Chương 377: Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh (2)
Chuyện này một mực giống như một tảng đá lớn ép cho hắn không thở nổi, hiện tại cuối cùng cũng khôi phục rồi!
Nếu không phải việc này rất xấu hổ, hắn thậm chí có một loại xung động muốn khua chiêng gõ trống đi tuyên truyền khắp nơi.
Bỗng nhiên cảm thấy sự khác thường của thân thể, hắn cúi đầu nhìn, không khỏi giật nảy mình:
- Có điều thế này có phải quá khoa trương không?
Cảm thấy Hồng mông chi khí còn sót lại vẫn đang tiếp tục thối luyện, bản thân Tổ An cũng có chút ngượng ngùng, nhưng đồng thời lại không kìm lòng được sinh ra một chút mừng thầm.
Một chút Hồng mông chi khí cuối cùng cũng hoàn thành thối luyện, hắn lập tức cảm thấy vết thương trên thân thể lúc trước đã triệt để khép lại, hơn nữa cả người tinh lực dư thừa, cường tráng hơn trước kia rất nhiều.
Bỗng nhiên thanh âm của bàn phím lại vang lên:
- Bởi vì không hoàn chỉnh, không thể mở khóa công năng mới.
- Hả?
Tổ An sửng sốt, lúc này chú ý thấy mình chỉ có được nửa cuốn.
- Khí vận và tư chất của ngươi quả nhiên siêu phàm, không ngờ nhanh như vậy đã hoàn thành thối thể tầng thứ nhất, hiện tại lực lượng, cường độ thân thể và năng lực khôi phục của ngươi đã gia tăng hơn trước kia rất nhiều.
Nam tử mặc long bào chậm rãi nói.
- Từ nay về sau mỗi lần đề thăng một cảnh giới, thân thể của ngươi sẽ có một lần thoát thai hoán cốt, cấp bậc tu luyện càng cao, chỉ tiêu các phương diện của thân thể sẽ càng mạnh, người tu hành cùng cấp bậc thậm chí rất khó đả thương được đến ngươi, tổn thương người tu hành đẳng cấp cao tạo thành đối với thân thể ngươi cũng sẽ giảm bớt trên diện rộng. Tu luyện đến cấp bậc cao nhất, thậm chí chỉ cần ngươi không bị nghiền xương thành tro, thân thể vẫn có khôi phục tái sinh.
- Đến lúc đó, ngươi chính là nam nhân cường tráng nhất trên đời này!
- Có điều... Hiện tại ngươi có thể đừng hướng thứ đó về phía ta không?
Tổ An vội vàng xoay người, dùng quần áo che lại:
- Thật sự xin lỗi, vừa rồi thối luyện thân thể xong, phản ứng tự nhiên thôi.
Nam tử mặc long bào hừ một tiếng:
- Ta tất nhiên biết, bằng không ngươi cho rằng ngươi còn có thể còn sống mà nói chuyện với ta à?
Tổ An cười ngượng ngùng, vội vàng nói sang chuyện khác:
- Đúng rồi, vì sao quyển này lại chỉ có quyển thượng? Không biết quyển hạ ở nơi nào?
- Quyển hạ ở trong Tây Khuyển Khâu.
Nam tử mặc long bào đáp.
- Ngày sau ngươi tới đó, tất nhiên có thể có được.
An không thể không hoài nghi, có phải người này là cố ý hay không, trước tiên cho ta nếm được ngon ngọt, sau đó lại tách kinh thư thành hai nửa, bức ta không thể không đi hoàn thành nhiệm vụ của hắn.
Có điều bất kể có nói như thế nào, lần này có thể cởi bỏ cấm chế cho tiểu huynh đệ đã vô cùng đáng giá rồi, càng đừng nói công pháp này vừa hay có thể phối hợp hoàn mỹ với công pháp của hắn, một cái cần trọng thương, một cái lại có sức khôi phục cường lực, quả thực là tuyệt phối!
- Cần thường xuyên tu luyện, ngươi dùng càng nhiều, mới có thể dần dần tấn thăng đến tầng tiếp theo, cố giữ tính mạng của mình, đừng chưa tìm được Tây Khuyển Khâu đã chết rồi.
Nam tử mặc long bào lạnh lùng nói.
Tổ An thầm nghĩ đổi lại người khác có lẽ sẽ ít dùng, nhưng với tình huống của mình, hơn phân nửa là phải dùng thường xuyên:
- Đa tạ tiền bối đã nhắc nhở, ngoài ra ta muốn hỏi một chút phải làm như thế nào mới có thể tìm thấy Tây Khuyển Khâu.
Nam tử mặc long bào lâm vào trầm mặc, một lúc sau mới nói:
- Ta không biết.
- Chẳng lẽ không có ngạn ngữ, bản đồ gì đó có thể cung cấp manh mối sao?
Tổ An vẫn chưa từ bỏ ý định tiếp tục truy hỏi.
- Không.
Nam tử mặc long bào vẫn lắc đầu.
- Ngươi không biết?
Tổ An thiếu chút nữa thì nhảy cẫng lên, thế này không phải là chơi người ta à? Thế giới lớn như vậy, một chút manh mối cũng không có thì hắn đi đâu mà tìm.
Nam tử mặc long bào đáp:
- Ta chỉ là một dòng tàn hồn, hiểu biết vốn đã có hạn, huống chi thương hải tang điền, thời thế thay đổi, Tây Khuyển Khâu cũng chưa chắc đã ở chỗ trước kia, cho nên phải dựa vào tự ngươi tìm kiếm.
Khi hắn nói thân hình bắt đầu nhạt dần, như ẩn như hiện trong không khí, bộ dạng tùy thời đều sẽ biến mất.
Tổ An vội vàng hỏi:
- Nhiệm vụ này có hạn chế thời gian không?
- Không, chỉ có điều ký ức của ta nói cho ta biết, ngươi hoàn thành nhiệm vụ càng sớm thì càng tốt.
Nam tử mặc long bào đáp.
Tổ An dài thở phào nhẹ nhõm, không có hạn chế có thời gian là tốt nhất, hơn nữa cũng không có thủ đoạn gì chế hành hắn, tương lai cho dù không đi tìm chắc vấn đề cũng không lớn.
- Ta sắp biến mất rồi, ngươi còn câu hỏi gì không, mau hỏi đi, ta sẽ trả lời ngươi.
Khí tức của mam tử mặc long bào càng lúc càng yếu.
- Nên xử trí nữ nhân bị phong ấn trong thủy tinh quan ở phía dưới như thế nào?
Tổ An rụt rè hỏi.
Trong mắt mam tử mặc long bào hiện lên một tia tàn khốc:
- Giết nàng đi!
- Giết nàng ta!
Tổ An hoảng sợ, thầm nghĩ các ngươi một ngày vợ chồng trăm ngày ân tình, không cần phải ác độc như vậy chứ, mấu chốt là bộ dạng của nàng thật sự quá xinh đẹp, giết đi thì không khỏi có chút phung phí của trời.
- Nhưng thực lực của đối phương lại hơn xa ta, sao ta giết được nàng ta?
- Ngươi có thể, ... Tinh lọc...
Thân ảnh của nam tử mặc long bào cuối cùng cũng tiêu tán, cuối cùng truyền đến mấy chữ mơ mơ hồ hồ.
Trước mắt là một trận mơ hồ, đợi Tổ An phục hồi tinh thần, bản thân đã về tới trong địa cung, trong tay đang nắm thanh Thái A Kiếm đó.
- Ngươi còn ngây ra đó làm gì, còn không mau xuống đi?
Thanh âm bất mãn của Mị Ly truyền đến.
Tổ An buông dây thừng, từ trong không trung nhảy xuống:
- Nương nương chờ cũng nóng lòng quá nhỉ.