Chương 392: Thủ hạ lưu tình
Cho dù hiện giờ vẫn là thân thể của Sở Sơ Nhan, nhưng ngữ khí và thần thái nói chuyện của nàng hoàn toàn giống hệt Mị Ly.
- Vì sao ngươi muốn chiếm thân thể nàng ta? Bản thân ngươi rõ ràng đã có thân thể, hơn nữa bộ dạng cũng rất đẹp, tu vi thì mạnh hơn...
Tổ An kích động nói, bỗng nhiên trong lòng khẽ động.
- Chẳng lẽ là độc gì đó mà Chương Hàm vừa rồi thi triển?
"Sở Sơ Nhan" gật đầu, hiện tại vẫn nghĩ lại mà sợ:
- Độc tính của 'Tương Phi Hồng Lệ' đó thực sự nằm ngoài dự đoán của ta, ngay cả tu vi của ta cũng không thể kháng cự kịch độc đáng sợ đó. Cơ hồ qua không bao lâu nữa, độc đó sẽ lan khắp toàn thân. May mà từng dưới cơ duyên xảo hợp học được một loại bí thuật đặc thù, có thể linh hồn xuất khiếu, nhưng cho dù là như vậy, linh hồn của ta dường như cũng dính phải một số độc tính, hiện tại ta yếu hơn lúc trước rất nhiều.
Dừng một chút rồi lại bổ sung:
- Đương nhiên, đối phó ngươi thì vẫn thừa sức.
- Cho nên ngươi tu hú sẵn tổ, đoạt xá thân thể của Sơ Nhan?
Tổ An vừa ân cần thăm hỏi tổ tông mười tám đời của Chương Hàm, vừa tâm tư xoay chuyển như điện, cấp tốc suy nghĩ xem có phương pháp giải quyết nào hay không.
- Không sai.
"Sở Sơ Nhan" tựa cười mà như không phải cười nói.
- Vừa rồi ta nói chúng ta rất nhanh sẽ gặp mặt, ngươi lại không tin.
Lúc này Tổ An cuối cùng cũng minh bạch vì sao vừa rồi khi Mị Ly rời đi lại nói những lời như vậy, còn cường điệu nếu gặp lại có lẽ mình sẽ thà vĩnh viễn không gặp còn hơn, thì ra là ý tứ này.
Hắn nghĩ nghĩ một chút rồi vội vàng nói:
- Hoàng hậu tỷ tỷ, dẫu sao lúc trước chúng ta cũng hợp tác rất khoái trá, không cần thiết phải trở mặt thành thù như vậy, chờ sau khi rời khỏi đây ta sẽ tìm kí chủ khác cho ngươi, ngươi bỏ qua cho Sơ Nhan đi, được không?
"Sở Sơ Nhan" lắc đầu:
- Ta rất hài lòng với thân thể này, không muốn đổi cái khác. Hơn nữa, ngươi cho rằng linh hồn dung hợp một lần là dễ lắm à, vừa rồi linh hồn của ta chịu tổn thương không nhỏ, nếu lại đổi sang thân thể người khác, linh hồn của ta sẽ gặp phải thương nặng không thể chữa lành, nói không chừng sẽ trực tiếp hồn phi phách tán, ta há có thể mạo hiểm như vậy.
Trong lòng Tổ An trầm xuống, biết mâu thuẫn giữa hai bên là không thể điều hòa, thanh âm của hắn cũng trở nên lạnh lùng:
- Vừa rồi ngươi đã ký kết khế ước, không thể thương hại chúng ta, chẳng lẽ ngươi không sợ trời phạt sao?
"Sở Sơ Nhan" cười khanh khách, trên khuôn mặt vốn lạnh lùng thoát tục của nàng lúc này lại lộ ra có chút yêu diễm khác thường:
- Ta đã dựa theo ước định nói với ngươi pháp môn cứu nàng, sao có thể tính là trái ước? Hơn nữa, vừa rồi Mị Ly đã chết, nếu thật sự có trời phạt, tất cả đều đã tan thành mây khói.
- Ngươi cho rằng tất cả cái này có thể qua mặt được thiên đạo à?
Tổ An nghĩ hệ thống điểm nộ khí của mình cũng có thể phân biệt ra nàng là Mị Ly, chắc hẳn thiên đạo cũng có thể phân biệt ra.
Tuy không biết cái thứ thiên đạo hư vô mờ mịt này là gì, nhưng thế giới này đều tin vào sự tồn tại của nó, vậy hiển nhiên nhất định là có, điều duy nhất khiến hắn lo lắng là nếu thiên đạo đánh xuống thần phạt, liệu có làm tổn thương luôn tới thân thể của Sở Sơ Nhan hay không.
- Ngươi là đang kéo dài thời gian chờ thiên đạo trừng phạt ta sao?
"Sở Sơ Nhan" giống như lập tức nhìn thấu tâm tư của hắn.
- Không cần đợi nữa, khế ước lúc trước ký kết với ngươi là không có hiệu quả.
Hả? Không có hiệu quả?
Tổ An ngây người.
"Sở Sơ Nhan" cười lạnh một tiếng:
- Ngươi cho rằng bản cung lại không phòng bị chút nào ư, sao ta lại tự đeo xiềng xích cho mình như vậy, lúc trước khi ký kết khế ước, không phải là ta tự tay ấn dấu tay, mà là ngươi cầm tay ta ấn vào, như vậy tất nhiên không tính là ý nguyện thực sự của ta, khế ước sẽ không được thiên đạo thừa nhận.
Tổ An:
- ???
Còn có thao tác như vậy ư?
Không có kinh nghiệm đúng là thiệt thòi thật!
Tổ An hối hận không thôi.
Lúc này "Sở Sơ Nhan" mới chậm rãi giơ kiếm lên:
- Tốt lắm, vừa rồi nói với ngươi nhiều như vậy, là niềm tình ngươi dẫu sao cũng từng giải trừ phong ấn cho ta, để cho ngươi làm quỷ minh bạch, hiện tại tất cả đều kết thúc thôi.
- Đợi đã.
Tổ An lập tức kêu lên,
- Ta có một đề nghị!
- Gì cơ?
"Sở Sơ Nhan" cũng không biết là có chuyện gì, có lẽ là bị phong ấn hơn một ngàn năm, khiến nàng theo bản năng muốn nói chuyện với người ta nhiều hơn một chút, dựa theo tính tình trước kia, nàng sẽ không lắm lời với một con kiến như vậy.
Tổ An thay đổi biểu cảm phẫn nộ lúc trước, mà là biến thành cười đùa cợt nhả:
- Hoàng hậu tỷ tỷ, hay là ngươi dùng thân phận của Sở Sơ Nhan mà sinh sống, chúng ta sau này tiếp tục làm vợ chồng? Dù sao lúc trước ta cũng chỉ là lão công hữu danh vô thật của nàng, nếu ngươi đồng ý, sau này ta có thể có thê tử danh phù kỳ thực, ngươi cũng có người hỗ trợ yểm hộ thân phận.
- Dù sao ngươi cô đơn mấy ngàn năm, khẳng định rất tịch mịch cô đơn, vừa hay chúng ta vừa rồi cũng coi như là hòa hợp, không bằng sau này cùng nhau sống đi.
Mị Ly:
- ...
Sở Sơ Nhan:
- ...
Đến từ Mị Ly, điểm nộ khí +666!
Đến từ Sở Sơ Nhan, điểm nộ khí +999!
Nhìn thấy điểm nộ khí hệ thống thu được từ Sở Sơ Nhan, trong lòng Tổ An thầm thở phào, xem ra linh hồn của nàng vẫn còn, không bị xóa đi triệt để, hắn cố ý nói như vậy, chính là muốn thử một chút xem trong thân thể của đối phương rốt cuộc còn có ý thức của Sở Sơ Nhan hay không
May mà kết quả là khả quan.