Chương 419: Ngươi tán gái đúng là bỏ cả tiền vốn
- Cho ta... hết.
Sở Sơ Nhan nghĩ đến lúc ấy đối phương dùng miệng đút cho mình ăn Vô Tung Huyễn Liên, thanh âm càng lúc càng nhỏ.
Kiều Tuyết Doanh nhìn Tổ An với thần sắc phức tạp:
- Ngươi tán gái đúng là bỏ hết cả tiền vốn.
Nàng ta nghĩ đến cùng tới địa cung, mình tiêu hao Bán Sinh Chi Duyên quý giá nhất, tổn thất một nửa thọ mệnh; nhưng Sở Sơ Nhan lại từ chỗ Tổ An có được Vô Tung Huyễn Liên, tu vi cả người cơ hồ là đề thăng một cảnh giới lớn.
Người so với người đúng là tức chết người!
Sao ta lại thảm như vậy chứ...
Cảm thấy cảm xúc của nàng ta đi xuống, Tổ An không nhịn được hừ một tiếng:
- Ngươi cũng đừng bất bình hành, thứ ta bỏ ra cho ngươi cũng không ít hơn nàng ta đâu.
Mấy vạn điểm nộ khí, mấu chốt là buff tiêu cực ba lần rút thưởng về sau đều không rút được gì.
Nếu không có quỷ mới biết mấy vạn điểm nộ khí này có thể rút ra được kỹ năng hoặc là đạo cụ sắc bén gì.
Kiều Tuyết Doanh đang có chút khó chịu, thầm nghĩ ngươi bỏ ra gì cho ta, bỗng nhiên trong lòng khẽ động, nghĩ tới lúc trước khi mình đang mạng như chỉ mành treo chuông, đối phương tự dưng lấy ra một lọ thần dược nháy mắt liền khôi phục.
Tuy hắn nói không quá không tỉ mỉ, nhưng nàng ta biết rõ, thế giới này luôn là nguyên tắc trao đổi đồng giá, muốn có được thần dược như vậy, hắn khẳng định phải trả một cái giá cực lớn.
Cho dù chuyện lúc trước nàng ta đã không nhớ rõ lắm, nhưng vẫn nhớ lúc ấy đối mặt với một kẻ địch cực kỳ khủng bố, nam nhân này hết lần này tới lần khác cả người đều là máu chắn ở phía trước bảo hộ nàng ta.
Nghĩ đến đây, ánh mắt nàng ta nhìn về phía Tổ An cũng trở nên nhu hòa hơn.
Có điều sau khi nàng ta nhìn thấy Sở Sơ Nhan ở bên cạnh thì trong lòng buồn bã, đáng tiếc, bọn họ mới là một đôi.
Đúng là tạo hóa trêu người, nếu đêm đó hai người thật sự...
Nghĩ đến chuyện đêm đó, Kiều Tuyết Doanh lập tức có phản ứng:
- Đợi đã, Vô Tung Huyễn Liên đã bị Sở tiểu thư ăn rồi, vậy sao ngươi có thể khôi phục?
Người này, khi ở với ta thì không được, nhưng ở với với Sở tiểu thư thì lại được?
- Về sau ta ở trong thế giới phong ấn, lại có được một đoạn kỳ ngộ, dưới cơ duyên xảo hợp mà được giải phong.
Tổ An không trả lời quá kỹ.
- Được rồi được rồi, một nữ hài tử như ngươi, cứ mãi hỏi loại chuyện này mà không thấy ngượng à.
Kiều Tuyết Doanh hừ một tiếng, đích xác cũng ngượng hỏi tiếp, có điều trong lòng lại có chút nghi hoặc, hình như ta cũng ở thế giới phong ấn mà, sao không biết hắn có kỳ ngộ gì.
Tuy Sở Sơ Nhan và hắn là vợ chồng, nhưng quan hệ của hai người thật sự rất xấu hổ, huống chi việc này nàng ta lại là "Khổ chủ", nào có tiện mà hỏi kỹ.
Một nhóm ba người ai mang tâm sự nấy tiếp tục đi lên bên trên, vốn đang cực kỳ đề phòng, lo lắng bỗng nhiên có võ sĩ cương thi lao ra, nhưng không biết vì sao, những võ sĩ cương thi đó nhìn thấy bọn họ đều lẩn đi xa.
- Chẳng lẽ biết không phải là đối thủ của ta, cho nên né tránh trước à?
Sở Sơ Nhan có chút nghi hoặc, nhưng không thể như vậy được, đám gia hỏa này không có linh trí cao như vậy mới đúng.
Lúc này chợt nghe Tổ An hỏi:
- Tuyết Nhi, sau này ngươi có tính toán gì không?
Kiều Tuyết Doanh lắc đầu, ngỡ ngàng nói:
- Ta cũng không biết.
- Ngươi đã nhận rõ bộ mặt thật của Thạch Côn, vậy về Sở gia đi, chúng ta thủy chung hoan nghênh ngươi.
Sở Sơ Nhan cũng nói.
Tổ An ở bên cạnh phụ họa:
- Không sai không sai, ngươi đã hứa gả cho ta làm nha đầu thông phòng, trải qua chuyến đi tới địa cung lần này, mọi người cũng quen thân hơn, sau này vừa hay có thể mỗi ngày làm ấm giường cho ta.
Kiều Tuyết Doanh:
- ...
Sở Sơ Nhan:
- ...
Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +250!
Đến từ Sở Sơ Nhan, điểm nộ khí +250!
- Người này, đầu óc bị lừa đá à?
Kiều Tuyết Doanh trực tiếp không đếm xỉa tới hắn, nhìn về phía Sở Sơ Nhan:
- Cám ơn Sở tiểu thư, hảo ý của ngươi ta xin nhận, nhưng ta đã quyết liệt với Thạch gia, bên kia cũng còn rất nhiều chuyện phải giải quyết hậu quả.
- Có cần chúng ta hỗ trợ không?
Sở Sơ Nhan biết một đại gia tộc muốn khống chế thủ hạ thường xuyên sẽ dùng rất nhiều thủ đoạn, trực tiếp nhất chính là dùng thân nhân làm con tin.
Kiều Tuyết Doanh lắc đầu:
- Đa tạ hảo ý của Sở tiểu thư, chắc ta có thể tự xử lý.
Sở Sơ Nhan thở dài một hơi:
- Giữa chúng ta vì sao lại biến thành xa lạ như vậy.
Kiều Tuyết Doanh nhớ lại ngày tháng hai người giống như tỷ muội cùng ngồi cắn hạt dưa xem thoại bản, trong nhất thời cũng cảm khái, trong lòng nàng có thiên ngôn vạn ngữ, cuối cùng chỉ hóa thành hai chữ:
- Xin lỗi!
- Người sống trên đời, rất nhiều chuyện đều là thân bất do kỷ, ta cũng không trách ngươi.
Sở Sơ Nhan ôn nhu đáp.
Hai người rất nhanh lại lâm vào trầm mặc.
Tổ An không quá hiểu quan hệ giữa bọn họ xuất hiện vấn đề gì.
Mọi người vui vẻ sống cùng nhau không được ư?
Có hiểu lầm gì đó thì chung chăn... Khụ khụ một chút không phải là hóa giải được ư?
Đương nhiên cân nhắc tới giá trị vũ lực của Sở Sơ Nhan hiện giờ, hắn vì an toàn của sinh mệnh, vẫn không dám nói ra những lời này.
Đúng lúc này, bỗng nhiên một trận đất rung núi chuyển, không ít bùn đất, hòn đá từ trên trời rơi xuống.
Lúc trước chấn động như vậy cũng xuất hiện một lần, lúc ấy là hai mươi vạn quân đoàn vong linh phá trận mà ra, chỉ có điều lần chấn động này lại mãnh liệt hơn nhiều.
Các võ sĩ cương thi đang đi tuần chung quanh ai nấy lộ vẻ sợ hãi, giống như ruồi không đầu đào vong chung quanh.
- Nơi này sắp sập rồi, chúng ta phải mau chóng ra ngoài.