Lục Địa Kiện Tiên

Chương 411: Gọi ta là chủ nhân (2)

Chương 411: Gọi ta là chủ nhân (2)


Tổ An mặc kệ nàng ta, trực tiếp ôm Kiều Tuyết Doanh vào lòng, đang muốn chuẩn bị chữa thương cho nàng ta, thanh âm của Mị Ly đã vang lên:
- Ngươi là định dùng Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh chữa thương cho nàng ta à?
- Đúng vậy.
Tổ An hỏi.
- Chẳng lẽ có vấn đề gì ư?
Mị Ly nói:
- Ngươi không thể chữa thương cho nàng ta, Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh luyện đến tầng thứ nhất có thể thối thể, luyện đến tầng thứ hai có thể tinh lọc tai hoạ, luyện đến tầng thứ ba có thể giải vạn độc, phải luyện đến tầng thứ tư mới có thể chữa thương cho người, hiện tại ngươi vẫn kém quá xa.
Tổ An sửng sốt:
- Nhưng vừa rồi ta còn trị thương cho Sơ Nhan, tu bổ lại nguyên mạch cho nàng ta mà.
Sắc mặt ở bên cạnh Sở Sơ Nhan đỏ lên, có chút không được tự nhiên quay mặt đi, giống như không nghe thấy bọn họ nói.
Mị Ly giải thích:
- Đó không phải là phương pháp chữa thương bình thường, mà là mượn dùng đạo âm dương điều hòa, cùng với tinh huyết siêu cấp của ngươi, tiếp xúc thân mật với nhau mới có thể trị liệu. Nhưng ngươi không thể mỗi lần đều dùng quan hệ thân mật với đối phương để cứu người chứ, nữ thì còn đỡ, nếu nam bị thương thì ngươi cứu thế nào?
Vừa nghĩ tới lăn giường với nam nhân, Tổ An rùng mình, thiếu chút nữa thì nôn ra.
Ta con mẹ nó có bệnh mới đi cứu nam nhân, đương nhiên chỉ cứu nữ nhân rồi.
Đừng trách huynh đệ ta không phải người, thật sự là... Khụ khụ, thật sự không hạ thủ được.
- Hơn nữa, cũng không phải tất cả nữ nhân đều nguyện ý dùng phương pháp này để ngươi cứu.
Mị Ly nhìn Kiều Tuyết Doanh một cái.
- Không tin ngươi hỏi nàng ta thử xem?
Tổ An vội vàng tiến đến bên cạnh Kiều Tuyết Doanh:
- Tuyết Nhi, chúng ta có giao tình sinh tử, yên tâm đi, ta nhất định sẽ liều mạng cứu ngươi, ta sẽ không tiếc một chút tinh huyết như vậy. Ta nhất định sẽ cúc cung tận tụy...
- Đi chết đi!
Hắn còn chưa nói hết đã bị Kiều Tuyết Doanh cắt ngang, chỉ thấy mặt nàng ta đỏ bừng, dùng chút khí lực còn lại đẩy hắn ra.
Sở Sơ Nhan vội vàng đỡ lấy nàng ta, sau đó cũng trợn mắt:
- Đã tới lúc này rồi còn đùa như vậy.
Tổ An cũng rất oan uổng:
- Ta chỉ là muốn cứu nàng ta mà thôi, ta không ngại tinh huyết bị hao tổn, vì sao các ngươi còn nói ta.
Sở Sơ Nhan:
- ...
Kiều Tuyết Doanh:
- ...
Mị Ly cũng toát mồ hôi:
- Trình độ vô sỉ của ngươi thực sự khiến ta phải sinh ra nhận thức mới đối với ngươi đó.
Tổ An lại ở đó than thở một phen, có điều Kiều Tuyết Doanh tạm thời không có nguy hiểm tới tính mạng, hắn cũng không tiện thật sự làm cái đó.
Chỉ có điều trong lòng vẫn phẫn nộ:
- Hừ, quả nhiên là ba hòa thượng không có nước uống, nếu không có hai nữ nhân còn lại bên cạnh, nói không chừng Tuyết Nhi cũng tình trong như đã mặt ngoài còn e rồi.
Đúng lúc này, Thái A Kiếm bỗng nhiên bay lên, chuôi kiếm đụng vào gáy Sở Sơ Nhan và Kiều Tuyết Doanh, hai nàng lập tức ngã xuống.
Bởi vì Sở Sơ Nhan đang chiếu cố Kiều Tuyết Doanh, lại thêm chuyện lúc trước với Tổ An khiến nàng ta một mực tâm sự trùng trùng, cho nên căn bản không hề có phòng bị, nào ngờ có người lại đột nhiên tập kích ở sau lưng.
Về phần Kiều Tuyết Doanh, hiện giờ lại không hề có sức phản kháng.
- Ngươi làm gì thế!
Tổ An kinh hãi, vừa phẫn nộ chất vấn Mị Ly, vừa đi thăm dò tình huống của hai nàng, chờ phát hiện bọn họ chỉ là hôn mê mới thở phào nhẹ nhõm.
- Giết bọn họ đi!
Mị Ly lạnh lùng nói.
Tổ An nổi giận nói:
- Ngươi có bệnh à!
Mị Ly hừ một tiếng:
- Ta biết ngươi và bọn họ có quan hệ thân thiết, nhưng tình yêu nam nữ căn bản không đáng tin, trên người ngươi có quá nhiều bí mật, lần này cơ hồ đều bị bọn họ biết hết, bất luận là tư chất siêu cấp của ngươi, hay là chuyện ngươi biết Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh. Đúng rồi, nếu ta không nhìn lầm, ngươi chắc còn biết Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh nữa.
Tổ An hoảng sợ, vẻ mặt cảnh giác nhìn nàng ta:
- Sao ngươi biết?
Mị Ly cười khẽ một tiếng, tr mắt xếch có chút ngạo nghễ:
- Trước đó mỗi lần ngươi bị thương càng nặng, năng lực ở các phương diện tốc độ, lực lượng đều hơn xa tu vi của bản thân ngươi, năm đó bản cung ở trong hoàng cung đọc nhiều sách vở, đã thấy ghi chép liên quan, sao lại không đoán được?
Tổ An im lặng, tu vi của nữ nhânnày cực cao, kiến thức lại rộng, tương lai muốn lừa dối nàng ta, sợ rằng không dễ dàng như vậy.
- Có điều ta lại không hiểu, Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh chắc không có hiệu quả bất tử, vì sao lúc trước ta mãi không giết được ngươi.
Hai hàng lông mày của Mị Ly nhíu chặt lại, nhớ tới các loại điển tịch đã đọc, không hề có ghi chép về loại chuyện quỷ dị này.
Tổ An có chút xấu hổ, cái tên Phú Bà Khoái Nhạc Cầu thật sự rất xấu hổ, cũng không biết nên giải thích với nàng ta nên như thế nào.
May mà Mị Ly không truy hỏi việc này:
- Thôi, dù sao sau này ở bên cạnh ngươi, chung quy cũng sẽ biết.
- Hiện tại ta muốn nói là, bất kỳ một bí mật nào trên người ngươi một khi bị tiết lộ ra ngoài, đều sẽ dẫn tới họa sát thân. Phải biết rằng bất kể là Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh hay là Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, bất kỳ một quyển nào cũng đều là bảo điển đủ để khiến người trong thiên hạ tranh đoạt, càng đừng nói chính ngươi còn là tư chất siêu cấp, không biết bao nhiêu lão quái vật sắp chết đều ngấp nghé huyết nhục của ngươi.
- Không phải thực sự có người tin ăn huyết nhục của người có tư chất siêu cấp thì có thể trường sinh bất tử chứ?
Tổ An chỉ cảm thấy có chút miệng khô lưỡi khô.
- Ngay cả Doanh Chính năm đó cũng không chống đỡ được loại dụ hoặc này, huống chi là người khác.
Nhắc tới Doanh Chính, vẻ mặt Mị Ly có thêm mấy phần phức tạp.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất