Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 79: Còn Trẻ Đã Lão Luyện

Chương 79: Còn Trẻ Đã Lão Luyện
"Nhưng ngươi thì khác, dù ngươi không thể tu luyện nhưng vô cùng tích cực và lạc quan. Với những chuyện ngươi có thể làm, ngươi sẽ làm tốt nhất, rõ ràng chỉ là Luyện Khí ngũ giai nhưng lúc thiết ấn chưa bao giờ thất bại, còn cố tìm cơ hội nâng cao giá trị bản thân. Với phẩm chất thế này, nếu tu vi đủ cao, tất nhiên sẽ trở thành một trong những tấm gương của tông môn.”
Nói xong, Vu Mạn Văn không đợi Giang Bắc Nhiên trả lời đã nói tiếp:
"Nhưng bản hộ pháp cũng không muốn ép buộc ngươi, ngươi đã có sắp xếp của riêng mình, ta cũng không miễn cưỡng. Vừa rồi ta chỉ muốn tổ chức cho hai đường luận võ, vì ta hy vọng có thể thông qua chuyện này ảnh hưởng tới ngươi, từ đó khiến suy nghĩ của ngươi tốt hơn.”
Nghe được nửa đoạn trước, Giang Bắc Nhiên thật sự có chút cảm động, nhưng nghe đến đoạn cuối, Vu hộ pháp muốn đẩy hắn lên chức lãnh đạo thì hắn không dám nghĩ nữa, muốn đẩy hắn lên đầu sóng ngọn gió hả!
Thế là Giang Bắc Nhiên chắp tay đáp:
"Đa tạ Vu hộ pháp đã nâng đỡ, đệ tử thật sự rất cảm động, vậy ta cũng không che giấu nữa, nói thật với hộ pháp.”
"Đệ tử đã chờ ở Quy Tâm tông được năm năm, chứng kiến được vô số chuyện thị thị phi phi, biết rõ đạo lý cây to đón gió. Nếu không có đủ bản lĩnh cao cường, ngồi lên chỗ không nên ngồi sẽ dẫn tới họa sát thân."
"Cái này. . ."
Vu Mạn Văn nghe xong thì thở dài:
"Ai, ngươi nói cũng không phải không có lý."
"Vu hộ pháp có thể hiểu đệ tử là tốt rồi."
Vu Mạn Văn ôn nhu gật đầu:
"Dù ngươi không muốn cũng không sao, bản hộ pháp vẫn cực kỳ coi trọng ngươi. Nếu về sau ngươi cần gì hỗ trợ, cứ nói thẳng với ta, ta vẫn luôn tin, sẽ có ngày ngươi có tương lai tươi sáng.”
"Đệ tử vô cùng cảm kích."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì thi lễ.
Vu Mạn Văn nghe xong mỉm cười lắc đầu:
"Ai, cũng không biết tuổi ngươi còn trẻ sao lại cẩn thận, lão luyện như thế chứ.”
"Vu hộ pháp đừng chế giễu đệ tử."
Giang Bắc Nhiên nói xong, thấy bầu không khí đã ổn rồi liền thừa cơ hỏi:
"Đệ tử muốn đi tìm đầu nguồn kỳ hương, không biết hộ pháp ngài có thể dẫn đường cho ta không?”
"Được, ta cũng muốn xem cái mũi này của ngươi có bao nhiêu linh."

Giang Bắc Nhiên bắt đầu đi tìm nơi phát ra mùi thơm cùng với Vu Mạn Văn.
"Ừm, kỳ hương truyền ra từ nơi này."
Giang Bắc Nhiên nói xong vừa định hỏi thăm Vu Mạn Văn đây là đâu thì Vu Mạn Văn đã mở miệng nói trước:
"Ngươi đúng là biết tìm, nơi này là nơi ở của đường chủ chúng ta."
Đường chủ. . .
Giang Bắc Nhiên thầm căng thẳng, nhưng thật sự rất muốn biết rốt cục kỳ hương này là do loại hoa cỏ nào tỏa ra.
Ân. . . Hệ thống không nhảy ra nhiệm vụ, vấn đề không lớn.'
"Vu hộ pháp, không biết ngài giúp ta một chút không?”
Vu Mạn Văn có chút ngoài ý muốn nhìn Giang Bắc Nhiên, hỏi:
"Mùi hoa này có chỗ nào đặc thù mà lại hấp dẫn ngươi như thế?"
"Cũng không đặc thù gì, chỉ đệ tử thật sự rất hiếu kỳ, chưa bao giờ nghe qua mùi hương nào thơm như thế.”
"Ngươi a, không gì là không nói được.”
Vu Mạn Văn nói xong thì lắc đầu, đi tới trước sân nhỏ gõ cửa hai lần.
Chỉ chốc lát sau, một nữ hài mặc đồ thị nữ mở cửa viện ra, khi thấy người gõ cửa là Vu Mạn Văn thì vội hành lễ:
"Bái kiến Vu hộ pháp."
Vu Mạn Văn khẽ gật đầu, hỏi:
"Thi đường chủ có ở đây không?"
"Có, mời ngài vào."
Thị nữ nói xong thì mở toang cánh cửa gỗ ra.
"Không vội, ngươi vào thông báo trước một tiếng, nói ta dẫn một đệ tử Lam Tâm đường tới, hỏi nàng có chịu tiếp kiến không."
Thị nữ nghe xong thì hơi kinh ngạc, nàng nhìn Giang Bắc Nhiên một chút, sau đó nhân tiện nói:
"Được rồi, xin ngài chờ một chút."
Chờ thị nữ chạy vào trong sân, Vu Mạn Văn nhìn về phía Giang Bắc Nhiên:
"Đợi lát nữa khi thấy Thi đường chủ, ngươi đừng nói lung tung, nàng không tốt tính như ta đâu.”
Giang Bắc Nhiên nghe câu nói bóng gió thế này thì vội hành lễ:
"Vu hộ pháp, ngài đại nhân đại lượng, đệ tử làm phiền ngài rồi."
Vu Mạn Văn nghe xong cũng không trả lời, chỉ hơi nhếch khóe môi lên.
Vào lúc Giang Bắc Nhiên chuẩn bị hỏi thăm một chút, xem vị đường chủ của Thủy Kính đường này rốt cục là hạng người gì thì tinh thần lực đột nhiên chấn động, ba lựa chọn xuất hiện trước mắt hắn.
Lựa chọn một: Quay đầu nhìn lại.
Ban thưởng: Qua Quyển Kình (Huyền cấp trung phẩm).
Lựa chọn hai: Đi về phía trước một bước.
Ban thưởng: Tùng Tĩnh Công (Hoàng cấp thượng phẩm).
Lựa chọn ba: Đứng bất động.
Ban thưởng: Một điểm kỹ nghệ cơ sở ngẫu nhiên.
Chọn số ba, Giang Bắc Nhiên tiếp tục biểu lộ như đang nói chuyện với Vu Mạn Văn. Nhưng nói một lúc thì có bàn tay đụng vào vai hắn.
"Ai!?"
Giang Bắc Nhiên phát huy kỹ năng diễn như diễn viên đoạt giải Oscar, nhảy về trước một bước, cấp tốc quay đầu lại, biểu lộ ba phần kinh ngạc, hai phần e ngại, năm phần kiêng kỵ nhìn ra sau.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất