có thể chinh triệu người của giới vực ấy bất cứ lúc nào.

Vòng nô lệ, đối với người triệu hoán thì nó chính là ước thúc.

Đây là pháp tắc, cũng là quy củ.

Không ai có thể phá được!

Chính là một thường thức như vậy, Tiêu Thiên tự tay đánh vỡ nó ở trước mặt Chung Linh và Lưu Diễm.

“Thân Vương đại nhân, ngài đây là...” Cuối cùng, Chung Linh thật sự là không nhịn được, nhỏ giọng hỏi.

“A?” Tiêu Thiên thấy đối phương chỉ vào vòng nô lệ, giải thích: “Có đôi khi cái thứ này sẽ bị nghiêng lệch, khiến cho ta thấy rất khó chịu, nên mới đổi chỗ của nó.”

Đầu óc Chung Linh trống rỗng, nhìn Tiêu Thiên đầy chấn động.

Cái nàng hỏi không phải tại sao phải đổi chỗ của vòng nô lệ!

Vì sao Thân Vương đại nhân luôn luôn nói năng hời hợt đối với cử động kinh thế hãi tục của mình như thế chứ.

Lưu Diễm ở bên cạnh nuốt nước miếng một cái: “Thân Vương đại nhân, việc thiếu tướng quân muốn hỏi là vì sao ngài có thể gỡ vòng nô lệ xuống, lại còn đổi chỗ của nó nữa.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất