Chương 46 - Lấy thân làm mồi
Nếu như một trảo này tiếp tục, Bạch Nhạc tự nhiên hẳn phải chết không nghi ngờ, nhưng hắn cũng sẽ bị một kiếm này kiềm chế lại, kể từ đó, tiếp xuống sẽ không cách nào thoát thân.
Giết Bạch Nhạc diệt khẩu tự nhiên là trọng yếu, nhưng làm thế nào cũng không có khả năng để hắn dùng mạng đi đổi.
Cơ hồ là bản năng, thân thể Âm Dương Quỷ Đồng vặn một cái, ngạnh sanh dừng tay, như quỷ mị sát qua bên người Bạch Nhạc, trực tiếp trốn vào rừng cây.
- Hô!
Bạch Nhạc thở phào một cái, cả người cơ hồ hư thoát, đặt mông ngã ngồi ở trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, lại không có một chút khí lực.
Ngay lúc đó, Từ Phong rốt cục thu hồi kiếm quang, rơi xuống ở bên người Bạch Nhạc.
Vừa rồi hết thảy, Từ Phong cũng nhìn ở trong mắt!
Lần này thật là mạng sống như treo trên sợi tóc, nếu không phải Bạch Nhạc lâm trận đột phá, thay đổi kiếm chiêu, chỉ sợ bây giờ đã bị giết, cho dù là hắn cũng không kịp cứu viện.
- Đa tạ ân cứu mạng của Từ trưởng lão và chư vị sư huynh!
Bạch Nhạc thở phào một hơi, vội vàng từ dưới đất bò dậy, khom mình hành lễ.
Từ Phong hơi gật đầu, chậm rãi mở miệng nói.
- Khó khăn cho ngươi rồi, trước theo lão phu về tông, có chuyện gì, trở về rồi hãy nói.
Bị Âm Dương Quỷ Đồng bắt đi nhiều ngày như vậy, trong âm thầm, kỳ thật vô luận là Từ Phong hay các trưởng lão của Linh Tê Kiếm Tông, đều cho rằng Bạch Nhạc đã chết, nhưng hết lần này tới lần khác, Bạch Nhạc ở dưới tình huống ác liệt như vậy, còn nhiều lần thoát chết, cũng nên cho người một lời giải thích.
- Chỉ sợ không được!
Trên mặt Bạch Nhạc lộ ra một tia xấu hổ, gấp giọng nói.
- Thỉnh cầu Từ trưởng lão mau chóng thông tri Vân tiên tử, Côn Ngô Kiếm đã rơi vào trong tay những ma đầu kia!
Một câu kia rơi vào trong tai Từ Phong, quả thực là long trời lở đất!
- Ngươi nói cái gì?
Trong nháy mắt, sắc mặt Từ Phong đại biến, bắt lại cổ tay của Bạch Nhạc, gấp giọng truy vấn.
- Đệ tử vô năng!
Khom người cúi đầu, mặt mũi Bạch Nhạc tràn đầy vẻ xấu hổ.
- Trước đó đệ tử rơi vào trong tay ma đầu kia, nhận hết tra tấn, dưới sự bất đắc dĩ, đành phải nói ra sự tình đệ tử từng gặp Côn Ngô Kiếm, hơn nữa trước đây không lâu, ở trong sơn cốc phía trước tìm được Côn Ngô Kiếm.
Bạch Nhạc nói đơn giản, nhưng Từ Phong lại nghe hãi hùng khiếp vía, sắc mặt trong nháy mắt biến thành xanh xám.
- Ngươi…
Có lòng muốn mắng Bạch Nhạc vài câu, nhưng trong lòng Từ Phong rõ ràng, bây giờ căn bản không phải thời điểm mắng Bạch Nhạc, chỉ có mau chóng truyền tin tức cho Vân Mộng Chân, trợ giúp Vân Mộng Chân đoạt lại Côn Ngô Kiếm từ trong tay những ma đầu kia mới có thể miễn họa.
Đưa tay lên, Từ Phong trực tiếp phát ra tín phù liên hệ Vân Mộng Chân.
Không giống những đệ tử khác, Từ Phong lại có thể trực tiếp liên hệ với Vân Mộng Chân.
- Sơn cốc nào, ở đâu?
Nắm lấy cổ tay Bạch Nhạc, Từ Phong trầm giọng hỏi.
- Nhanh mang ta đi!
Trên mặt lộ ra một tia do dự, Bạch Nhạc cười khổ nói.
- Từ trưởng lão, không phải đệ tử sợ chết, chỉ là... Đối phương không chỉ có một mình Âm Dương Quỷ Đồng, nếu chúng ta trực tiếp xông vào, chỉ sợ ai cũng trốn không thoát.
Nghe đến đây, Từ Phong rốt cục bình tĩnh lại.
Trước đó hắn chỉ muốn mau chóng đoạt lại Côn Ngô Kiếm, nhưng lại quên, nhiều cao thủ ma đạo như vậy xông vào núi, có thể đoạt được Côn Ngô Kiếm, tuyệt đối không thể nào là tiểu nhân vật như Âm Dương Quỷ Đồng.
- Là ai đạt được Côn Ngô Kiếm?
- Đệ tử cũng không rõ ràng.
Bạch Nhạc lắc đầu, giải thích nói.
- Là một thanh niên, Âm Dương Quỷ Đồng ở trong tay hắn, thậm chí không đỡ nổi một chiêu!
- ...
Trong lòng đột nhiên nhảy một cái, Từ Phong cũng không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh.
Một cái Âm Dương Quỷ Đồng hắn tự nhiên không quan tâm, nhưng muốn nói một chiêu đánh bại Âm Dương Quỷ Đồng, chí ít hắn còn không làm được, hơn nữa nghe khẩu khí của Bạch Nhạc, chỉ sợ đối phương chỉ là tiện tay công kích mà thôi, thực lực như vậy, đừng nói hắn, chỉ sợ toàn bộ Linh Tê Kiếm Tông cũng khó có người dám nói chiến thắng.
Mấu chốt nhất là, đối phương chỉ là một thanh niên, đã chứng minh, phía sau rất có thể có một vị cự đầu ma đạo.
Dù sao cái này cũng là sự tình của Đạo Lăng Thiên Tông, Linh Tê Kiếm Tông chỉ là một tông môn Huyền cấp, đâu chọc nổi loại cao thủ ma đạo này, tùy tiện tham gia vào, chỉ có thể chọc tai hoạ cho Linh Tê Kiếm Tông.
- Ta đã truyền tin tức cho Vân tiên tử, nhiều nhất một nén nhang thời gian, Vân tiên tử sẽ đuổi tới! Đến cùng xảy ra chuyện gì, ngươi nói rõ ràng cho lão phu.
Sắc mặt Từ Phong chìm xuống, trầm giọng hỏi.
- Vâng!
Bạch Nhạc nhẹ gật đầu, lúc này mới giải thích nói.
- Ngày đó vì cứu đám người Dương sư huynh, cũng vì tự vệ, ta bị ép nói cho Âm Dương Quỷ Đồng sự tình liên quan tới Côn Ngô Kiếm, về sau ta định lấy cái chết tạ tội, nhưng thủ đoạn của ma đầu kia cực kì ác độc, đệ tử ngay cả cơ hội tự sát cũng không có.
- Ở dưới cực hình, đệ tử đành phải nói chân tướng cho hắn, hơn nữa bị ép đáp ứng, giúp hắn tìm kiếm Côn Ngô Kiếm!
- Những ngày đó, chỉ cần tìm không thấy manh mối, mỗi ngày ma đầu kia đều sẽ lấy cực hình tra tấn đệ tử!