Ngô Chấn cười nói: "Đương nhiên không có vấn đề gì, ta chỉ muốn thương lượng với ngươi trước, ngươi cũng biết, dẫn đạo viên khi dẫn đạo năng lượng vũ trụ thì không ổn định, có đôi khi năng lượng vũ trụ nhiều, có đôi khi năng lượng vũ trụ ít, trước đó ta tính toán rồi, một người tu hành nhập định tu hành một giờ có thể dẫn đạo năng lượng vũ trụ bình quân là sáu mươi phần."
"Cho nên mấy người chúng ta ước định với nhau, đó là mỗi giờ chúng ta dẫn đạo năng lượng vũ trụ sẽ khống chế ở một con số nhất định, như vậy thì ngươi thuê sẽ không cảm thấy chúng ta đang lười biếng, chúng ta cũng có thể rút chút thời gian tới tu hành trong lúc làm việc, nhất cử lưỡng tiện."
"Các ngươi ước định trị số bình quân là bao nhiêu?" Lý Dịch hỏi.
Bên cạnh, Triệu Hiểu Hiểu nói ra: "Cân nhắc đến công việc này tương đối quan trọng, chúng ta ước định cái số này chừng bảy mươi, trên dưới lưu động không cao hơn mười, Lý Dịch ngươi xem coi thế nào?"
"Ý của các ngươi là một giờ ta dẫn đạo năng lượng vũ trụ nhiều nhất không thể vượt qua tám mươi?" Giờ phút này, Lý Dịch xem như triệt để hiểu ý những người này.
"Là như vậy không sai." Ngô Chấn gật đầu nói: "Bởi vì hợp đồng của ngươi không giống như hợp đồng của chúng ta, cho nên ta cảm thấy cần phải nói chuyện với ngươi."
"Ta một giờ dẫn đạo tám mươi phần năng lượng vũ trụ, như vậy thì một giờ ta cũng chỉ kiếm được tám ngàn, các ngươi lại lấy được chín ngàn một giờ, tính như vậy chẳng phải là ta lỗ một ngàn?" Lý Dịch nói.
Triệu Hiểu Hiểu nói: "Lý Dịch, cũng không thể nói như vậy, thời gian dư ra người có thể dùng để tu hành, đây cũng là một loại cả hai cùng có lợi."
"Theo các ngươi là cả hai cùng có lợi, nhưng ta thấy cũng rất thiệt thòi, ta rất thiếu tiền, cho nên ta rất bức thiết trong khoảng thời gian ngắn để dành một khoản tiền, mà công việc dẫn đạo viên trả tiền theo năng suất như vậy không phải lúc nào cũng có, ta được bằng hữu giới thiệu, hiếm lắm mới có được công việc này, đề nghị của các ngươi ta cự tuyệt."
Lý Dịch rất quả quyết cự tuyệt phương pháp của bọn họ.
"Không có thương lượng a?" Ngô Chấn tròng mắt hơi híp, mơ hồ có quang mang chớp động.
Lý Dịch nói ra: "Các ngươi muốn mò cá kiếm tiền lương trong lúc làm việc ta hiểu, nhưng ta càng muốn tiến bộ hơn, nếu không tại sao ta phải ký hợp đồng thứ hai? Hơn nữa ký hợp đồng thứ hai ta cũng có phong hiểm, lỡ như một giờ ta chỉ dẫn đạo năng lượng vũ trụ được ngay cả mười phần cũng không có, tổn thất cũng là ta gánh chịu."
"Ta chỉ muốn cược vận khí mình không kém, có thể đụng tới năng lượng lỗ sâu tràn lan, trong thời gian ngắn kiếm được một khoản tiền, nếu như phối hợp các ngươi, ta xui xẻo tổn thất tự mình chịu, vận khí tốt còn không thể vượt qua tám mươi, trơ mắt nhìn tiền chạy mất, tính thế nào cũng là ta lỗ, cho nên... không có thương lượng."
Hắn cực kỳ nghiêm túc nhìn Ngô Chấn nói.
Bị liên tục cự tuyệt hai lần, Ngô Chấn và Triệu Hiểu Hiểu đang đứng bên cạnh với mấy người tu hành khác sắc mặt cũng không quá tốt.
"Nếu như ta hi vọng ngươi đồng ý đâu? Ngươi có thể nể mặt chúng ta một chút hay không?"
Giờ phút này, Ngô Chấn vươn cánh tay cường tráng khoác lên trên bờ vai Lý Dịch, mắt nhìn chòng chọc vào hắn, giờ phút này trong mắt lấp lóe, đã không phải là ánh mắt mà là hung quang.
Uy hiếp, không chút nào che giấu.
Mấy người khác cũng đều nhìn Lý Dịch, không nói một lời.
"Ta không muốn gây chuyện."
Lý Dịch nhìn thoáng qua cánh tay trên bờ vai, có thể cảm nhận được bàn tay đó đang không ngừng tăng lực lượng.
Ngô Chấn trên mặt nở một nụ cười nói: "Đi ra ngoài cũng là vì cầu tài, chúng ta cũng không muốn gây chuyện."
Lý Dịch mặt không biểu cảm nói: "Được, ta nể mặt các ngươi, có thể đồng ý yêu cầu của các ngươi, nhưng mà sau này có chuyện các ngươi có nể mặt ta không?"
"Chuyện này đương nhiên không thành vấn đề."
Ngô Chấn lập tức cười ha hả, sau đó vỗ vỗ bả vai Lý Dịch: "Đa tạ, bằng hữu."
Những người khác nhìn thấy Lý Dịch đồng ý cũng đều nhẹ nhàng thở ra.
"Lý Dịch, vậy ngươi nghỉ ngơi cho tốt, chúng ta không quấy rầy ngươi, đa tạ ngươi thông cảm." Triệu Hiểu Hiểu cũng cười nói.
"Đi." Mấy người kia nhìn thấy đạt tới mục đích, tự mình rời đi.
"Ngô Chấn."
Ngay lúc mấy người vừa mới quay người đi chưa được mấy bước, đột nhiên Lý Dịch lên tiếng gọi.
"Cái gì?" Ngô Chấn theo bản năng quay đầu lại.
Nhưng sau một khắc, sắc mặt hắn đột biến, chỉ thấy bóng dáng Lý Dịch kéo dài trong tầm mắt, sau đó hắn cảm nhận được bên hông có một luồng sức mạnh lớn tác động vào.
"Ầm!"
Ngô Chấn cả người bay ra ngoài, lật lăn lông lốc trên mặt đất vài vòng, sau đó đâm vào hành lang mới ngừng lại được.
"Dám đánh lén ta? Ngươi muốn chết." Hắn lập tức phản ứng lại, sau đó lửa giận bừng lên, theo bản năng muốn đứng lên động thủ.
"Ngô Chấn, cẩn thận." Có người đột nhiên kinh hô một tiếng.
Đột nhiên, thân hình Lý Dịch đột nhiên dán vào trước mắt lần nữa.
Con ngươi Ngô Chấn bỗng nhiên co rụt lại, chỉ nhìn thấy một cái đầu gối hung hăng đánh thẳng tới mặt mình.
"Ầm!"
Một tiếng vang trầm muộn vang lên, trong nháy mắt máu mũi Ngô Chấn vẩy ra, đầu đụng vào trên vách tường sau lưng, cả người ý thức mơ hồ, choáng váng kịch liệt.
Nhưng còn không đợi hắn thích ứng, lại là một cái lên gối đánh tới.
"Ta muốn giết ngươi... ầm!"
Cái lên gối thứ ba, thứ tư... Ngô Chấn ý thức phân loạn, hắn chỉ cảm thấy có người nắm chặt tóc của mình, không ngừng dùng đầu gối đánh mạnh vào đầu.
"Đừng, đừng đánh..."