Chương 64: Gặp Lại Vu Hộ Pháp
Giang Bắc Nhiên sững sờ, nhìn Trương Hạc Khanh vẫn cười tươi như cũ, môi không chút động đậy trong suốt quá trình âm thanh vang lên.
Truyền âm nhập mật!?
Đồng thời, ba lựa chọn xuất hiện trước mắt hắn.
Lựa chọn một: Vẫn từ chối không đi.
Ban thưởng: Thương Hải Chú (Huyền cấp thượng phẩm).
Lựa chọn hai: Mời Trình Lương Ký nói hộ cho mình.
Ban thưởng: Thất Bộ Công (Huyền cấp hạ phẩm).
Lựa chọn ba: Đồng ý với đường chủ.
Ban thưởng: Cộng một điểm kỹ nghệ cơ sở ngẫu nhiên.
Xong CMN rồi. . . Xem ra lần này đường chủ phải nhất quyết bắt ta đi cho bằng được.
Ý thức được lần này thái độ của đường chủ vô cùng cường ngạnh, Giang Bắc Nhiên lập tức chọn số ba, quay người nói với Trình Lương Ký:
"Trình lễ đường, ta theo đường chủ đi trước."
"Ừm, đi thôi, mau mau trở về."
Thấy Giang Bắc Nhiên đồng ý, Trương Hạc Khanh lập tức cười nói:
"Chúng ta đi một lát sẽ trở lại, rất nhanh."
Giang Bắc Nhiên thầm thở dài trong lòng, đuổi theo Trương Hạc Khanh tới ngoài phòng.
Cả hai một đường đi tới Phù Mai hiên chuyên dùng để đãi khách. Tới nơi, Trương Hạc Khanh lập tức bái tay đi vào, cười nói:
"Vu hộ pháp, người ngươi muốn ta đã mang tới cho ngươi."
Vu Mạn Văn đứng trong sảnh đường nghe vậy thì mỉm cười, đáp lễ với Trương Hạc Khanh:
"Phiền Trương đường chủ rồi."
"Ai! Có gì phiền đâu, Vu hộ pháp nói quá lời."
Nói xong, hắn lại ân cần chuyển ghế tới cho Vu Mạn Văn ngồi:
"Sao Vu hộ pháp cứ đứng thế, truyền ra ngoài chẳng phải để người ta chê cười Trương Hạc Khanh ta không hiểu đạo đãi khách ư. Nhanh ngồi, nhanh ngồi."
Giang Bắc Nhiên nhìn bộ mặt tươi cười nịnh nọt của Trương Hạc Khanh thì tâm tình nháy mắt sụp đổ.
CMN! Tinh La Kiếm Trương Hạc Khanh, Trương đường chủ phong độ nhẹ nhàng, tư thế hiên ngang đâu rồi?!”
Chờ Vu Mạn Văn ngồi xuống, Trương Hạc Khanh nhìn tiểu tử đang đứng ngoài cửa hô to:
"Quý khách lâm môn, ngay cả chén trà cũng không pha?"
Vu Mạn Văn thấy thế thì nói:
"Trương đường chủ không cần trách người dưới, là ta không cho hắn đi."
"Như vậy sao được, trà vẫn phải uống. Trước đó vài ngày ta vừa mua được chút trà Thúy xoắn ốc, thanh hương bay bốn phía, nhất phẩm này ngươi phải thử a."
Nói xong, hắn nhìn người hầu đứng cách đó không xa, hô to:
"Còn đứng phát ngốc ở đó làm gì? Mau đi làm trà đi."
"A a, vâng!"
A Đầy nói xong thì vội chạy ra ngoài.
"Cực cho Trương đường chủ phí tâm."
Vu Mạn Văn nhẹ gật đầu với Trương Hạc Khanh.
"Khó có dịp Vu hộ pháp tới Lam Tâm đường của ta một lần, tự nhiên phải chiêu đãi cho tốt rồi."
Nói xong, Trương Hạc Khanh nhìn Giang Bắc Nhiên vẫy tay, hô:
"Còn không mau tới hành lễ? Đứng đừ ra ở đó làm gì?"
Giang Bắc Nhiên nhìn Trương Hạc Khanh vừa nói vừa ngồi vào cái ghế bên cạnh Vu Mạn Văn, thầm thở dài trong lòng.
Đường chủ, ngươi như vậy không cua được cô nàng này đâu! ! !
…
Kỳ thật khi trở về Giang Bắc Nhiên đã nghĩ đến việc Vu Mạn Văn chắc chắn sẽ đến tìm hắn tiếp. Vì không muốn có thêm rắc rối, Giang Bắc Nhiên quyết định trực tiếp "bế quan", tránh vị Vu hộ pháp này một tháng, chờ sự quan tâm của nàng với hắn giảm xuống là được.
Nhưng khiến Giang Bắc Nhiên không ngờ tới chính là, vị đường chủ luôn yểm trợ hắn trước giờ mà lần này lại…
Nhìn bộ dáng “thẹn thùng” của Trương Hạc Khanh mỗi khi nhìn trộm Vu Mạn Văn, Giang Bắc Nhiên đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Một cành hoa này của Quy Tâm tông. . . khủng bố như vậy!
Nghĩ xong, Giang Bắc Nhiên tiến lên một bước chắp tay:
"Đệ tử Giang Bắc Nhiên bái kiến Vu hộ pháp."
Vu Mạn Văn nhẹ gật đầu, mở miệng nói:
"Bắc Nhiên a, lần này ngươi tới Lam Tâm hiên, chẳng lẽ là để tránh ta?"
Giang Bắc Nhiên đang tính trả lời thì ba lựa chọn hiện ra trước mắt.
Lựa chọn một: "Đệ tử sao dám."
Ban thưởng: Huyết Luyện Trảm (Huyền cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai: "Vu hộ pháp lo quá rồi, chỉ là đệ tử chợt có linh cảm, muốn tiến một bước đề cao kỳ nghệ nên mới sốt ruột bế quan."
Ban thưởng: Tam Tiêm Tứ Nhận Phong (Hoàng cấp trung phẩm).
Lựa chọn ba: "Đúng thế."
Ban thưởng: Một điểm kỹ nghệ cơ sở ngẫu nhiên.
Thấy ba lựa chọn này, Giang Bắc Nhiên không khỏi sững sờ, nhưng lập tức chọn số ba, hắn đáp:
"Đúng thế."
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm hội họa.
Trương Hạc Khanh nghe xong thì lập tức ngơ ngẩn, vội hô:
"Giang Bắc Nhiên! Ngươi nói mò gì vậy! Có phải ngứa da không?"
Nói xong, hắn quay đầu cười làm lành với Vu Mạn Văn:
"Vu hộ pháp, chỉ trách ngày thường ta quản giáo không nghiêm mới khiến hắn không lễ phép như vậy, lát nữa ta nhất định sẽ phạt hắn đúng luật."
"Không cần."
Vu Mạn Văn giơ tay trái lên lắc lắc với Trương Hạc Khanh, sau đó lại nói:
"Không biết Trương đường chủ có thể để ta và hắn đơn độc tâm sự không?"
"Đương nhiên có thể."
Trương Hạc Khanh nói xong liền đứng người rời khỏi phòng. Khi đi ngang qua lại truyền âm nhập mật nói một câu:
"Không được chọc giận Vu chấp pháp, bằng không tới đường quy nhận phạt đi.”