Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 61 - Chân tướng tàn khốc (2)

Chương 61 - Chân tướng tàn khốc (2)


- Nếu là kia Đạo Lăng Thiên Tông trước kia, tự nhiên không ai dám trêu chọc ! Chẳng qua, sau trận Đạo Lăng Sơn, thần thoại bất bại của Đạo Lăng Thiên Tông các ngươi đã bị đánh vỡ, chẳng lẽ ngươi còn tưởng rằng có thể lực áp thiên hạ, một nhà độc đại?
Lắc đầu, Dạ Nhận có khẽ hất hàm nói:
- Vân Mộng Chân, bất luận Thông Thiên Ma Quân vẫn lạc hay không, thời đại thuộc về Đạo Lăng Thiên Tông các ngươi đều đã hạ màn!
- Nói nhăng nói cuội!
Nháy mắt, nét mặt Vân Mộng Chân lạnh như hàn sương.
- Nói nhăng nói cuội ư?
Không đáng liếc Vân Mộng Chân một cái, Dạ Nhận hờ hững hỏi ngược lại:
- Nếu là trước trận chiến Đạo Lăng Sơn, dù ngươi mang theo Côn Ngô Kiếm rêu rao khắp nơi, liệu có ai dám đoạt? Giờ lại nhìn xem, trong núi này đang có bao nhiêu người chờ kiếm tiện nghi?
- Đạo Lăng Thập Nhị Kim Tiên tử thương thảm trọng, còn phải phân ra một bộ phận tinh lực đi phòng hoạn ma đạo cự kình, đến nỗi, biết rõ Côn Ngô Kiếm mất đi ở phụ cận Linh Tê Kiếm Tông, lại không ai lập tức chạy tới giúp ngươi... Ngươi thật tưởng là vì đám lão gia hỏa kia tin tưởng năng lực ngươi?
Cười lạnh một tiếng, Dạ Nhận bình thản mở miệng nói:
- Thực ra ngươi ta đều rất rõ ràng, Đạo Lăng Thiên Tông đã sẵn sàng vứt bỏ Côn Ngô Kiếm, thậm chí là vứt bỏ truyền thừa Thánh Nữ nhất mạch.
- ...
Nhìn vào Dạ Nhận, sắc mặt Vân Mộng Chân càng thêm khó coi mấy phần.
Dù rất tàn khốc, song trên thực tế, đáy lòng nàng cũng hiểu, đây mới là chân tướng sự thật.
Mấy năm gần đây, Đạo Lăng Thiên Tông một nhà độc đại, vô luận thực lực hay để uẩn đều không người có thể so sánh, nhưng mà, mâu thuẫn nội bộ cũng cực kì nghiêm trọng, dù là ở trận chiến mà Thông Thiên Ma Quân một mình đi lên Đạo Lăng Sơn, nội bộ Đạo Lăng Thiên Tông cũng không phải một lòng. Bằng không, dù Thông Thiên Ma Quân có mạnh hơn nữa cũng không khả năng mang theo Côn Ngô Kiếm trốn ra được.
Bại trận trên Đạo Lăng Sơn thậm chí đã gia tốc kích hóa mâu thuẫn trong nội bộ Đạo Lăng Thiên Tông, chính bởi vậy, nàng mới biết rõ nguy hiểm cũng phải cường hành truy sát Thông Thiên Ma Quân, ý đồ đoạt lại Côn Ngô Kiếm.
Bởi vì chỉ có như thế mới bảo trụ được địa vị Thánh Nữ nhất mạch trong Đạo Lăng Thiên Tông.
Chỉ là, Vân Mộng Chân làm sao cũng không nghĩ tới, nội tình trong đó lại bị Dạ Nhận nhìn được rõ ràng.
Đây tuyệt đối không phải cá nhân Dạ Nhận có kiến thức sâu xa, giải thích duy nhất chính là, kỳ thật nội bộ ma đạo cũng sớm đang chờ đợi ngày này, mà trận chiến Đạo Lăng Sơn chẳng qua chỉ là vừa lúc cho ma đạo cơ hội mà thôi.
Như thế, sở dĩ Dạ Nhận xuất hiện ở đây, e rằng tuyệt đối không phải chỉ là ngẫu nhiên, mà là do ý chí của những ma đạo cự bá kia.
Ma đạo cần Vân Mộng Chân nàng vẫn lạc ở chỗ này, hoặc chí ít cũng phải ngăn cản nàng tìm về Côn Ngô Kiếm, lấy đấy để tiến một bước kích hóa mâu thuẫn trong nội bộ Đạo Lăng Thiên Tông, suy yếu thực lực đối phương.
Hít sâu một hơi, trong mắt Vân Mộng Chân đột nhiên bùng lên một mạt sát cơ khủng bố.
Trước đó mặc dù nàng động thủ với Dạ Nhận, song thực tế lại không động sát tâm, lúc ra tay cũng một mực bảo lưu dư địa. Nhưng giờ này ý thức được chân tướng Dạ Nhận xuất hiện ở đây, nàng liền hạ quyết định, vô luận trả ra đại giá cỡ nào cũng phải chém giết Dạ Nhận ở chỗ này.

Áo trắng phất phới, cả người Vân Mộng Chân lăng không mà lên, tinh lực bàng bạc theo đó cuộn trào, huyễn hóa ra hư ảnh cung điện giữa không trung.
Mây mù lượn lờ, phảng phất nhân gian tiên cảnh.
Lúc Bạch Nhạc chạy tới, vừa lúc nhìn thấy cảnh này.
Nháy mắt, tựa hồ hô hấp đều ngừng lại, phảng phất hư ảnh cung điện kia trở thành thứ duy nhất tồn tại giữa thiên địa.
Tinh Cung!
Bạch Nhạc vẫn nhớ được Vân Mộng Chân từng nói qua về phân chia cảnh giới tu hành, sau Dẫn Linh liền là Linh Phủ, sau Linh Phủ mới là Tinh Cung.
Vân Mộng Chân nói qua, nàng bảy tuổi Dẫn Linh, ba tháng sau mở ra Linh Phủ, mười bốn tuổi Linh Phủ viên mãn, không cần nghĩ cũng biết đến hiện tại tất nhiên đã là cảnh giới Tinh Cung.
Chỉ là, đối với Bạch Nhạc mà nói, phân chia cảnh giới này tựa hồ đều rất hư vô, chưa có được khái niệm thiết thực.
Thẳng tới khắc này, chứng kiến Tinh Cung hoa mỹ giữa không trung kia, Bạch Nhạc mới thiết thực cảm nhận được, cường giả Tinh Cung Cảnh rốt cục đáng sợ đến cỡ nào.
Đối mặt cường giả như vậy, thậm chí căn bản không cách nào thăng lên dũng khí đối địch.
- Làm sao, muốn liều mạng?
Trong tay nắm lấy chủy thủ, Dạ Nhận cũng đạp bước đi lên không trung, sau lưng hiện lên một mảnh bóng đêm, ở trong màn đêm, ẩn ẩn thấy được một tòa cung điện quỷ dị.
Dám động thủ với Vân Mộng Chân, Dạ Nhận tự nhiên cũng là cường giả Tinh Cung Cảnh.
Phóng thích ra Tinh Cung giấu trong cơ thể, đồng nghĩa với thật muốn chuẩn bị liều mạng.
Khí tức Tinh Cung hai người lộ ra hoàn toàn bất đồng, lại đều mang đến áp lực vô cùng khủng bố.
Chứng kiến cảnh này, đừng nói Bạch Nhạc, ngay cả Ba Sơn Lục Ma và Từ Phong cũng đều biến sắc, không thể không tạm thời đình chỉ giao thủ.
Nhìn hai người Vân Mộng Chân và Dạ Nhận, trong lòng Ba Sơn Lục Ma không khỏi nảy sinh thoái ý.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất