Lục Địa Kiện Tiên

Chương 400: Khoái hoạt gấp bội

Chương 400: Khoái hoạt gấp bội


- A Tổ, ngươi mau giết ta đi!
Lúc này vẻ cao ngạo tàn bạo trong mắt Mị Ly đã biến mất, thay vào đó là khí chất thanh lệ thoát tục của Sở Sơ Nhan, lúc này trong mắt nàng hiện ra lệ quang lấp lánh.
Tổ An mừng rỡ:
- Lão bà, ngươi khôi phục rồi à?
- Ta chỉ là tạm thời đoạt lại quyền khống chế thân thể, ta không kiên trì được bao lâu đâu, mau giết ta đi!
Sở Sơ Nhan vội vàng nói, nàng từ nhỏ đến lớn cũng là người cao ngạo, há có thể cho phép thân thể của mình bị nữ nhân khác chiếm lấy?
Đặc biệt vừa nghĩ tới tương lai nữ nhân đó không biết sẽ dùng thân thể nàng làm gì đó với nam nhân khác, nàng lập tức rùng mình, thà chết cũng không muốn thấy một màn này phát sinh.
Tổ An lập tức do dự, cho dù hắn đã trọng thương, nhưng lúc này Sở Sơ Nhan triệt để buông bỏ phòng ngự, muốn giết nàng là có thể làm được, nhưng sao hắn có thể hạ thủ?
Nếu thật sự có thể chấp nhận sự tử vong của nàng, vừa rồi hắn kiên trì lâu như vậy còn có ý nghĩa gì?
- Nhanh lên.
Trong mắt Sở Sơ Nhan tràn ngập lo lắng và cầu xin.
Sắc mặt Tổ An âm tình bất định, trên lý trí hắn đương nhiên biết thế nào mới là lựa chọn tối ưu, nhưng trong loại chuyện này hắn có thể bảo trì lý trí được sao?
Chính là một thoáng do dự này, ánh mắt nữ nhân ở đối diện lại khôi phục khí chất riêng biệt của Mị Ly:
- Nữ nhân hèn mọn, không ngờ dám phản kháng bản cung!
- Trong mắt ta, ngươi mới là nữ nhân hèn hạ!
Ánh mắt Sở Sơ Nhan lại khôi phục tỉnh táo.
Nhìn ánh mắt của hai người luân phiên biến ảo, cùng một khuôn mặt, lại dùng ngữ khí hoàn toàn khác biệt để nói, loại cảm giác đó cực kỳ quỷ dị.
Tổ An biết không thể do dự được nữa, thế là liền vươn tay ra vẫy một cái, cầm Thái A Kiếm tại trong tay, mũi kiếm dí lên ngực Sở Sơ Nhan, chỉ cần ấn nhẹ một cái, có thể khiến nàng hương tiêu ngọc vẫn.
Tựa hồ là biết hắn không nỡ xuống tay, Sở Sơ Nhan cắn răng, trực tiếp giơ tay trái lên nắm mũi kiếm đâm vào ngực mình.
- Sơ Nhan!
Tổ An vô cùng sợ hãi, hiện giờ hắn đang trọng thương, cho dù kích phát sự bùng nổ của Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, nhưng thân thể bị thương quá nặng quá yếu ớt rồi, sao có thể đọ được với khí lực của nàng ta.
Mũi kiếm trực tiếp đâm vào ngực nàng, rất nhanh một vết máu tràn ra.
Khi Tổ An đang tuyệt vọng, bỗng nhiên phát hiện trường kiếm trong tay ngừng lại.
Thì ra tay kia thì của Sở Sơ Nhan đang liều mạng tóm lấy thân kiếm!
Không đúng, bàn tay này hiển nhiên là Mị Ly khống chế.
Một màn trước mắt này cực kỳ quỷ dị, một người hai tay cầm kiếm, một tay ra sức tự sát, một tay lại ra sức ngăn cản, một lúc thì tay trái chiếm thượng phong, một lúc thì tay phải chiếm thượng phong.
Trong lòng Tổ An loạn thành một đống, hắn biết sự giằng co này sẽ không kéo dài được quá lâu, hoặc là lập tức giết nàng, nếu không, Mị Ly rất nhanh sẽ khôi phục lại, đến lúc đó Sở Sơ Nhan vẫn chỉ có chết.
Nhưng thực sự giết nàng như vậy, hắn lại không hạ thủ được.
- Có biện pháp gì có thể cứu nàng không?
Tổ An vội vàng nhớ lại những thứ mình có, chỉ tiếc hắn vừa tới thế giới này không bao lâu, thứ biết chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, lúc trước để đối phó Mị Ly, thứ có thể dùng đều dùng hết rồi.
Đợi đã, giống như còn có một thứ chưa dùng.
Trừng Thùy Thùy Hoài Dựng!
Vẫn có cơ hội sử dụng một lần nữa.
Mình không ngờ thiếu chút nữa thì quên mất kỹ năng này!
Có điều sự vui sướng của hắn rất nhanh liền bị đánh tan, bởi vì kỹ năng này vẫn không thể cứu được Sở Sơ Nhan, khiến Mị Ly thể nghiệm đau đớn sinh nở thì sao, nhiều nhất cũng chỉ có thể thừa cơ giết nàng ta.
Nhưng nếu giết, hiện tại cũng có thể làm được, có thể giết thì đã giết từ sớm rồi.
Bỗng nhiên trong lòng hắn khẽ động, nghĩ tới những gì lúc trước nam tử mặc long bào trong phong ấn nói với hắn, hình như nói hắn có thể đối phó Mị Ly, Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh tinh lọc cái gì đó.
Nhưng tinh lọc thế nào?
Hắn căn bản không biết!
Cho tới hiện tại, chỉ biết dùng để dẫn dắt Hồng mông chi khí sửa chữa phục hồi thương thế trên thân thể, căn bản không liên quan gì tới tinh lọc.
Bỗng nhiên hắn nhớ tới tình hình lúc trước nối lại nguyên mạch cho Sở Sơ Nhan, nghĩ đến không phải là hai người ở trạng thái linh nhục giao hòa mới có thể bắt đầu tinh lọc đó chứ!
Có điều hắn lập tức phủ định loại suy đoán này, phải biết rằng nam tử mặc long bào hơn phân nửa là một dòng tàn hồn của Doanh Chính, Mị Ly là hoàng hậu của hắn, lòng dạ hắn phải rộng tãi tới thế nào mới cho phép nam nhân khác dùng loại phương pháp này để tinh lọc lão bà của hắn.
Ít nhất từ tư liệu đã biết cho thấy, nhân vật cuồng ngạo tuyệt luân như hắn tuyệt đối sẽ không như vậy.
Vậy rốt cuộc nên tinh lọc thế nào?
Đúng lúc này, hắn cảm thấy lực đẩy từ trên thân kiếm truyền đến càng lúc càng lớn, hiển nhiên Mị Ly đang dần dần chiếm thượng phong lại chiếm thượng phong, còn không quyết định thì sẽ không kịp.
- Thôi, cược một ván!
Tâm niệm Tổ An khẽ động, mở miệng nói:
- Hoàng hậu tỷ tỷ, lúc trước một mực thủ hạ lưu tình đối với ngươi, nhưng chuyện đã tới nước này, ta cũng cần phải làm ra lựa chọn rồi.
- Ngươi thủ hạ lưu tình với ta?
Mị Ly cười lạnh một tiếng, giống như nghe thấy chuyện cười.
Ngay cả Sở Sơ Nhan và Kiều Tuyết Doanh ở xa xa cũng trợn tròn mắt, thật sự không nghĩ ra lúc này hắn nói những lời mạnh miệng như vậy là có ý gì.
Tổ An thở dài một hơi:
- Ngươi đã biết ta học được Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh, như vậy chắc cũng biết là ai truyền thụ cho ta chứ.
- Doanh Chính!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất