Chương 347: Mười hai tượng đồng
Một cước dồn hết toàn lực của hắn giống như đá vào một khối đá hoa cương to lớn vậy, đồng nhân không hề động đậy, trên mắt cá chân thậm chí ngay cả một chút dấu vết cũng không có, nhưng lực phản kích truyền đến khiến xương chân hắn đau đớn, giống như sắp gãy xương.
Lúc này hắn nhớ tới một chuyện cười đọc được ở kiếp trước, một con kiến ở trên đường nhìn thấy một con voi, con kiến tiến vào trong đất, chỉ có một chân lộ ra bên ngoài. Con thỏ thấy thế thì khó hiểu hỏi:
- Vì sao ngươi lại để lộ chân ra bên ngoài.
Con kiến nói:
- Xuỵt! Đừng lên tiếng, lão tử kê chân cho hắn vấp!
Hiện tại Tổ An cảm thấy mình chính là con kiến không biết tự lượng sức mình kia, không ngờ nghĩ có thể sử dụng chân để khiến đồng nhân to lớn vấp ngã.
Đồng nhân hiển nhiên cũng bị hành vi của hắn kích thích, nhấc chân lên đá tới hắn.
Mũi chân của Tổ An điểm một cái, vội vàng tránh sang bên, bỗng nhiên sau đầu truyền đến một trận kình phong, hắn vội vàng thi triển ra Quỳ Hoa Ảo Ảnh lượt ngang mấy mét.
Tiếng kim loại ma sát chói tai vang lên, chỉ thấy một đồng nhân khác vung một thanh đại kiếm dài mấy mét chém vào chỗ vừa rồi của hắn, đá phiến trên đất ma sát ra tia lửa chói mắt.
Tổ An nuốt nuốt nước miếng, lúc ban đầu đã chú ý thấy bên hông những người này mang một thanh trường kiếm, vốn nhìn giống như dùng làm trang sức, không ngờ lại thật sự có thể rút ra.
Nói là kiếm, nhưng thân kiếm còn rộng hơn thân thể hắn không ít, giống như vung một cái ván cửa to lớn hơn.
- Làm sao bây giờ, những đồng nhân này đao thương bất nhập, kiếm của ta cũng gãy rồi.
Kiều Tuyết Doanh né tránh công kích của mấy đồng nhân khác, đi tới phía sau hắn, hai người lưng tựa lưng, thở hổn hển, ngực không ngừng nhấp nhô, hiển nhiên bên nàng vừa rồi cũng cực kỳ nguy hiểm.
Tổ An chú ý thấy nửa thanh kiếm gãy trong tay nàng, trầm giọng nói:
- Ta không tin chúng thật sự đao thương bất nhập!
Nói xong triệu hồi ra Dao Găm Có Độc, thân hình hóa thành một đạo tàn ảnh nhảy tới những đồng nhân đó.
Quyền cước không gây thương tổn, đao kiếm tầm thường không gây thương tích, ta không tin ngay cả Dao Găm Có Độc cũng không gây thương tổn được cho ngươi!
Tuy những đồng nhân này nhìn thì không giống sinh mệnh thể, kỹ năng chắc chắn phải chết hơn phân nửa là vô dụng, nhưng Dao Găm Có Độc còn có công năng chém sắt như chém bùn, muốn công phá phòng ngự của đám gia hỏa này chắc là không thành vấn đề.
Ở trong tầm mắt Kiều Tuyết Doanh, giống như đồng thời có thêm mấy Tổ An, nàng biết đó là tốc độ của đối phương quá nhanh lại thêm thân pháp quỷ dị mới tạo thành loại ảo giác thị giác này, không thể không thầm cảm thán, chẳng trách người này rõ ràng mới là Tam phẩm, lúc trước bên chúng ta có nhiều người như vậy vẫn không giết được hắn.
Tổ An thi triển "Tịch Tà Kiếm Pháp" đến cực hạn, thân hình mỗi lần lóe lên đều xuất hiện ở dưới chân đồng nhân, chủy thủ nhanh như chớp đâm ra, cắt cho một mảng lớn "Da thịt" ở gót chân đồng nhân.
Hắn đúng là muốn đọ sức với đám gia hỏa này, không tin không đánh ngã được chúng!
Gừ.
Những đồng nhân đó gào thét, khiến Kiều Tuyết Doanh ở bên cạnh sợ tới mức nhảy dựng lên, chẳng lẽ đám gia hỏa này cũng có cảm giác đau?
Chỉ thấy những đồng nhân đó ai nấy vung trường kiếm không ngừng chém tới Tổ An, tuy động tác của chúng chậm chạp, nhưng thân kiếm diện tích lớn, lại thêm tay chân chúng đều dài, cho nên cùng công kích xuống mặt đất quả thật là giống như gió giật mưa rào, dù là thân pháp của Tổ An rất huyền diệu, cũng thiếu chút bị kiếm quét trúng.
Ngoài ra những đồng nhân này thỉnh thoảng còn sử dụng cả tay lẫn chân, giống như đang đập ruồi đuổi theo công kích Tổ An, dẫn tới sóng khí trùng kích đại địa, khiến khí tức của khiến chấn động kịch liệt.
Có điều Tổ An lại mặc kệ những cái này, mà là giật mình nhìn mười hai đồng nhân đó, vừa rồi hắn rõ ràng đã thành công cắt được một mảng lớn "Da thịt" ở gân chân của những đồng nhân này, vì sao đám gia hỏa này lại giống như người không sao cả thế.
- Mau nhìn kìa, vết thương của chúng đang tự động khôi phục!
Kiều Tuyết Doanh tinh mắt, chỉ vào chân những đồng nhân đó hô lên.
Ánh mắt Tổ An co lại, chỉ thấy vết thương trên chân chúng đang khép lại với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, những khối đồng lúc trước bị hắn cắt bỏ sau khi rơi xuống thì dung nhập với mặt đất liền biến mất không thấy đâu nữa, bộ phận sứt mẻ trên chân những đồng nhân đó đều khôi phục như lúc ban đầu.
- Xem ra ở trong hoàn cảnh này chúng có thể tự động khôi phục.
Sắc mặt Kiều Tuyết Doanh tái nhợt, tuy độ nhanh nhẹn của những đồng nhân này không cao, nhưng lực công kích siêu mạnh, hơn nữa là bất tử chi thân, thế thì còn đánh thế nào!
Mấu chốt là bên tiểu thư không chờ nổi, thời gian chậm trễ quá lâu Chương Hàm sẽ quay về!
- Nghe nói hỏa khắc kim, ngươi có biết công pháp hệ hỏa không?
Tổ An cấp tốc hỏi.
Kiều Tuyết Doanh trợn mắt lên:
- Ngươi không biết ta là tu luyện công pháp hệ mộc à? Nếu ta dùng lửa, hơn phân nửa sẽ tự thiêu mình trước.
Tổ An lộ ra vẻ mặt khinh thường:
- Rác rưởi, không phải nói những nhân vật chính ai nấy đều tinh thông toàn hệ, cho dù một số nhân vật phản diện làm đá kê chân thường thường cũng là tu song hệ, ngươi ngay cả đá kê chân cũng không bằng.
Kiều Tuyết Doanh:
- ...
- Ngươi xem những thứ loạn thất bát tao gì thế, mỗi người tu hành của thế giới này đều chỉ có thể giác tỉnh một loại lực lượng nguyên tố, đây là thường thức, thường thức đó ngươi biết chưa?
Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +233!
Kiều Tuyết Doanh hận tới ngứa răng, người này đúng là bát tự không hợp với nàng, đời trước hai người khẳng định là cừu gia!