Lục Địa Kiện Tiên

Chương 346: Nhân chi phong ấn (3)

Chương 346: Nhân chi phong ấn (3)


Kiều Tuyết Doanh bất giác nhích lại gần bên cạnh Tổ An, mới hơi an tâm:
- Phong ấn này rốt cuộc nên cởi bỏ thế nào?
Tổ An trầm giọng nói:
- Đã gọi là Nhân chi phong ấn, vậy hơn phân nửa là có liên quan tới người, nhưng phóng mắt nhìn quanh, không thấy bóng dáng của bất kỳ ai, chẳng lẽ là phải vào trong thành mới kích phát à?
Kiều Tuyết Doanh ừ một tiếng:
- Chúng ta vào thành thử xem.
Tòa thành Trước mắt này nhìn thì rất rộng lớn, hoàn toàn có thể tưởng tượng trong thành còn phồn hoa tới mức nào.
Chỉ có điều khi hai người tới trước cửa thành, lại phát hiện có thế nào cũng không mở được.
Đừng nói là Kiều Tuyết Doanh, ngay cả lực lượng hiện tại của Tổ An ít nhất cũng có hơn một ngàn cân, theo lý thuyết cửa thành này đã sớm bị đẩy ra rồi, nhưng bất kể hai người dùng sức như thế nào, cửa thành cũng không hề động đậy, gõ cửa thì bên trong cũng không có đáp lại.
- Ta bay qua tường thử xem.
Kiều Tuyết Doanh lui về phía sau vài bước, sau đó chạy lấy đà, trực tiếp nhảy lên cửa thành.
Tuy Ngũ phẩm không thể phi hành, nhưng năng lực nhảy cao thì cũng không khác lắm với khinh công trong tiểu thuyết hiệp, theo lý thuyết thì nàng chạy lấy đà lâu như vậy, lần này chắc có thể trực tiếp nhảy đến trên tường thành.
Có điều khiến nàng giật mình là khi hạ xuống, không ngờ vẫn cách cửa thành một nửa cự ly.
Nàng cắn chặt răng, mũi chân điểm lên trên tường thành, lại một lần nữa mượn lực nhảy lên trên, đồng thời trong tay áo bắn ra một cây mây vào chỗ lỗ châu mai.
Ai biết tường thành đó bỗng dưng lại cao thêm một đoạn, nàng nhảy cả nửa ngày, không ngờ thủy chung vẫn cách nóc tường một nửa cự ly.
Rơi vào đường cùng nàng đành phải nhảy về mặt đất:
- Tường thành này thật sự có chút tà môn.
Tổ An cũng thấy một màn kinh người vừa rồi, trầm giọng nói:
- Hay là trực tiếp đập vỡ cửa thành xem?
Với lực lượng hiện giờ của hắn và Kiều Tuyết Doanh, cộng lại khẳng định là có lực trùng kích trên vạn cân, đã không thua gì chùy công thành cổ đại.
- Tránh ra, để ta!
Vừa rồi không nhảy lên được tường thành, Kiều Tuyết Doanh nóng lòng muốn tìm lại mặt mũi ở trước mặt Tổ An, chỉ thấy góc nàng đón gió mọc dài ra, rất nhanh biến thành càng lúc càng dài, nhanh chóng đánh tới cửa thành.
Lúc trước Tổ An đã tự thể nghiệm, "Mái tóc" này của đối phương có uy lực to lớn cỡ nào, vách tường của Sở gia ở trước mặt chúng giống như là giấy, cửa thành này hơn phân nửa cũng sẽ bị chọc ra mấy lỗ thủng lớn.
Chỉ tiếc là không như mong muốn, mái tóc dài đó của nàng đụng vào cửa thành, tuy phát ra một tiếng nổ, nhưng cửa thành vẫn không hề động đậy.
- Hả?
Kiều Tuyết Doanh đứng tại chỗ, có chút hoài nghi nhân sinh.
Nàng không tin tà, khi lại muốn thử tiếp thì bị Tổ An giữ chặt:
- Đừng thử nữa, nhìn phía sau kìa?
Kiều Tuyết Doanh sửng sốt, quay đầu lại, bỗng nhiên sợ nổi da gà, mười hai đồng nhân xếp hai hàng đối diện nhau đang đồng loạt quay đầu nhìn về phía hai người.
Ngay sau đó những đồng nhân vốn đang ngồi đều đứng lên, nháy mắt liền biến thành cao hơn năm trượng, sau đó sải bước tiến về phía hai người.
Cảm nhận được mặt đất cũng trở nên chấn động dưới bước chân nặng nề của chúng, giống như đang trải qua một hồi động đất, Tổ An gian nan nuốt nước miếng:
- Con mẹ nó, đồng nhân cũng gọi người à!
Trong đầu Tổ An hiện lên một truyền thuyết, sau khi Tần Thủy Hoàng thống nhất thiên hạ, thu binh thiên hạ, tập trung ở Hàm Dương, đúc thành mười hai tượng đồng, nặng cả ngàn thạch, đặt trong cung đình.
Trung Quốc cổ đại, vàng và đồng rất nhiều lúc là tương thông, kim nhân cũng chính là đồng nhân, ngoài ra nặng ngàn thạch khẳng định là nói chung chung, đám gia hỏa trước mắt này nói như thế nào cũng phải mấy chục tấn.
- Cẩn thận!
Nhìn thấy những đồng nhân to lớn đó đi tới, Tổ An thì vẫn ngẩn ngơ, Kiều Tuyết Doanh vội vàng kéo tay hắn tránh sang bên cạnh.
Rầm một tiếng, chỗ hai người vừa rồi bị đồng nhân to lớn đi trước nhất giẫm cho mảnh đá tung bay, đợi khi nó nhấc chân, để lại một dấu chân to lớn ở tại chỗ, nếu vừa rồi bị giẫm trúng, mặc kệ hắn là Tam phẩm hay là Ngũ phẩm, hiện tại khẳng định đã trở thành một đống thịt nát.
- Ngươi lại nợ ta một mạng.
Kiều Tuyết Doanh nhìn Tổ An, hừ một tiếng.
- Cái này không tính, ngươi không kéo ta ta cũng tránh được.
Tổ An phản bác.
- Tên gia hỏa ngươi quả nhiên là vô liêm sỉ!
Kiều Tuyết Doanh không nhịn được mắng một tiếng.
Chỉ có điều đồng nhân khác lại xông tới, nàng không kịp nói nữa, hai người không thể không tự tránh né.
Những đồng nhân này cả người kim quang lấp lánh, trong con mắt hẹp dài có một cỗ uy nghiêm khó hiểu, ở giữa trán thì có một số hoa văn kỳ quái, giống như viết từ số một tới mười hai.
Tổ An thầm nghĩ tên của những đồng nhân này chẳng lẽ gọi là đồng nhân một, đồng nhân hai... Đồng nhân mười hai sao?
Giống như những kẻ của Mai Hoa Bang.
Hắn vừa nghĩ vừa cấp tốc lao về phía đồng nhân gần nhất, hình thể của những đồng nhân này rất khổng lồ, tương đối mà nói thì xoay người xê dịch sẽ không được linh hoạt.
Đối mặt với thân thể cao năm trượng của đồng nhân, thân hình của Tổ An lộ ra vô cùng nhỏ bé, có điều hắn lại không hề sợ hãi, vận lên nguyên lực cả người, đột nhiên đá tới mắt cá chân của nó.
Những đồng nhân này đã bảo trì hình người, lại thêm thể tích khổng lồ như vậy, chỗ mắt cá chân nhất định là nhược điểm của chúng.
Một kích toàn lực của mình, không nói là đá gãy được chân nó, nhưng khiến chân nó bị trẹo thì chắc vẫn được, đến lúc đó hai chân không thể chống đỡ trọng lượng thân thể nặng như vậy, ngã xuống đất thì không còn uy hiếp gì nữa.
Chỉ có điều ý tưởng rất hay, nhưng thực tế thì lại khác.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất