Chương 366: Nan đề khó giải (2)
Trưởng thôn thở dài:
- Nếu không cầu thì một chút cơ hội cũng không có, nếu cầu thì còn có một chút hy vọng. Vì tương lai trong thôn, vinh nhục cá nhân ta có tính là gì.
Trần Vĩ không nói gì, chỉ nhìn sau lưng Vương đại nhân, trong mắt bắn ra quang mang cừu hận.
Vị Vương đại nhân kia chính là trong đầu chỉ cầu thăng chức tăng lương đi lên đỉnh phong nhân sinh, đợi khi thấy rõ chữ trên thiên thạch, cả người lập tức ngây đơ, sau đó một cỗ hàn ý từ sau lưng bốc thẳng tới đỉnh đầu, ngay cả đứng cũng không nổi.
- Chữ này là ai khắc!
Người bên cạnh vội vàng xoa ngực cho hắn, vất vả lắm mới hít thở thông thuận, Vương đại nhân cơ hồ là lập tức nhảy lên, chỉ vào các thôn dân của Trần gia thôn, phẫn nộ rít gào:
- Nói mau, nếu không các ngươi đừng ai hòng chạy được.
Trưởng thôn không hiểu ra sao, gạt đám người nhìn về phía thiên thạch, chỉ thấy bên trên không ngờ có khắc mấy chữ to: Thủy Hoàng Đế chết ở đây!
- Cái này...
Hắn lập tức trở nên run rẩy, sau đó trực tiếp ngã quỵ xuống đất, may mà Trần Vĩ ở bên cạnh tay mắt lanh lẹ đỡ lấy kịp.
- Ngất á, giả bộ bất tỉnh thì xong việc à?
Vương đại nhân nổi trận lôi đình, không sai, rất nhiều chuyện đen đích xác có thể nói thành trắng, tùy tiện vài chữ thậm chí là một chút hoa văn trên thiên thạch hắn cũng có thể tìm ra một đoạn điềm lành, nhưng viết một đoạn đại nghịch bất đạo lớn như vậy, rõ ràng như vậy, có cho hắn một vạn lá gan hắn cũng không dám tùy ý giải đọc.
- Cha ta là hôn mê thật!
Trần Vĩ cãi lại.
- Bản quan mặc kệ ngươi ngất thật hay ngất giả, chuyện này tốt nhất lập tức điều tra ra cho ta, nếu không các ngươi chịu không nổi đâu.
Sau khi Vương đại nhân nói xong lấy ra một cái gương, sau đó trực tiếp bẩm báo cho thượng cấp.
Tổ An ở bên cạnh ngoảnh mặt làm thinh, phát hiện gương đó không ngờ giống với điện thoại video kiếp trước, xem ra thế giới tu hành này quả nhiên thần kỳ, cho dù không đi theo đường lối khoa học kỹ thuật, cũng có thể dùng con đường tu luyện mang tới tác dụng tương tự.
Chỉ thấy Vương đại nhân không ngừng cúi đầu khom lưng với nhân vật trong gương, nói chuyện với nhau xong, liền thu hồi gương, sau đó lập tức mặt đầy sát khí:
- Thẩm vấn từng nhà, chữ này rốt cuộc là ai khắc, nếu không tra được các ngươi đều phải chết!
Nghe thấy lời nói của hắn, các thôn dân đang đứng xem lập tức xôn xao, vốn ăn dưa chuột đang thơm, nào có biết dao nhỏ rơi xuống trên đầu mình!
- Không phải chúng ta, vừa rồi chúng ta đều bận dập lửa.
- Đúng vậy, chữ to ta còn không nhận ra nổi một chữ, sao biết khắc chữ.
- Oan uổng, mọi người đều biết, ta là người mù mà.
...
Một đám người đều kêu oan.
Kiều Tuyết Doanh kéo tay Tổ An:
- Vừa rồi ngươi có nhìn thấy là ai khắc chữ không? Ta bận cứu tế, không chú ý bên này.
Tổ An lắc đầu, tâm tình có chút trầm trọng.
- Đúng rồi, vừa rồi ta hình như nhìn thấy người đó chạy về phía thiên thạch.
Bỗng nhiên có thôn dân chỉ vào Tổ An kêu lên.
- Không sai, hai người này lai lịch khả nghi, nhất định là bọn họ làm.
Có người khác cũng phụ họa, hiển nhiên chuyện liên quan tới tính mạng cả nhà, bọn họ đều muốn mau chóng rửa sạch bản thân.
...
Kiều Tuyết Doanh lập tức ngây người, vừa rồi mình còn hảo ý giúp bọn họ, kết quả lại nhận được hồi báo thế này.
- Đây là chuyện thường tình của con người, ngươi cũng đừng quá để ý.
Tổ An nhỏ giọng an ủi.
Kiều Tuyết Doanh nhìn hắn với vẻ kỳ quái, vừa rồi người này rõ ràng tức giận những thôn dân đó, hiện tại lại lên tiếng giúp bọn họ, đúng là quái nhân:
- Hừ, bộ dạng như nhìn thấu nhân thế, ngươi mới bao nhiêu tuổi.
- Có nhìn thấu hay không không liên quan tới tuổi tác, có người sống cả đời cũng vẫn là hạng hồ đồ.
Tổ An vừa trả lời vừa chú ý hướng đi của những binh lính đó, tùy thời chuẩn bị phá vây.
Nghe thấy những thôn dân đó chỉ ra và xác nhận, Vương đại nhân bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía hai người, binh lính dưới tay cũng lén lút tỏa ra chung quanh, phòng ngừa hắn chạy trốn.
Khi Tổ An đang chuẩn bị tiên phát chế nhân, trong mắt Vương đại nhân hiện lên một chút nghi hoặc, sau đó cười ha ha nói:
- Thì ra là ngự sử đại nhân, trong những ngày này chúng ta một mực đang tìm ngự sử đại nhân, không ngờ ngài lại tới nơi này.
- Ngự sử đại nhân?
Tổ An ngây đơ, phản ứng đầu tiên là đối phương nói lung tung để cố ý làm tê liệt mình, nhưng rất nhanh liền ý thức được điều đó là không có khả năng, đối phương không cần thiết phải lằng nhằng như vậy.
Kinh lịch chơi game xem tiểu thuyết của kiếp trước khiến hắn lập tức có phản ứng, đây là thân phận mà nhiệm vụ này an bài cho họ, để dung nhập vào nội dung một cách hợp lý hơn.
Vương đại nhân nói xong lườm mấy thôn dân lúc trước vừa kêu gào một cái:
- Các ngươi nói hưu nói vượn gì thế, vị này là ngự sử đại nhân, sao có thể viết ra những chữ đại nghịch bất đạo đó, các ngươi đừng có nóng lòng thoát tội mà cắn càn lung tung.
Vừa nói vừa đi tới Tổ An bên cạnh:
- Ngự sử đại nhân, triều đình giao trách nhiệm trong một ngày phải tìm thấy hung phạm, nếu không chúng ta sẽ bị mất chức xử tử, ở đây chức quan của ngài là lớn nhất, chúng ta đều nghe ngài.
Tổ An biết hắn là muốn đẩy trách nhiệm, nhưng cũng biết đây chính là mấu chốt để phá giải Thiên chi phong ấn, cho nên cũng không cự tuyệt:
- Được, do ta phụ trách, các ngươi thẩm vấn đơn độc mỗi hộ gia đình trong thôn, để tránh bọn họ thông cung.
- Vâng.
Vương đại nhân vội vàng vẫy tay, sai binh lính thuộc hạ tách các thôn dân ra thẩm vấn.
Làm xong tất cả, hắn nịnh nọt đi tới bên cạnh Tổ An, lại bị Tổ An bực mình đuổi đi:
- Chuyện ở đây nhiều như vậy, rõ ràng là nhân thủ không đủ, ngươi tới bên ta làm gì, ngươi cũng đi thẩm vấn đi.