Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 89: Đường Tử Trần VS Trần Ngả Dương (Thượng)

Vương Siêu cùng Chu Giai đã gần hai năm không gặp mặt.

Chẳng qua Vương Siêu vẫn còn nhớ rõ, là ngày đó bên ngoài đại viên ở Bác Kinh, Chu Giai chuẩn bị giới thiệu cho hắn quen một đám công chúa thái tử thuộc giới thượng lưu về mặt chính trị lẫn quân sự.

Nhưng hắn bởi vì sự lôi cuốn của ông cụ Lý, đối với những người này cũng không có cảm tình, bởi vậy cự tuyệt.

Cho đến một năm sau, Vương Siêu trường chinh tôi luyện tâm trí trở về, muốn tìm cơ hội giải thích một chút, dù sao sự tình kia cũng là Chu Giai có ý tốt, là bản thân Vương Siêu không nhận mà thôi.

Huống hồ về mặt làm ăn của công ty, Diêu Tiểu Tuyết lợi dụng quan hệ với Chu Giai, đã thu được không ít ưu đãi, dù tình dù lý, Vương Siêu cũng nên vì ngày đó bất chợt rời đi mà cho người ta một lời giải thích.

Chỉ tiếc khi Vương Siêu trở lại tỉnh S, Chu Giai đã đi mất, ngay cả số di động cũng thay đổi. Vương Siêu lại gặp phiền toái bám vào thân liên tục, không có thời gian tra tìm, hai người cho tới bây giờ cũng không liên hệ.

Không thể tưởng được ngày hôm nay sau hai năm, tại ngôi biệt thự bên bờ biển của Liêu Tuấn Hoa lại chạm mặt.

Chu Giai giống như rất quen thuộc với Liêu Tuấn Hoa, tại ngôi biệt thự này tùy ý hô gọi đi lại, so với trong nhà mình còn muốn tùy ý hơn. Gọi cửa cũng không lớn, chỉ một chút liền đẩy cửa tiến vào.

Khí chất của Chu Giai, so với hai năm trước lại thành thục hơn rất nhiều. Trang phục đơn giản, màu trắng hòa nhã, đơn giản sang sủa.

Tuy không phải là trang phục bó sát người, những vẫn hiện lên những đường cong lả lướt, mái tóc đen nhánh bộc ở sau đầu, biểu hiện ra đầy sức sống cùng sự từng trải.

Trong ánh mắt của ànng ta, thần thái sáng láng, ý khí dang cao, rất có sức sống.

Hơn nữa trên cánh mũi trắng nõn là một cái kính râm tinh xảo, càng tăng thêm cho nàng rất nhiều hương vị thần bí.

Chu Giai chạy ào vào, Liêu Tuấn Hoa nhún nhún vai, xua xua tay đối với Vương Siêu, khóe miệng lộ ra một nụ cười ra vẻ không thể né tránh được.

"Ừm, Liêu ca, huynh có nhiều bằng hữu như vậy ở trong này sao?"

Chu Giai vừa tiến đến, ánh mắt giấu ở sau kính râm quét một vòng, chỉ hơi chút dừng lại trên gương mặt Vương Siêu một chút, mày khẽ nhíu lại, qua vài giây mới dãn ra.

Nhìn khách dò xét lâu thực không phải là hành vi lễ phép, nàng xuất thân từ đại gia tộc, day dỗ phi thường tốt, tuy cảm giác được mặt Vương Siêu có điểm quen, trong lòng nghi hoặc, nhưng cũng ức chế được hành vi dò xét lâu.

Vương Siêu hai năm nay tinh tu quyền thuật, đột nhiên tăng mạnh, vô luận về khí chất hay là hình thể, đều thoát thai hoán cốt biến hóa, càng huống chi Liêu Tuấn Hoa làm sao lại quen biết với Vương Siêu được.

Mấy nguyên nhân này làm cho Chu Giai không nhận ra được Vương Siêu.

"Đây là bằng hữu trong giới võ thuật của huynh. Đúng rồi, Giai Giai, muội muốn làm ký sự sao? Ta nói với muội, tốt nhất là buông tha ý niệm này trong đầu đi, thế lực của người Hoa ở nước ngoài rất phức tạp, cũng không phải đơn giản nưh muội nghĩ đâu. Muội muốn xâm nhập điều tra, chẳng khác nào muốn phỏng vấn một trùm buôn thuốc phiện tại khu vực Tam giác vàng".

Liêu Tuấn Hoa giống như bị Chu Giai bám lấy không phải lần đầu tiên, vừa mở miệng ngữ khí đã khuyên bảo cùng giáo huấn.

"Chẳng lẻ so với Iraq còn nguy hiểm hơn sao?" Chu Giai hạ kính râm, trước tiên là mỉm cười gật đầu chào hỏi với mấy người Vương Siêu, Đái Quân, Lâm Nhã Nam, sau đó trên mặt tạo ra biểu tình khổ sở đánh thương: "Liêu ca. Đây chính là bộ phim tư liệu lớn đầu tiên từ khi muội tiến vào kênh quốc tế. Đề tài này, muội đã chuẩn bị hơn một năm. Có thể tạo nên chấn động hay không, đều dựa vào nó. Huynh nghĩ lại đi, người Hoa lưu lạc tại hải ngoại cả ngàn cả vạn. Phương thức bọn họ sinh sống, còn có truyền thống, võ thuật từ xưa, vân vân, Tất cả đều liên hệ với nhau, chỉ cần quay được nó thể hiện ra, đây là thành công lớn trong sự nghiệp của muội. Chẳng lẻ huynh không hy vọng muội thành công trong sự nghiệp sao?"

"Không phải không nghĩ, muội phải đi từng bước, chậm rãi mà tiến, chứ không thể một miếng muốn ăn ngay được. Dù sao huynh cũng không tán thành muội làm kế hoạch quay phim nguy hiểm như vậy. Huynh cũng sẽ nói với cha mẹ muội, ngăn cản hành vi của muội" Liêu Tuấn Hoa vẻ mặt lạnh lùng, đối mặt với vẻ đáng thương của mỹ nữ, vẫn như trước không chuyển sắc.

"Hừ!" Chu Giai tựa hồ đã nổi giận, hừ nhẹ một tiếng, sau đó thay đổi vẻ mặt, hiển lộ ra một nụ cười nhè nhẹ thần bí, ý tứ Liêu Tuấn Hoa cũng sẽ không thoát được đâu.

Liêu Tuấn Hoa vừa thấy biểu tình này của Chu Giai, đầu cũng muốn phình to lên.

Hắn rất là quen thuộc biểu tình này của Chu Giai, đó chính là ý sẽ trói chặt ngươi.

Hai nhà bọn họ kết giao rất sâu, trưởng bối thuộc loại vào những năm năm mươi sáu mươi, cùng ăn chung một nồi. Liêu Tuấn Hoa so với Chu Giai lớn hơn bốn năm tuổi. Từ lúc nhỏ, Chu Giai đã là tiểu nha đầu đi theo đuôi hắn.

"Mấy người này đều là bằng hữu trong giới võ thuật của Liêu ca sao? Liêu ca, người khác không biết huynh là cao thủ, nhưng không thể gạt được muội đâu. Đúng rồi, muội khi ở tại tỉnh S, cũng quen được một cao thủ tuổi còn trẻ, ngay cả Lý lão gia tử gặp cũng khen không ngớt miệng" Chu Giai chuẩn bị chuyển mềm để lay chuyển Liêu Tuấn Hoa, liền đem đề tài thay đổi một chút.

Vương Siêu trong lòng chợt động, "Không phải chính là ta chứ?"

"Ồ, cao thủ trẻ tuổi tại tỉnh S? Ngay cả Lý lão gia tử cũng khen không ngớt miệng? Công phu của Lý lão gia tử huynh cũng biết, Võ Đang tục gia đệ tử, lại kế thừa võ công Bát quái môn, khi còn trẻ công phu xuất thần nhập hóa, chính là cùng với sư phụ cũng không phân cao thấp. Có thể tìm được người làm cho ông ấy tán thưởng, khẳng định phải là đại cao thủ".

Quả nhiên, một câu này khiến cho Liêu Tuấn Hoa hứng thú.

"Ta cũng nghe sư phụ nói qua, tại Bắc Kinh có một vị cao thủ họ Lý, trước giải phóng sư phụ cùng với ông ấy đều còn trẻ, có thử sức với nhau, kết quả không phân biệt được thắng bại".

Đái Quân gật gật đầu.

"Vương sư phụ. Ngài là quyền thuật đại sư tại tỉnh S, nếu có có người tuổi trẻ xuất sắc như vậy, chắc cũng sẽ không lạ" Liêu Tuấn Hoa đột nhiên nhớ tới, Vương Siêu cũng tới từ tỉnh S.

Một nói không thể có hai hổ, dựa theo đạo lý, Liêu Tuấn Hoa cũng nên hỏi Vương Siêu.

"Cái này… chỉ sợ sự tình có chút hiểu lầm…" Vương Siêu hơi nghiêng người, nhìn Chu Giai cười cười: "Chu Giai, hai năm không gặp. Không ngờ cô lại chuyển công tác đến đây".

"Ngươi, ngươi, ngươi… là Vương Siêu?" Chu Giai chấn động, thiếu chút nữa đã thả rơi cái kính râm trong tay xuống đất.

Trợn to hai mẳt, nhìn chằm chằm vào Vương Siêu ước chừng mười mấy giây, lúc này mới xác nhận ra, người trước mắt này đích thật là Vương Siêu.

Không có biện pháp, Vương Siêu khí chất biến hóa thật sự là quá lớn.

Vốn lấy nhân vật quyền cao chức trọng như Liêu Tuấn Hoa, bản thân lại là quyền thuật đại sư, tu vi võ học cùng quan uy tập hợp cùng một chỗ, nhất cử nhất động, đều có khí thế hiếp người, căn bản không phải người thường có thể so sánh được.

Đồng thời Đái Quân khí chất tu dưỡng cũng không giống bình thường.

Lâm Nhã Nam càng không cần phải nói. Bản thân là đại úy hải quân thần bí, lại là cao thủ tu luyện Bát cực quyền.

Ba người này đều thuộc loại nhân vật cấp cao, nếu đổi lại là một người thường ngồi ở giữa họ, người nào cũng có thể nhìn ra cảm giác "Kê lập hạc quần (gà giữa bầy hạc)".

Nhưng Vương Siêu ngồi ở giữa bọn họ, chẳng những không có cảm giác thua thiệt, mà Chu Giai còn có cảm giác, thậm chí hắn mới là chủ chốt trung tâm của bốn người, đứng đầu trong bọn họ.

Cái này cũng không có gì lạ, Vương Siêu vừa mới so tài, hắn lấy một đánh hai, đều đại chiếm thượng phong. Liêu Tuấn Hoa cùng Đái Quân trước mặt hắn, không có lý do gì có thể cao hơn được, Lâm Nhã Nam lại là trợ thủ của hắn.

Trong ấn tượng của Chu Giai, Vương Siêu tuy thực không bình thường, nhưng còn xa mới có được khí thế cùng địa vị như vậy.

Vương Siêu hai năm trước, thật giống như một gã nhà giàu mới lên, chỉ học theo lối phong nhã của giới thượng lưu, mà hiện tại hắn lại như là một hào môn thế gia đứng vững ngàn năm không thể lay chuyển.

Sự khác nhau trong đó quá lớn, Chu Giai không kinh ngạc mới là lạ.

"Hừ! Đúng là ngươi!" Đến khi xác định người này thật sự là Vương Siêu, Chu Giai trên mặt đột nhiên phủ lên một bàn băng sương giá lạnh.

"Thực xin lỗi, chư vị, ta có thể cùng vị Vương sư phụ này ra ngoài nói chuyện một chút được không? Đã quấy rầy mọi người".

"Không sao, không sao. Bằng hữu cũ gặp mặt mà thôi" Đái Quân cùng Liêu Tuấn Hoa nhìn nhau. Chỉ có Lâm Nhã Nam vẫn nhàn nhã uống trà, không nói một lời, giống như sự tình gì cũng không của gây ra sự hứng thú với nàng, lại giống như sự tình gì cũng nằm trong lòng bàn tay của nàng.

Bộ dáng của Lâm Nhã Nam, làm cho Liêu Tuấn Hoa cùng Đái Quân đều cảm thấy thần bí khó lường.

Ngoài hành lang.

Chu Giai sau khi nhìn thấy Vương Siêu, tựa hồ tâm tư rất nặng nề, dựa vào hành lang chạm trổ hoa, nhìn về phía biển khơi xa xa, không biết từ đâu lấy ra một điếu thuốc, châm lửa, dùng ngón tay thon nhỏ trắng trẻo đưa lên rít một hơi.

Đợi khi Vương Siêu đi đến, Chu Giai đột nhiên xoay người thổi một luồng khói thuốc vào mặt hắn.

Hỗn hợp mùi khói thuốc cay mũi cùng mùi hương của Chu Giai xông vào mũi, Vương Siêu khẽ khép mắt lại một chút, cũng không có tức giận, chỉ cười một chút, "Cô sao lại học hút thuốc, hút thuốc đối với thân thể không có lợi".

"Hừ, đừng nói chuyện đó với ta, ngươi ngày đó có ý gì? Nói đi là đi, cả năm cũng không có một tin nhắn? Uổng ta xem ngươi là bằng hữu, có người đối đãi với bằng hữu như vậy sao?"

Ngày đó Vương Siêu trước mặt bằng hữu của nàng, nói đi là đi, đích xác chuyện này làm cho Chu Giai mất mặt, cả năm sau, Vương Siêu trường chinh đoạn tuyệt tất cả liên hệ với bên ngoài, điều này làm cho Chu Giai thiếu chút nữa tức đến phát điên.

"Khụ… khụ khụ khụ khụ!!!!!!!"

Chu Giai tức giận lại rít một hơi thúôc lá, đột nhiên giống như bị sặc, ho khan lên, mặt chợt đỏ bừng, ngay cả nước mắt cũng chảy ra.

Vương Siêu lập tức biết, đây là một người không thường xuyên hút thuốc lại hít vào quá mạnh, khói thuốc chạy vào phổi, làm cho ho khan lịch liệt, nếu ho nặng quá, rất dễ làm cho phổi xuất huyết.

Một bước tiến lên, chợt đưa tay vỗ nhẹ lên lưng Chu Giai, một cổ ám kình như hòa đột nhiên qua da tiến vào.

Hự! Một hơi thở cùng khói mù hỗn loạn được tống ra, Chu Giai mới ngưng ho khan, đem điếu thuốc trong tay hung hăng quẳng xuống đất, sau đó lại dùng chân đạp lên hai cái.

"Không cần ngươi quản, ngươi còn chưa trả lời vấn đề của ta!"

Chu Giai trải qua một đợt ho khan mãnh liệt, tựa hồ đem sự tức giận đều ho bay ra ngoài, hung hăng trừng mắt nhìn Vương Siêu, ngữ khí tuy lạnh như băng, những cũng đã bình tĩnh trở lại.

Vương Siêu trong lòng nàng chiếm một vị trí rất lớn, điều này cũng không phải là ngẫu nhiên. Vào buổi tối vây bắt bọn buôn thuốc phiện hôm đó, nàng lần đầu tiên dùng súng giết người, tâm tình bối rối hồ đồ, may có Vương Siêu ở với nàng một buổi tối chuyện trò cho hết buồn, cũng chính từ ngày hôm đó, Vương Siêu trong lòng nàng hình bóng đã in đậm.

Lần đầu tiên giết người được an ủi, có thể làm cho nàng nhớ mãi. Truyện được copy tại TruyệnFULL.com

"Chuyện của tôi, nhất thời cũng khó mà nói cho rõ ràng, cô trước tiên nghỉ ngơi một chút, tôi sẽ đem sự tình nói rõ cho cô nghe".

Vương Siêu cũng không giấu diếm, đem chuyện ngày đó gặp ông cụ Lý, lại thấy chiến hữu của ông khóc cùng tâm tình đều không chút giấu diếm từ từ nói ra.

"Tôi lúc ấy đối với người này đích xác là phản cảm, hơn nữa đối với việc tu hành đã không kịp chờ đợi, đích thật là không chú ý tới sự cảm thụ của cô" Vương Siêu trịnh trọng giải thích.

"Hừ!" Chu Giai tuy hừ lạnh, nhưng sắc mặt đã dịu đi một ít: "Thời đại khác nhau, con người cũng sự việc đều có sự biến hóa, không thể đi thay đổi thời đại được, phải dung nhập với thời đại. Chẳng qua tôi cũng có thể lý giải tâm tình lúc đó của anh, được rồi, tôi hiện tại không trách anh nữa".

Nói xong, Chu Giai cũng thoải mái lên nhiều.

"Đúng rồi, anh hiện tại sao lại ở một chỗ với Liêu ca? Hình như anh lăn lộn cũng không ít?" Chu Giai sau khi đã thoải mái, vấn đề cũng nhiều lên, phát huy ra bản sắc của phóng viên.

"Triệu Quân an bài một trận luận võ muốn dồn tôi vào chỗ chết, kết quả là tôi đã thắng trận luận võ này, còn được thêm một triệu tiền mặt. Có tiền, phát triển lên cũng rất nhanh" Vương Siêu tự nhiên che giấu chuyện gia nhập tổ chức.

"Ừm, tôi cũng nghe nói qua chuyện này, chỉ là công tác gần đây thực không thuận lợi, đến kênh quốc tế của CCTV, nơi đây nhân tài rất nhiều, hơn nữa quan hệ của mỗi người đều không bình thường…" Chu Giai trên mặt lộ ra rất nhiều phiền não, lại giống như quay lại buổi tối giết người hôm đó, muốn chuyện trò với Vương Siêu, để giải trừ buồn bực trong lòng.

Ở địa phương, mỗi người đều xem Chu Giai là công chúa, nhưng đến trung ương, mỗi người đều không phải là người bình thường, thái độ đối đãi với nàng khó tránh kém hơn trước, điều này Vương Siêu cũng lý giải được.

"Phiền não nhiều, cũng không nên hút thuốc" Vương Siêu khí chất như xuân phong hóa vũ, so với trước đây càng dễ đánh động lòng người hơn nhiều.

Trong khi Vương Siêu cùng Chu Giai ở bên ngoài nói chuyện phiếm, Liêu Tuấn Hoa ngồi ở trong phòng đều thấy rõ.

"Ta đang sợ Giai Giai bám chặt không tha, chẳng qua hiện tại xem ra… tựa hồ người khắc chế được nàng đã xuất hiện. Nghe nói nữ nhân khi yêu đều mất đi sự minh mẫn, ta đang muốn thanh tịnh, còn phải giúp cho Vương Siêu này một tay... Hơn nữa, Vương Siêu này sâu như biển, cũng có thể mượn cơ hội này tìm hiểu một chút chi tiết, về sau còn có cơ hội hợp tác".

Liêu Tuấn Hoa trong đầu cấp tốc luân chuyển, Lâm Nhã Nam đang ngồi ở trên ghế vẫn không chút biểu tình.

Trong khi Vương Siêu đang lắng nghe Chu Giai nói, xa tận Tổng bộ tập đoàn Trần thị Singapore, một luồng sát khí đang kịch liệt dấy lên.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất