Lục Địa Kiện Tiên

Chương 12: Dao Găm Có Độc

Chương 12: Dao Găm Có Độc


Như thể nghe được lời hắn cầu nguyện, điểm sáng rốt cuộc dừng lại ở phím chữ "Q", một vật phẩm xuất hiện trên màn hình. Thấy không ra bom xịt nữa, Tổ An vô cùng mừng rỡ.
Có điều nụ cười của hắn rất nhanh đã cứng lại, bởi vì hắn nhìn thấy vật phẩm kia trông chẳng khác gì miếng cước chà nồi bằng inox thường dùng trong phòng bếp.
Cái Hệ thống quái quỷ này rốt cuộc muốn ta trở thành đầu bếp hay sao? Hoặc là muốn ta trở thành thương nhân dị giới?
Thứ đồ chơi này bán trong tiệm tạp hoá giá mười nghìn bốn cái, vậy mà ta lại rút ra được từ Hệ thống? Tổ An cảm thấy cực kỳ hoài nghi nhân sinh.
- Chúc mừng rút được Phú Bà Khoái Lạc Cước!
Tổ An:
- ? ? ?
Không biết vì sao, hắn luôn cảm thấy thanh âm của hệ thống có vẻ đang cười trên nỗi đau của người khác!
Tổ An bỗng nhiên chú ý tới bên cạnh miếng cước trong màn hình còn có một hàng chữ nhỏ, bèn tiến lại gần đọc kỹ.
- Giới thiệu về Phú Bà Khoái Lạc Cước: tương truyền vật này sẽ mang lại cho phú bà cảm giác vui vẻ thỏa mãn cực lớn, nhưng đồng thời cũng khiến họ chịu đựng thống khổ hơn hẳn những cây hàng đồ chơi bằng cao su.
Hiệu quả sử dụng: sau khi dùng vật này, khi bị nữ nhân giàu có hơn mình gây thương tổn, cảm giác đau đớn lúc đó của ngươi sẽ chuyển hóa thành cảm giác vui vẻ.
Chú thích: điều này không thể làm giảm thương tổn phú bà gây ra cho ngươi, nhưng khi phú bà gây ra vết thương trí mạng thì nó có thể giúp ngươi giữ lại một giọt máu cuối cùng.
- Có lưu vật phẩm vào bàn phím không? Sau khi lưu vào có thể ấn phím Q để sử dụng.
Hố cha quá nha!
Nhìn miếng cước chùi nồi hàng thật giá thật trong lòng bàn tay, Tổ An suýt chút nữa ném nó xuống đất.
Cái đồ chơi này thì có tác dụng quái gì, hiệu quả thì gà mờ còn đi kèm một đống hạn chế, ta mẹ nó nào phải trai bao, mắc mớ gì phải dùng đến cái thứ đồ chơi này?
Mặt Tổ An đen thui nhét miếng cước vào thùng vật phẩm rồi đi thay chậu nước rửa mặt, rửa mấy lần mới dám tiếp tục rút thưởng lần thứ ba.
Điểm sáng tiếp tục chuyển động, hai mắt Tổ An trừng lớn, thầm khấn:
- Tuyệt đối không được vào phím cách, tuyệt đối không được vào phím Q...
Cuối cùng đốm sáng dừng lại ở phím "B".
Bên tai Tổ An lại truyền đến cái thanh âm lạnh như băng:
- Chúc mừng rút trúng Dao Găm Có Độc!
Trên màn hình hiện ra một con dao găm màu đen và mấy dòng chú thích:
- Giới thiệu về Dao Găm Có Độc: đã từng có người khi đang nắm chắc thắng lợi trong tay lại vô ý liếm lưỡi dao, sau đó trúng độc chết, trước khi chết hắn chỉ kịp nói một câu cuối cùng: Dao Găm Có Độc!
Hiệu quả sử dụng: đây là một con dao găm bị nguyền rủa, chỉ cần bị nó tạo thành vết thương, người bị thương ngay lập tức sẽ tử vong.
Tổ An rốt cục cũng vui mừng, tuy đồ chơi này có cái tên hơi quê nhưng tác dụng lại không thua gì một kiện Thần khí, có điều… vấn đề lớn nhất chính là hắn làm cách nào để đả thương đám địch nhân đây?
Sau khi thấy được năng lực của Tuyết Nhi và Sở Sơ Nhan, Tổ An cảm thấy đến việc lại gần các nàng cũng đã là chuyện vô cùng khó khăn, đừng nói đến việc có thể khiến hai nàng bị thương.
Ừ, phải khiêm tốn, đánh lén mới là vương đạo, năm đó Vi Tiểu Bảo có thể dùng một cây dao găm mà giành được trái tim của bảy vị muội tử, Tổ An ta có Thần khí, dụ dỗ được bảy mươi cô nương hẳn là không thành vấn đề.
A, nếu ta cũng bị con dao găm này làm bị thương thì có chết hay không đây?
Nhìn dao găm sáng loáng trong tay, Tổ An bỗng cảm thấy muốn cắt thử vào ngón tay làm sao, nhưng cuối cùng hắn cũng bỏ đi suy nghĩ dùng thân thử nghiệm vũ khí, quá tìm đường chết.
Tổ An lại chọn rút thưởng lần nữa, đáng tiếc lần này dù hắn ấn cỡ nào thì hệ thống cũng không thèm phản ứng, chỉ có màn hình là tốt bụng hiện lên dòng chữ nhắc nhở:
- Điểm nộ khí không đủ.
- Muốn có điểm nộ khí thì có khó gì.
Nghĩ đến nha đầu Tuyết Nhi, Tổ An sờ sờ cằm, cười khùng khục.
A, cười kiểu này hình như hơi giống người xấu.
Nghĩ đến Tuyết Nhi, hắn lại nhớ tới chuyện khó chịu vừa xảy ra tối nay, da mặt không khỏi run run, niềm vui khi rút thưởng trúng vật phẩm từ từ biến mất. Việc cấp bách nhất lúc này chính là làm thế nào để tiểu huynh đệ khôi phục lại mới phải.
Chờ đã, vừa rồi cái gì mà Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh hình như bị bàn phím nuốt chửng rồi?
Sắc mặt Tổ An trong nháy mắt trắng bệch như tờ giấy, chẳng lẽ ta thật sự phải trở thành Tư Mã Thiên sao?
Hắn vội vàng kiểm tra lại bàn phím, phát hiện chỉ còn phím F2 là vẫn sáng, bèn ấn phím này một cái. Trên màn hình lập tức xuất hiện dòng chữ:
- Có tu luyện Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh không?
Tổ An từ buồn chuyển thành vui, chẳng lẽ nhờ có bàn phím này hắn sẽ đạt tới max cấp? Cái gì mà bí điển ở bí địa, vừa nghe tên đã thấy trâu vô cùng, vậy hắn ở thế giới này có thể càn quét tất cả rồi?
Vội vàng ấn vào chữ "Có", Tổ An nhìn thấy kim quang từ phím F2 bay ra ngoài rồi bao bọc toàn thân hắn, khiến hắn cảm thấy ấm áp dễ chịu vô cùng.
Một phát lên cấp 999, một phát lên cấp 999! Tổ An mặc niệm trong lòng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất