Chương 446: Ngươi muốn tâm nàng ta làm gì?
- Đẳng cấp của ngươi quá thấp, muốn tiến vào giới này cũng không được, chỉ là chanh chua mà thôi.
Mị Ly cười lạnh.
Tổ An bị nàng ta đả kích, mấu chốt là với địa vị và thân phận của nàng, lời này quả đúng là thật, cho nên hắn cũng không thể phản bác.
- Những chuyện đó để sau rồi nói, lão bà của ta rốt cuộc là bị làm sao vậy, vì sao lại nói đại phu không trị được?
Tổ An cảm thấy thân thể của giai nhân trong lòng càng lúc càng lạnh.
- Công pháp mà nàng ta tu luyện có thiếu xót thiên nhiên, hoặc là nói đây là bệnh chung của công pháp hệ băng, muốn tu luyện năng lực hệ băng, tất nhiên phải để hàn khí nhập thể, dưới tích lũy tháng ngày dài, nguyên mạch, thân thể, tạng phủ đều sẽ bị hàn khí tập kích.
- Tuy các loại điển tịch hệ băng có biện pháp riêng để triệt tiêu ảnh hưởng tiêu cực sinh ra, nhưng không thể tiêu trừ hoàn toàn, chuyện tu luyện dù sao cũng là nghịch thiên mà đi, có một số sự trừng phạt cũng là rất bình thường.
Tổ An khó hiểu hỏi:
- Tu luyện hệ băng đã có thiếu sót lớn như vậy, vì sao trên đời vẫn có nhiều người tu hành tu luyện hệ băng đến thế?
- Tuy hệ băng có tổn thương lớn đối với thân thể, nhưng cũng có uy lực rất to lớn, trên nhiều khía cạnh đều có ưu thế không gì sánh được.
Mị Ly giải thích.
- Hy sinh một vài thứ, đổi lấy lực lượng cường đại hơn, trên đời này vẫn có người nguyện ý.
- Chỉ có điều đại đa số người tu hành hệ băng, hoặc là thọ mệnh ngắn hơn người tu hành bình thường, hoặc rất khó sinh đẻ, nhưng cũng không có nguy hiểm tới tính mạng, tình huống của thê tử ngươi, chắc là tốc độ tu luyện quá nhanh, lại thêm công pháp hệ băng của nàng ta đi theo lối tắt, tuy uy lực lớn hơn, tiến cảnh nhanh hơn, nhưng ảnh hưởng tiêu cực cũng lớn hơn công pháp hệ băng khác.
- Sau đó ở trong địa cung, ngươi cho nàng ta ăn vào Vô Tung Huyễn Liên, cường hành đề cao một cảnh giới lớn, dẫn tới căn cơ của nàng ta bất ổn, triệt để đặt xuống tai hoạ ngầm cho thân thể. Lúc trước ở hậu sơn học viện lại đối một chưởng với lão đầu của Thạch gia, tuy thương thế không nặng, nhưng lại khiến tai hoạ ngầm trong cơ thể triệt để bạo phát ra, hiện giờ hàn khí của nàng ta đã lan ra ngũ tạng lục phủ, chỉ sợ là thần tiên khó cứu, thần tiên khó cứu.
Tổ An trợn tròn mắt, vốn cho rằng chỉ là vấn đề nhỏ, dẫu sao thế giới tu hành mà, hộc máu chỉ là chuyện vặt.
Giống như mình lúc trước không biết đã phun máu bao nhiêu lần rồi, phun thành quen rồi.
Nào ngờ Sở Sơ Nhan hộc máu một lần, hậu quả lại nghiêm trọng như vậy?
Thần tiên khó cứu?
Tổ An hoảng hốt:
- Sao có thể...
Đúng lúc này, bên cạnh truyền đến một tiếng kinh hô:
- Nhan nhi, ngươi làm sao vậy?
Một làn gió thơm ập tới, một thân ảnh mạn diệu đi lên, đẩy Tổ An ra, ôm lấy Sở Sơ Nhan, phát hiện nàng ta lâm vào hôn mê, hơi thở mong manh, cả người đều hoa dung thất sắc, vội vàng quay đầu lườm Tổ An:
- Ngươi rốt cuộc đã làm gì với nữ nhi của ta?
Tổ An đáp:
- Vừa rồi lúc đang nói chuyện nàng ta vẫn ổn, đột nhiên lại hộc máu té xỉu, ta thấy chắc là nàng ta tu luyện công pháp hệ băng tiến triển quá nhanh, căn cơ bất ổn dẫn tới hàn khí trong cơ thể phản phệ, hiện giờ tính mạng bị đe dọa...
Hắn còn chưa nói hết, liền trực tiếp bị Tần Vãn Như cắt ngang:
- Ngươi thì biết cái gì? Nữ nhi của ta là thiên kiêu đương thời, tu luyện tiến triển nhanh cũng là hết sức bình thường, sao có thể căn cơ bất ổn? Ta biết mấy ngày nay ngươi cũng rất nổi bật, nhưng so với Nhan nhi của ta thì vẫn kém xa, lấy đâu ra tư cách mà đánh giá nàng ta, đúng là không biết tự lượng sức mình!
Thân là một mẫu thân, nghe thấy người khác nói nữ nhi của mình tính mạng bị đe dọa, trong lòng nàng ta rất tức giận, huống chi còn là một tên gia hỏa mà mình một mực không xem trọng.
Đến từ Tần Vãn Như, điểm nộ khí +502!
Sau khi nói xong nàng ta trực tiếp ôm lấy nữ nhi một đường đi tìm trượng phu, thậm chí hối hận vì sao mình lại lắm lời với người này như vậy, quả thực là lãng phí thời gian cứu Nhan nhi.
Đến từ Tần Vãn Như, điểm nộ khí +9+9+9...
Nhìn bóng lưng vội vàng rời đi của Tần Vãn Như, Tổ An thầm nghĩ nữ nhân này ít nhất có một điểm tốt, đó chính là điểm nộ khí rất nhiều.
Tựa như lúc trước đánh giá Thành Thủ Bình, mỗi người đều có tác dụng riêng biệt của mình.
Hiện tại xem ra, tác dụng lớn nhất của Tần Vãn Như chính là dùng để kiếm điểm nộ khí.
Lúc này bên tai lại vang lên thanh âm vui sướng khi người khác gặp họa của Mị Ly:
- Thế nào, có suy nghĩ lại đề nghị vừa rồi của ta không.
Tổ An:
- Có đôi khi ta thật sự hoài nghi ngươi không phải Hoàng hậu, mà giống ma nữ, yêu nữ hơn.
- Đa tạ đã khen ngợi!
Mị Ly không hề để ý.
- Ai nói Hoàng hậu thì phải hiền lương thục đức, mẫu nghi thiên hạ?
Tổ An nghĩ thấy cũng đúng, trong lịch sử của có không ít yêu hậu, người này hơn phân nửa chính là tính tình này.
Lo lắng cho sự an nguy của Sở Sơ Nhan, hắn cũng lười chẳng muốn nghe Mị Ly yêu ngôn hoặc chúng, vội vàng đi theo.
Sở Trung Thiên sớm đã nghe tin chạy tới, vừa truyền nguyên khí vào trong cơ thể Sở Sơ Nhan, bài trừ hàn khí cho nàng ta vừa lo lắng chờ đợi đại phu trong phủ.
Sở Hoàn Chiêu cũng tới, tay nắm chặt lại, tuy nàng ta bởi vì bị mẫu thân thường xuyên lấy tỷ tỷ ra để so sánh với mình, không ít lần cãi nhau với tỷ tỷ, nhưng nàng ta cũng biết, trong lòng tỷ tỷ rất thương nàng ta, quan hệ của hai tỷ muội rất tốt, hiện giờ thấy nàng ta có bộ dạng như vậy, trong lòng vô cùng lo lắng.
Không lâu sau, một tiểu lão đầu tóc trắng xoá dưới sự vây quanh của gia đình bước nhanh tới, Tổ An nhận ra hắn, hắn là đại phu Bao Hữu Lộ thường trú ở phủ công tước, ở trên ý nghĩa nào đó thì có thể xem như là bác sĩ gia đình của Sở gia.