Chương 9: Diệt thổ phỉ
Ta vẫn còn nhớ rõ, đó là ngày lễ Vu Lan. Sau bữa cơm chiều, mấy đứa trẻ con chúng ta liền đi theo người lớn ra đường. Ở đó, người lớn đã chuẩn bị xong tiền giấy và đồ lễ từ sớm, để vào trong thau đồng để đốt lễ cho tổ tiên. Chúng ta thì tụm năm tụm ba lại, chạy tới chạy lui quanh mấy thau đồng đó, nếu bị lửa xém vào góc áo thì sẽ bị mắng té tát. Nhưng những tiếng mắng này không hề ảnh hưởng đến tâm trạng của chúng ta, ngược lại còn khiến cho chúng ta càng phấn khích hơn, chạy càng nhanh hơn, tiếng cười vang khắp cả thôn trấnLúc mọi người đều đang đắm chìm trong không khí ngày lễ thì chợt nghe thấy một tiếng ngựa hí dài từ trên sườn núi cách đó không xa. Tất cả mọi người đều ngừng lại, lần lượt đứng lên từ bên những thau đồng còn đang cháy, nhìn về phía sườn núi.
Trên sườn núi có một bóng đen, người này cưỡi trên một con ngựa to lớn, cũng đứng từ đằng xa mà nhìn về phía trấn nhỏ đang sáng bừng ánh lửa. Đột nhiên, cứ như ảo thuật, phía sau bóng người kia hiện ra thêm mấy chục cái bóng đen nữa, bọn họ đều cưỡi ngựa, cầm trong tay những thanh đao dài gần bằng nửa người.
Ta không nhớ rõ là ai đã hét lên một tiếng chói tai, chỉ nhớ được rằng, sau khi những bóng đen kia nghe thấy tiếng hét đó liền ùa về phía chúng ta như thủy triều, chỉ trong chốc lát đã vào trong trấn. Người lớn thì ôm lấy trẻ con, nhao nhao bỏ chạy về phía nhà mình, không biết đã đá đổ bao nhiêu thau đồng, lửa văng khắp nơi, tro bay đầy trời, khiến cho hai mắt ta không nhìn được, cũng cản đường ta đi về nhà. Chờ cho đến khi cuối cùng ta cũng mở được đôi mắt đẫm lệ ra thì không thấy bạn bè đâu nữa. Trên nền đất bùn trước mặt ta chỉ có bốn cái móng ngựa bằng sắt, khi bước chân, nó phát ra tiếng kêu “lọc cọc lọc cọc”, mỗi một tiếng kêu dường như đang gõ vào trong lòng ta.
Ta lấy hết can đảm ngẩng đầu lên, cuối cùng cũng có thể thấy rõ người đang ngồi trên lưng ngựa kia. Gã có một khuôn mặt chữ điền, mặt đỏ gay như tím lại, tóc xoăn rủ xuống, che đi đôi mắt nhỏ hung ác bên trong. Trông thấy khuôn mặt hung thần ác sát này, ta chợt òa khóc, nhưng vừa khóc được vài tiếng thì đã bị túm lấy cổ. Tên thủ lĩnh của đám cướp kia tóm lấy cổ ta nhấc lên, dùng giọng nói ngu xuẩn không rõ ràng nói to với những thôn dân đang trốn trong nhà: “Giao hết vàng bạc và phụ nữ ra đây, nếu không… đứa bé này sẽ…” gã dơ tay bóp lấy cổ ta, sau đó phát ra một tràng cười hung ác.
Truyện "Tân An Quỷ Sự Chương 9: Diệt thổ phỉ" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!
Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này