Chương 48: Trong phân có độc
...
Thủ lĩnh Cương Liệt Hắc Sài nổi giận:
- Chúng ta ăn phân nhiều năm như vậy còn ít sao? Lúc nào trúng độc qua, nhất định là gia hỏa này có một loại năng lực nào đó không biết tên, mọi người cẩn thận chút.
Lúc này đám Cương Liệt Hắc Sài mới thoải mái, nếu quả thật trong phân có độc, thì quả thật đã phá vỡ thường thức của bọn chúng, về sau bọn chúng còn làm sao đi săn.
Hồng Nhãn Cuồng Tê hiển nhiên cũng ý thức được cái gì, chẳng lẽ hoa cúc của mình còn có năng lực khác mà ta không biết? Nhưng mụ mụ không có nói nha?
Chú ý tới những Cương Liệt Hắc Sài kia trước đó phách lối đều trốn tránh hậu môn của mình, Hồng Nhãn Cuồng Tê thay đổi tư thái, cố ý giơ cái đuôi lên, bại lộ hoa cúc cho chúng nó, còn kém hô lên “ngươi đến nha, ngươi đến nha”.
Tổ An thấy Hồng Nhãn Cuồng Tê cố ý trêu chọc những Cương Liệt Hắc Sài kia, nhịn không được vui vẻ:
- Không nghĩ tới gia hỏa này cũng hèn mọn như vậy?
Kỷ Tiểu Hi nhìn mà hai gò má ửng hồng, hiển nhiên hình ảnh như vậy thân là một khuê nữ rất khó tiếp nhận, nàng quay mặt qua một bên, nhưng vẫn không kềm chế được hiếu kì trong lòng:
- Ngươi đến cùng là làm sao làm được, là bởi vì thanh dao găm kia sao?
Tổ An nhẹ gật đầu:
- Ta ở trên dao găm bôi độc dược kiến huyết phong hầu, cho nên những Cương Liệt Hắc Sài kia cắn hoa cúc của đối phương, bị mũi đao làm bị thương, trúng độc mà chết.
Hắn không nguyện ý bại lộ bí mật của Dao Găm Có Độc, liền tìm một lý do nói qua.
- Thì ra là thế.
Kỷ Tiểu Hi đỏ mặt nhẹ gật đầu, nhưng trong lòng đang suy tư, trên đời này độc dược gì có thể bảo trì lâu như vậy, dù sao mũi đao chỉ có một chút, nhiều Cương Liệt Hắc Sài như vậy cắn trúng, theo lý thuyết độc dược trên dao găm nên bị pha loãng mới đúng.
Lại nói trong sơn cốc, đám Cương Liệt Hắc Sài bị Hồng Nhãn Cuồng Tê khiêu khích chọc giận, từng con liều mạng xông lên cắn xé nó, chỉ bất quá đáng tiếc, mỗi lần cắn trúng hoa cúc của đối phương, đều sẽ bị dao găm cắt vỡ đầu lưỡi, sau đó Dao Găm Có Độc phát động kỹ năng, Cương Liệt Hắc Sài chết càng ngày càng nhiều.
- A...
Mới đầu Hồng Nhãn Cuồng Tê bị dao găm kia đâm vào còn rất đau, nhưng bây giờ quen thuộc, mỗi lần Cương Liệt Hắc Sài cắn mũi đao, sẽ làm cán đao quấy cơ thể nó một cái, rất nhanh liền dâng lên một loại khoái cảm dị dạng, phảng phất như mở ra một cánh cửa mới cho nó.
Lần này bầy Cương Liệt Hắc Sài có chút luống cuống, từng con không ngừng lui về sau, châu đầu ghé tai:
- Trong phân của gia hỏa này thật sự có độc!
Thủ lĩnh Cương Liệt Hắc Sài giận dữ:
- Trong phân làm sao có độc được? Chẳng lẽ trăm ngàn năm qua tộc đàn chúng ta lưu truyền kinh nghiệm là giả sao?
- Vậy ngươi đi lên xem!
Một con Cương Liệt Hắc Sài khác nói, hình thể của nó đã sắp tiếp cận đầu lĩnh.
- Ta lên thì lên!
Thủ lĩnh Cương Liệt Hắc Sài biết đối phương một mực ngấp nghé vị trí của nó, chú ý tới thủ hạ còn lại biểu lộ sợ hãi, biết tiếp tục như vậy nữa, uy vọng của mình sẽ bị đả kích rất lớn, thế là nó quyết định tự mình xuất thủ, tái tạo hùng phong của vương giả.
Nó không ngừng du tẩu ở sau cái mông của Hồng Nhãn Cuồng Tê, rốt cuộc tìm được một thời cơ tốt nhất, cả người giống như thiểm điện nhào tới, nó biết nháy mắt sau mình có thể thuận thế kéo ra toàn bộ nội tạng của đối phương.
Đúng lúc này, bỗng nhiên thân thể của Hồng Nhãn Cuồng Tê cứng đờ, hoa cúc bị chặn lại lâu như vậy, lại thêm trong khoảng thời gian này vật lộn, trong bụng sinh ra không biết bao nhiêu khí thải, bụng dưới nhúc nhích, sau đó bủm... thả ra một cái rắm to lớn, một đống phân bị phun ra, tiện thể dao găm cũng bị chấn ra.
Cương Liệt Hắc Sài bị phun tới cả mặt là phân, đang muốn nổi giận, bỗng nhiên toàn thân cứng đờ, sau đó ngã trên mặt đất không còn khí tức.
Nguyên lai vừa rồi dao găm kia bị phun ra, mặc dù cường độ không đủ để tạo thành vết thương trí mạng gì, nhưng đủ cắt ra một vết máu, lấy tính mạng của nó.
Đến từ Cương Liệt Hắc Sài Vương, điểm nộ khí +10!
- Trong phân thật có độc!
- Đại vương bị phân phun chết!
...
Cương Liệt Hắc Sài khác sớm đã run sợ, bây giờ thấy thế từng con lập tức giải tán, liều mạng chạy vào trong núi rừng.
Hồng Nhãn Cuồng Tê lung lay đầu, nó cũng không biết xảy ra chuyện gì, nhưng vừa mới đi qua Quỷ Môn Quan một lần, cả đàn Cương Liệt Hắc Sài vây công hoa cúc để nó hiện tại lòng còn sợ hãi, thế là lung la lung lay bỏ chạy, hiện tại nó cũng không có tâm tư đi tìm nhân loại vừa rồi báo thù.
Trong sơn cốc khôi phục yên tĩnh, lúc này Tổ An mới từ trên dốc chạy xuống, ở phía dưới giang hai cánh tay:
- Tiểu Hi, ngươi cẩn thận một chút, ta sẽ tiếp ngươi.
Kỷ Tiểu Hi đỏ mặt lắc đầu:
- Không cần.
Sau khi nói xong, trực tiếp xoay người bay xuống đáy cốc, tư thế cực kỳ tiêu sái ưu mỹ.
Lúc này Tổ An mới nhớ tu vi của nàng cao hơn mình, ngượng ngùng cười cười, trực tiếp chạy đến chiến trường, nhặt Dao Găm Có Độc lên.
May mắn con tê giác kia phun nó ra ngoài, bằng không đợi lát nữa còn phải dùng Độc Bình.
- A... mùi vị này...
Dù có khăn tay bao vây, nhưng trên dao găm vẫn còn mùi thum thủm, Tổ An lấy nước rửa thật lâu mới cất vào trong ngực.
Kỷ Tiểu Hi theo tới, lúc đầu muốn mượn dao găm nhìn một chút, xem phía trên đến cùng là độc dược gì, lại lợi hại như vậy, nhưng thấy hắn thu vào trong ngực lại không tiện mở miệng, dù sao dưới cái nhìn của nàng, mỗi người đều có bí mật bảo mệnh, mình yêu cầu như vậy hơi quá vô lễ.