Lục Địa Kiện Tiên

Chương 426: Ám ảnh tâm lý (2)

Chương 426: Ám ảnh tâm lý (2)


...
Những nam nhân này não bổ ra rất nhiều rất nhiều, đặc biệt vừa nghĩ tới những mỹ nữ tuyệt sắc thường ngày yểu điệu đẹp xinh này ai nấy đều bị tên gia hỏa đó dựa vào thiên phú mà chinh phục, các loại cảm xúc phức tạp hâm mộ, tự ti, ghen tị đan xen, cuối cùng toàn bộ hóa thành phẫn nộ đối với Tổ An.
Hồng Tinh Ứng một mực xem thường Tổ An, cảm thấy tên côn đồ này cái gì cũng không bằng mình, cho dù là lúc trước đối phương ở trên đại hội gia tộc tỏa sáng rực rỡ, hắn cũng không quá để ở trong lòng, vững tin với tư chất của mình, sẽ ở trong học viện Minh Nguyệt Học Viện vượt qua đối phương.
Nhưng một màn vừa rồi thật sự là đả kích hắn quá lớn, cả đời này cũng không thể theo kịp, cùng một nam nhân như vậy theo đuổi Sở tiểu thư, có một loại cảm giác tự ti thiên nhiên, sau này lại nhìn thấy hắn, sợ rằng cũng không ngẩng đầu lên nổi.
Đến từ Hồng Tinh Ứng, điểm nộ khí +999!
Có suy nghĩ tượng tự không chỉ có một mình hắn:
Đến từ Phan Long, điểm nộ khí +999!
Đến từ Phó Phượng, điểm nộ khí +999!
Đến từ Tạ Tú, điểm nộ khí +999!
Đến từ Vi Hoằng Đức, điểm nộ khí +999!
...
Nhìn thấy hệ thống không ngừng xuất hiện điểm nộ khí mới, Tổ An cười không khép miệng lại được, thầm thở dài một hơi, lúc trước rõ ràng đã cảnh cáo các ngươi rồi, lại cứ muốn tới đây tìm ám ảnh tâm lý, giờ thì trách được ai.
Mặc xiêm y từ bên trong đi ra, thấy một đám bạn học nam mặt như cha chết mẹ chết, Tổ An cảm thấy vẫn là bạn học đáng yêu, vừa thấy mặt đã tặng điểm nộ khí rồi.
Bỗng nhiên hắn chú ý thấy một cái tên, Vi Hoằng Đức?
Lúc trước Mễ lão đầu hình như chính là bảo hắn tiếp cận người này.
Thế là hắn bước thẳng về phía đối phương, so với Vi Tác nhỏ gầy khô quắt đầu trâu mặt ngựa, Vi Hoằng Đức nhìn thì tướng mạo đường đường hơn rất nhiều, khiến người ta không thể không hoài nghi hai người này rốt cuộc có phải cùng một mẹ sinh ra hay không.
- Vi huynh!
Tổ An nhiệt tình quàng vai hắn.
- Từ lâu đã được nghe đại danh, lại không có duyên gặp mặt, hạnh ngộ hạnh ngộ!
Vi Hoằng Đức không ngờ hắn lại lập tức bước về phía mình, trong nhất thời không kịp phản ứng đã bị hắn quàng vai, biểu cảm lập tức biến thành cực kỳ cứng ngắc:
- Chúng ta quen nhau à??
Nói tới nghe thấy đại danh từ lâu, trong trường học này ai so được với ngươi, chỉ vừa tới mấy ngày đã thành nhân vật toàn trường không ai không biết rồi.
Vừa nói ánh mắt không kìm được mà liếc về phía đũng quần hắn, trong đầu lại hiện ra hình ảnh nhìn thấy vừa rồi, sắc mặt càng lúc càng trở nên tái nhợt.
- Ta và Vi Tác là bạn cùng bàn, hai ta là huynh đệ mới gặp mà như đã quen từ lâu, biết hắn còn có ca ca ở trường học, một mực muốn gặp mặt, đáng tiếc là mãi không có cơ hội.
Tổ An giải thích.
- Thì ra là Vi Tác.
Vi Hoằng Đức cuối cùng cũng lộ ra vẻ tươi cười, răng cửa bị sứt đặc biệt bắt mắt, khiến Tổ An cuối cùng không còn hoài nghi hai người bọn họ có phải là thân sinh hay không nữa.
Hai người lại hàn huyên một lúc, Tổ An không có được tình báo hữu dụng gì, bất kể là nhìn từ mặt nào, Vi Hoằng Đức này đều không có gì đặc thù, trừ miễn cưỡng vào được Thiên tự ban ra, căn bản không nhìn ra có chỗ nào xuất sắc.
Thật sự không rõ vì sao Mễ lão đầu lại muốn ta cố ý tiếp cận hắn?
- A Tổ, ngươi mau tới đây.
Một thanh âm mềm mại đáng yêu truyền đến, chỉ thấy Bùi Miên Mạn hai mắt như hoa đào mang theo nét cười ngọt ngào, nhẹ nhàng vẫy tay gọi hắn.
- Được!
Tổ An hớt hải chạy tới, ở cùng một chỗ với những xú nam nhân này làm sao tốt bằng những cô nương thơm ngát đó.
Thấy một màn này, một đám bạn học nam lập tức ghen ghét, vốn một số người đã khó chịu, muốn nói gì đó, nhưng hình ảnh rất có lực trùng kích vừa rồi không ngừng hiện lên trong đầu, ai nấy lập tức lại xì hơi.
Đến từ Hồng Tinh Ứng, điểm nộ khí +666!
Đến từ Phan Long, điểm nộ khí +666!
Đến từ Phó Phượng, điểm nộ khí +666!
Đến từ Tạ Tú, điểm nộ khí +666!
Đến từ Vi Hoằng Đức, điểm nộ khí +666!
...
- Vừa các ngươi ở bên trong rốt cuộc đã có chuyện gì, vì sao tất cả bọn họ đều biến thành là lạ?
Bùi Miên Mạn tò mò hỏi.
Sở Sơ Nhan ở bên cạnh làm bộ như không để ý, lại lặng lẽ giỏng tai lắng nghe.
- Có thể là bị đả kích.
Tổ An lộ ra biểu cảm ngượng ngùng.
- Đã bảo bọn họ đừng tới, kết quả ai nấy lại cứ tới.
Rất nhiều nam sinh khác:
- ...
Tên gia hỏa ngươi vừa rồi nói những lời đó là thực sự không muốn chúng ta vào xem ư, rõ ràng chính là cố ý dụ dỗ chúng ta mà, đúng là tạo nghiệt gì, đợi lát nữa tìm thấy nguồn nước nhất định phải rửa mắt một chút.
Đến từ Hồng Tinh Ứng, điểm nộ khí +233!
Đến từ Phan Long, điểm nộ khí +233!
Đến từ Phó Phượng, điểm nộ khí +233!
- Bị đả kích gì?
Vẻ mặt Bùi Miên Mạn ngỡ ngàng, theo bản năng nhìn về phía những bạn học nam đó.
Thường ngày những bạn học nam này chỉ mong được nhìn Bùi Miên Mạn quyến rũ khiêu gợi lâu hơn một chút, nhưng hiện giờ tất cả mọi người như đều chột dạ, ai nấy né tránh ánh mắt, sợ bị nàng ta nhìn thấy vấn đề.
- Cũng không có gì, chính là chút bí mật của nam nhân.
Tổ An cười thần bí, dù là da mặt hắn có dày tới mấy, loại chuyện này chung quy cũng không tiện tự biên tự diễn.
Lo lắng nàng ta tiếp tục truy hỏi, tùy ý nói mấy câu rồi vội vàng chạy về bên cạnh Kỷ Tiểu Hi.
Bùi Miên Mạn không nhịn được giậm giậm chân, bấu khuê mật một cái:
- Đây là lão công của ngươi hay là lão công của người khác thế, sao lại chạy tới bên cạnh nữ nhân khác rồi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất